Sau khi cơm nước xong, Đinh Trường Sinh cùng Thạch Ái Quốc ngồi uống trà thơm , sau đó tiếp tục nói đến chủ đề tương quan Hồ Châu.
-La Bàn Hạ cách làm là dùng địa ốc để kíƈɦ ŧɦíƈɦ tài chính cho Hồ Châu, trong lúc nhất thời có thể đạt được chuyển biến tốt đẹp, nhưng nếu chỉ dựa vào khai thác địa ốc thì có thể duy trì được bao lâu đây?
Thạch Ái Quốc tại trước mặt Đinh Trường Sinh hoàn toàn không cần cấm kỵ đối với La Bàn Hạ đánh giá .
-Đúng vậy, nhưng hiện tại hình như ông ấy cũng không còn có biện pháp gì tốt hơn đề chấn chỉnh kinh tế Hồ Châu .
Thế nhưng Đinh Trường Sinh nhưng lại một mực đang nghiêm túc nghe lời của Thạch Ái Quốc nói, bởi vì Đinh Trường Sinh rõ ràng cảm giác được, Thạch Ái Quốc bây giờ so với Thạch Ái Quốc lúc tại Hồ Châu làm bí thư thành ủy đã xảy ra biến hóa rất lớn, có khả năng chính là khi ông lên trên tỉnh thì mới mở rộng tầm mắt, mở mang kiến thức, mới nhìn thấy đại cục mở ra, chứ không gói gọn nhỏ hẹp như lúc ở Hồ Châu.. -Hồ Châu có giao thông đa dạng, vậy thì có lợi cho việc phát triển phân phối hàng hóa, nhưng hậu cần của Hồ Châu hiện đang là cái dạng gì, cháu cũng thấy đó, có rất nhiều tiềm năng mà chưa có tận dụng được đấy, cho nên chú cảm thấy hiện tại internet vô cùng phát triển, tương lai chắc chắn là sẽ thúc đẩy sinh trưởng càng nhiều nhu cầu hơn nữa ….bla….bla…bla…
Thạch Ái Quốc thẳng thắn nói, tuy nhiên lời nói đều là những chuyện rất xa xôi …
Thế nhưng mà Đinh Trường Sinh trong nội tâm lại chấn động vô cùng, chính mình vẫn luôn tại Hồ Châu, giống như là Thạch Ái Quốc nói vậy, liều mạng đi tìm tài chính, nhưng tất cả đều là dẫn vào các hạng mục có chu kỳ quá dài, hiệu quả đến quá chậm, mà Hồ Châu thiếu nhất chính là thời gian, đã không còn thời gian đợi nữa.. . Đinh Trường Sinh bây giờ trong lòng đang kiểm nghiệm, mình quả thật là lạc ngũ, có rất nhiều chuyện trong hiện thực lại không thấy được, cũng không học được, bản thân của hắn đối với internet thật ra thì không cảm thấy hứng thú, cho nên đây đối với tầm nhìn của hắn không rộng rãi là cũng một vấn đề .
-Bí thư, chú nói thật hay quá, với lại giờ chú làm chủ tịch của mặt trận tổ quốc tỉnh, nếu có điều kiện tiếp xúc với giới thương nhân Hồng Kông hoặc là Hoa kiều mà muốn đến nội địa đầu tư, giới thiệu cho cháu nhé..
Đinh Trường Sinh nói..
-Hừ…tên tiểu tử này, giờ lại nghĩ cách đánh đến tận nơi này của chú, yên tâm đi, chú sẽ để ý, cháu cứ trở về làm cho tốt chuyện này, nếu đã làm trợ lý chủ tịch, thì phải làm cho ra làm, nhưng điều chú lo lắng nhất là La Bàn Hạ có kế hoạch muốn phá đi để xây dựng lại thành phố, ở đâu có tiền mà làm đây ? Cũng không thể chỗ nào cũng lấy đất khai thác để cất phòng ốc rồi xem đó là hàng hóa, Hồ Châu thì có bao nhiêu người, rồi thì bao nhiêu người có thể mua được nhiều phòng ốc như vậy chứ? Thạch Ái Quốc nhún vai nói .
Lại để cho Đinh Trường Sinh không nghĩ tới là Sở Hạc Hiên tự mình gọi điện thoại tới cho hắn, nói là phòng làm việc của ủy ban xây dựng kiến thiết đã dọn dẹp xong, bảo hắn hắn đến ủy ban thành phố xem, còn về nhân viên phần văn phòng, hỏi Đinh Trường Sinh có yêu cầu gì không ..
Đinh Trường Sinh trước trở về khu đang phát triển, về việc nhân viên văn phòng ở đó cũng là điều hắn đang lo lắng, một Trương Minh Thụy, nhưng không biết Trương Minh Thụy có đồng ý hay theo hắn đi đến ủy ban xây dựng kiến thiết hay không, bởi vì xem cách làm của La Bàn Hạ, cái ủy ban xây dựng kiến thiết này trên danh nghĩa có đủ ban bệ, nhưng là muốn mình làm, hơn nữa trách nhiệm này cũng sẽ không để cho người khác gánh chịu, nếu là như vậy, thì cần có người của mình. -Chủ nhiệm, anh cần gặp tôi à?
Trương Minh Thụy sau khi vào cửa hỏi.
Đinh Trường Sinh không nói chuyện, chỉ vào cánh cửa, Trương Minh Thụy hiểu ý đi đóng cửa lại, sau đó đứng ở trước bàn làm việc Đinh Trường Sinh.
-Công tác trọng tâm của tôi là chuyển tới ủy ban kiến thiết xây dựng, tuy tôi vẫn còn liên quan tới nơi này, nhưng không còn là trọng điểm, tôi muốn hỏi một chút, là anh đi với tôi đến ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố hay là vẫn muốn ở lại chỗ này tiếp tục làm.
Đinh Trường Sinh không có dây dưa dài dòng, trực tiếp hỏi.
-Đương nhiên là đi theo anh đế ủy ban xây dựng kiến thiết rồi, ở chỗ này tôi làm cũng đủ rồi, nếu hôm nay anh không nói ra, thì tôi cũng sẽ gặp anh để xin đi theo…
Trương Minh Thụy nghe xong Đinh Trường Sinh hỏi, không chút do dự hồi đáp . -Được, vậy thì đừng có hối hận a, đi gọi Lương Nhất Thương tới giùm tôi.
Đinh Trường Sinh nói ra .
-Được, tôi đi ngay.
Trương Minh Thụy vui mừng đi ra ngoài .
Xem ra Đinh chủ nhiệm gọi Lương Nhất Thương cũng là hỏi hắn có đồng ý đi theo hay không, cũng không biết Lương Nhất Thương phải có muốn cùng Đinh chủ nhiệm lăn lộn hay không ?