Hoa Cẩm Thành cố ý do dự một chút, như là có lời gì hơi khó nói, lạt mềm buộc chặt là trò làm xiếc chơi vô cùng tốt mà.
-Hoa tổng …tôi và ông cũng là vì phồn vinh Hồ Châu mà làm đóng góp, chỉ có điều ông là về phương diện kinh tế, tôi là về bên chính trị, như thế nào? Còn có điều gì không thể nói, hoặc là không thể nói sao?
Để Khôn Thành chứng kiến bộ dáng Hoa Cẩm Thành do dự liền hỏi.
-Chủ tịch, không phải là tôi không muốn nói, thôi..được rồi tôi sẽ nói, tuy người của xí nghiệp may tán thành cái phương án này của tôi, nhưng tôi nghe nói thành phố đã quyết định đem mảnh đất này giao cho một nhà đầu tư ở trên tỉnh rồi, cái gọi là mai này đưa ra đấu thầu, cũng chỉ là làm cho có hình thức mà thôi, có chuyện như vậy sao? Hoa Cẩm Thành trực tiếp dồn Để Khôn Thành vào thế.
Để Khôn Thành thì trong nội tâm rất rõ ràng, nếu La Minh Giang dùng ảnh hưởng của mình đối với La Bàn Hạ, cái hạng mục này sợ là cuối cùng thật sự sẽ làm giống như Hoa Cẩm Thành nói như thế, nhưng lúc này Hoa Cẩm Thành đang ở trước mặt mình, nếu như mình thừa nhận chuyện này, vậy thì mình gọi Hoa Cẩm Thành tới nơi này làm gì, đến để nói chuyện phiếm chơi sao?
-Hoa tổng, chuyện này cũng không nên loạn nói, trong thành phố bây giờ vẫn còn chưa có pương án nào quan hệ đến với chuyện khái thác mảnh đất này, với lại gần đây La bí thư đang chuẩn bị đưa ra hoàn chỉnh bản kế hoạch cải tạo xây dựng kiến thiết thành phố Hồ Châu, không đơn thuần chỉ là có một cái mảnh đất xí nghiệp may này, phạm vi còn có thể mở rộng ra. -Chủ tịch, chuyện này tôi cũng có nghe nói, nhưngmột cái hạng mục lớn như vậy mà để cho cho người bên ngoài nắm lấy, chẳng những là thương nhân Hồ Châu tổn thất, với lại tôi cũng tin tưởng rằng cái phương án này của tôi là thích hợp nhất, tôi chẳng những giao tiền cho thành phố, mà còn xuất ra chuyện mua bán này, chỉ có mình tôi dám làm mà thôi, bởi vì tôi cũng là người của Hồ Châu..
Hoa Cẩm Thành nói lời tương đối tuyệt hảo .
Để Khôn Thành nghe qua thì đã có chút cảm động, nhưng Sở Hạc Hiên vẫn thờ ơ lạnh nhạt không lên tiếng, vẫn luôn cho là thương nhân nếu không lợi lộc thì không dậy sớm, bất quá Hoa Cẩm Thành chịu nhượng bộ lớn như vậy, giống như là Hoa Cẩm Thành nói, không người nào dám làm như thế, điều này là thật.
-Hoa tổng, nghe nói ông và chủ nhiệm Đinh Trường Sinh có quan hệ rất tốt, không biết chuyện này ông có cùng hắn thương nghị qua hay chưa vậy? Tại đây đang nói chuyện khác, Sở Hạc Hiên bất thình lình lại hỏi tới Đinh Trường Sinh, Hoa Cẩm Thành cũng là ngạc nhiên…
-Sở chủ tịch, câu này của ông hỏi thật đúng là hỏi đúng người, tôi cùng Đinh chủ nhiệm quan hệ không tệ, bằng không tôi cũng sẽ không giúp hắn cải tạo lại cơ sở hạ tầng tai khu khai phát đâu, tại khu đang phát triển nào làm phá lộ làm đường lại, phá mương máng làm cầu cống, một phân tiền cũng không có xuất ra ứng cho tôi, cứ để cho tôi làm xong hết, đến bây giờ một phân tiền cũng chưa có cầm được. Đúng rồi …Sở phó chủ tịch, ông xem việc này phải tình toàn làm sao bây giờ?
Hoa Cẩm Thành thấy được bây giờ có mặt Để Khôn Thành, hơn nữa vừa rồi cùng Để Khôn Thành nói chuyện cũng không tệ lắm, con đường đòi tiền này coi như là quá giang, trước kia Đinh Trường Sinh đã nói với ông, Sở Hạc Hiên còn cho là mình nhận làm cái công trình, bên trong còn có chuyện ích lợi ẩn giấu ở bên trong, lần này xem như bắt được cái thóp của Sở Hạc Hiên rồi. -Chuyện này …..ông và Đinh Trường Sinh ký hợp đồng, ông tìm tới tôi đòi tiền , xem ra không thích hợp a.
Sở Hạc Hiên mặt già đỏ lên nói ra .
-Này…. Hoa tổng, hay là chúng ta nói chuyện về mảnh đất xí nghiệp may kia đ , ông và Hà Đại Khuê quen thuộc sao?
Để Khôn Thành hỏi.
-Quen thuộc…chúng tôi mấy ngày hôm trước còn gặp, có chuyện gì vậy?
-Mấy ngày hôm trước người của xí nghiệp may gây chuyện náo loạn, ông có biết không vậy? Đến cùng có phải là người của xí nghiệp may gây chuyện hay không?
Lúc ấy Để Khôn Thành vẫn cùng Đinh Trường Sinh tại hiện trường huyên náo, nếu không phải là nhờ có Đường Linh Linh đến hiện trường, lúc ấy thật đúng là không dễ thu xếp rồi.
-Về chuyện này tôi không rõ ràng lắm, nhưng theo phán đoán của tôi, trước khi có chuyện giải tỏa và dời đi thì người của xí nghiệp may chắc chắn là sẽ không nháo sự, nhưng chuyện này về sau thì không nói trước được rồi, bọn họ nếu không có sinh kế, thì sẽ náo loạn xảy ra chuyện gì thì thật đúng là không dám nói, tất cả cũng là vì miếng cơm thôi, đúng không? -Ừ, ông nói không sai, dân chúng gây náo, không phải là vì phần cơm sao?
Để Khôn Thành như có cảm ngộ nói ra.
…………………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh hiện tại rất nhàn nhã, khu đang phát triển bên kia xem như là đã ném cho Lâm Xuân Hiểu, còn tại bên ủy ban thành phố thì chưa có hoàn tất trù hoạch, đối với hắn chỗ đó không có gì tốt, cho nên khó được có dịp tiêu diêu tự tại rãnh rổi như bây giờ, lúc này đang cùng Dương Hiểu đi mua sắm..
cũng không biết làm sao lại đi tới cửa hang đồ lót phái nữ, nhìn một hồi mới hiểu được, Dương Hiểu muốn đi mua đôi tất chân, nhưng cửa hàng này đều là đồ của phụ nữ, ở bên trong không có bóng dáng đàn ông, chỉ có Đinh Trường Sinh thì bất tri bất giác đi theo Dương Hiểu tới nơi này . Hơn nữa thằng này còn chẳng biết xấu hổ, nhìn lấy từng kiện từng kiện váy ngủ các loại, Dương Hiểu cũng chú ý tới ánh mắt của Đinh Trường Sinh nhìn ngắm những chiếc váy ngủ rất khiêu gợi mỏng kia, trong đầu nghĩ thầm ” Tiểu tử này chắc là đã có bạn gái mới, như thế nào lại nhanh như vậy chứ? Hiểu Manh mới đi có thời gian ngắn a, nhanh như vậy liền thay đổi lòng?”
Cho nên Dương Hiểu cũng không suy nghĩ nhiều, đi tới cũng ngẩng đầu nhìn những cái váy ngủ ki , hỏi :
-Như thế nào rồi, định mua cho bạn gái của con à?
-Um…. không có.
Đinh Trường Sinh sững sờ nói ra .
-Ai … Trường Sinh, mẹ nuôi biết, chuyện của Hiểu Manh thì trách nhiệm này không phải của con, nhưng mẹ nuôi vẫn còn hi vọng hai người sau này có thể thử lại thêm lần nữa, dù sao cha của nó vừa mới qua đời, trong nội tâm còn nhiều khó chịu, con không thể chờ nó thêm một thời gian sao chứ? Dương Hiểu thở dài nói ra .
-Mẹ nuôi, con thật không có bạn gái a, con nhìn thấy mấy cái váy áo ngủ này đẹp, nên con muốn mua cho mẹ vài cái mà.
Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh m không thấy có người, vì vậy nhỏ giọng nói .
-Mua cho mẹ nuôi sao?
Dương Hiểu thoáng cái ngây ngẩn cả người .
-Đúng vậy …mẹ nuôi xem, đây đều là lụa tơ tằm đấy, bóng loáng như vậy, vào mùa hè, mẹ mặc vào rất mát mẻ thoải mái, thật tốt đấy.
Đinh Trường Sinh đưa tay lấy xuống một cái váy ngủ mỏng, không chỉ như thế mà còn cầm lấy ướm lên trước ngực của Dương Hiểu, khoa tay múa chân nói.
Tiểu tử này đánh tâm nhãn làm sao vậy, cái váy áo ngủ mỏng manh khêu gợi nàu lại muốn để cho mình mặc, chuyện như vậy mà cũng nghĩ ra được, bất chợt Dương Hiểu thấy hình như là cả hai bàn tay của hắn đều chạm đến trên hai bầu vú của mình, không khỏi lui về sau một bước, nhìn xem Đinh Trường Sinh nói ra: -Mau bỏ xuống đi, mẹ nuôi lớn tuổi rồi, làm sao mà mặc cái dạng váy ngủ như thế này chứ…
Mặc dù là nói như vậy, nhưng Dương Hiểu trong nội tâm lại đẩy lên sóng lớn ngập trời, tiểu tử này là cố ý nói như vậy, hay là do tính tình bộc tuệch đấy, hắn như thế nào càng ngày càng quá mức, nào có ai mà làm như vậy với mẹ nuôi a….
Nhìn theo Dương Hiểu vội vả bỏ đi, Đinh Trường Sinh vội vàng đem mấy cái váy ngủ ném vào trong giỏ hàng, mua thì cũng đã mua rồi, sau này có mặc hay không đó là chuyện của mẹ nuôi, bất quá Đinh Trường Sinh vừa rồi lúc hướng trên người Dương Hiểu khoa tay múa chân, thời điểm hai tay của hắn chạm vào trên hai bầu vú của nàng, hình như là Dương Hiểu thoáng cái có chút rùng mình, quả nhiên rất có cảm giác, hai bầu vú vẫn còn vô cùng tràn đầy co dãn mềm mại a, chỉ là cái này cũng chỉ có thể là dừng lại ở trong tưởng tượng của hắn mà thôi……