Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1704: Chuyện nay phải giữ bi mật



CHƯƠNG 1648: CHUYỆN NAY PHẢI GIỮ BI MẬT.

La Bàn Hạ với ông mà nói, bây giờ nhìn gặp Đinh Trường Sinh lại thêm bực mình, vì vậy ra hiệu hắn có thể đi .

Nhưng Đinh Trường Sinh cũng chưa có ý muốn đi, lại kéo ra cái cặp công văn của mình, lấy ra một sấp văn kiện, La Bàn Hạ cũng nhìn thấy .

-Đây là cái gì?

La Bàn Hạ hỏi.

-Bí thư, vốn cái kế hoạch này của cháu chưa có hoàn chỉnh, nhưng cháu nếu đã tới đây, thì cũng hồi báo một chút, để chú xem thử rồi còn có ý kiến gì không, cháu chỉ là đối với cái kế hoạch xây dựng kiến thiết thành phố này tu chỉnh lại một chút, xin mời xem ..

Nói xong, Đinh Trường Sinh đem sấp văn kiện hai tay đưa về phía La Bàn Hạ.

La Bàn Hạ ngạc nhiên, mặc dù không biết là kế hoạch gì, nhưng nhìn đến bộ dạng chỉnh tề của Đinh Trường Sinh, trong lòng cũng là khẽ động, tiểu tử này hiếm có lúc nào nghiêm chỉnh như vậy, nên không biết là hắn lại có cái yêu cầu gì liều mạng nữa đây..
La Bàn Hạ lúc mới bắt đầu cũng không để ý lắm, chỉ là mở ra nhìn qua loa một chút, tiêu đề là: ‘’ Điều tra những tiềm năng để xây dựng kiến thiết Hồ Châu.’’

Nhưng sau khi nhìn hơn một vài phút sau, La Bàn Hạ thời gian dần qua tiến sâu vào tập trung, chuyển qua ngồi ở trên ghế sa lon, Đinh Trường Sinh vẫn luôn đang nhìn thần sắc La Bàn Hạ biểu lộ, vội vàng từ trên bàn công tác đem cái kiếng lão đưa cho ông .

Đồng nhất xem hơn hai mươi phút, La Bàn Hạ tháo kiếng lão xuống, thật lâu không nói gì, làm cho Đinh Trường Sinh trong lòng nóng nảy, xác thực Đinh Trường Sinh những ngày qua quên ăn quên ngủ ngồi tại trên máy vi tính tra cứu tư liệu sửa sang báo cáo, đến nay chưa có bất kỳ người nào biết rõ cái báo cáo này tồn tại .

- Báo cáo này là cậu viết?

La Bàn Hạ rốt cục mở miệng .
-Vâng.. là do cháu viết, La bí thư, chú thấy thế nào?

Đinh Trường Sinh cẩn thận hỏi .

Không thể không nó , công trình lớn như vậy, Đinh Trường Sinh lần đầu tiên tiếp xúc, hơn nữa còn là chính mình biên soạn ra, chính hắn có bao nhiêu cân lượng thì hắn rất rõ ràng, nhưng cứ xem đây cũng là đối với chính hắn đó là một khảo nghiệm năng lực đi, nếu như chuyện này thật sự làm thành, không những là mình có được phương diện về thành tích, còn tin rằng về sau cũng sẽ không bao giờ có người xem thường hắn..

Có thể là hạng mục như vầy, nếu không có người đứng đầu thành phố Hồ Châu ủng hộ, thì chuyện này không thể nào thực thi được, hơn nữa Đinh Trường Sinh nghĩ kỹ, chẳng những là thuyết phục được La Bàn Hạ, hơn nữa hạng mục này còn phải đi lên tỉnh du thuyết để đạt được ủng hộ, nhưng trước tiên thì La Bàn Hạ phải đồng ý cái đã..
-Lá gan không nhỏ, ánh mắt không tệ, nhưng kế hoạch này đầu tư quá lớn, Trường Sinh, nếu như hạng mục này quả thật có thể thành, chúng ta còn cần gì cải tạo xây dựng kiến thiết lại thành phố? Xem qua, tôi cũng là mở rộng nhãn giới, hiện nay nếu lấy tiềm năng của thành phố quảng bá kết hợp cùng internet sẽ trở thành đại xu thế…

La Bàn Hạ cảm khái nói

-Không …La bí thư, kế hoạch này và chuyện cải tạo xây dựng lại thành phố không cùng xuất hiện, nhưng lại liên quan chặt chẽ không thể tách rời, cháu trước kia cũng không biết rõ là thành phố Hồ Châu có nhiều khu dân cư có kiến trúc cổ như vậy, hiện tại nếu chúng ta khai phát còn kịp, còn chân chính những khu ổ chuột thì cần phải cải tạo giải tỏa và di dời, đây là phải làm, đây là vì cải thiện hoàn cảnh sinh hoạt của quần chúng, một khi muốn cái hạng mục này xây dựng kiến thiết lại thành phố làm, như vậy nhân khẩu của Hồ Châu ắt sẽ gia tăng trên phạm vi lớn, nếu như vậy không có một sự phát triển đồng bộ thì chúng ta sẽ theo không kịp sự phát triển, cái hạng mục này nếu chú đồng ý, cháu sẽ chạy đi kiếm nhà đầu tư.
Đinh Trường Sinh nói ra .

-Này…cái việc trong lòng của cháu có phải là đã chuẩn bị từ trước rồi phải không?

La Bàn Hạ hỏi.

-Không có, gần đây cháu mới có cái ý tưởng này, sắp tới cháu chuẩn bị lên Bắc Kinh một chuyến, đến lúc đó cháu cho cháu mấy ngày nghỉ, để cháu xem thử có thể thúc đẩy được chuyện này hay không, ngoài ra, chúng ta cũng phải trưng cầu trên tỉnh ủng hộ, đồng thời còn phải phòng bị trên tỉnh thọc gậy bánh xe, ăn ngay nói thật, nếu như trên tỉnh muốn như thế, chúng ta có thể qua mặt được họ sao?

Đinh Trường Sinh lo lắng nói .

-Ừ, cậu nói rất đúng, chuyện này phải giữ bí mật, còn có ai biết rõ cái phương án này không? La Bàn Hạ nhíu mày hỏi.

-Chỉ có mình cháu, những người khác không biết.

Đinh Trường Sinh nói ra .

-Vậy thì tốt, về cái phương án này cháu mang về lại hoàn thiện lại kỷ lưỡng một chút, sau khi xác định phương án thì đến gặp tôi để trao đổi thêm, tôi thấy cậu vẫn còn chưa có xác định tại thành phố Hồ Châu thì chỗ nào tập trung khai phát xây dựng, có thì trước chưa?
-Cháu dự tính chúng ta phát triển về phía đông, khu này cách nội thành chỉ có hơn hai mươi km, nhưng do thành lập sau này nên thưa thớt dân cư cũng chẳng có mấy ai quan tâm đến, cho nên chuyện giải tỏa và di dời không có nhiều áp lực như nơi khác, đây cũng là một trong những ưu thế, ngoài ra cửa ra vào của thành phố Hồ Châu cũng là ở phía đông, điều kiện giao thông là tất yếu, cho nên lựa chọn phát triển tại phía đông là tốt nhất.

- Ừ, tôi đồng ý với cái ý kiến này, Trường Sinh, trong khoảng thời gian này cậu trưởng thành rất nhanh, tôi rất vui mừng ah.

La Bàn Hạ từ trong thâm tâm cảm khái nói .

-Ai…cháu cũng chẳng còn cách nào khác, mọi người đều là già đi rồi, cháu buộc phải trường thành để sau này còn thay thế chứ…

Đinh Trường Sinh cũng m vui nói, giờ khắc này, hắn tin tưởng là La Bàn Hạ tạm thời đối với hắn bất mãn buông xuống .
-Xú tiểu tử….tốt rồi, mau cút đi..À.. quên chứ, còn có chuyện này , tôi vẫn chưa có quyết định chắc chắn được, tôi muốn để cho Lâm Xuân Hiểu đảm nhiệm làm cục trưởng cục tài chính, cháu cho rằng như thế nào đây?

La Bàn Hạ vừa thốt lên xong, dọa Đinh Trường Sinh giất mình kêu to một tiếng , việc này mà trưng cầu ý kiến của hắn, đây không phải là chuyện phiếm sao?

Thế nhưng La Bàn Hạ đã nói như vậy, Đinh Trường Sinh cũng không tiện không biểu minh thái độ của mình, vì vậy giả bộ dáng vẻ đắn đo, nói ra:

-La bí thư, việc này nói như thế nào đây, Lâm bí thư hoàn toàn có đủ năng lực để làm công việc cục trưởng cục tài chính này, nhưng khu đang phát triển bên kia cũng đang rất cần Lâm bí thư, bởi vì cháu bây giờ chẳng khác gì là đã rời hơn nửa phần ra khỏi khu khai phát rồi, nếu như Lâm bí thư cũng ra đi nữa, cho dù là kiêm chức, thì bên cục tài chính rất là bận rộn đó là điều rõ ràng, cháu nghĩ, Lâm bí thư đến lúc đó cũng không còn có bao nhiêu tinh lực để tập trung công tác kiêm khu khai phát, vậy thì khu đang phát triển chẳng phải là quần long vô thủ rồi sao?
Đinh Trường Sinh nói ra lo lắng của mình, La Bàn Hạ nghe đến đó cũng không có nóng lòng cho thấy thái độ của mình, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có chút thấp thỏm, chính mình lời nói mới vừa rồi có phải là quá lộ liễu rồi, nói rõ ra khu đang phát triển cũng cần Lâm Xuân Hiểu, nhưng lại là ngầm đang vì lợi ích của mình mà tranh thủ.

Rất rõ ràng, nếu Lâm Xuân Hiểu đi, tất nhiên sẽ từ nhiệm chức vụ bí thư khu đang phát triển, nếu là như vậy thì chủ nhiệm của khu khai phát vẫn là của Đinh Trường Sinh rồi, vậy sau này hoặc là tới một bí thư khác, hoặc là Đinh Trường Sinh kiêm nhiệm, nhưng vấn đề là điều này có thể được sao?

Đây cũng là chuyện của Đinh Trường Sinh lo lắng, Lâm Xuân Hiểu tuy cùng hắn có chút không vui lắm, nhưng nàng cũng không làm gì quá phận, bởi vì cũng còn là mặt mũi của La Bàn Hạ, nếu hai người đem khu đang phát triển làm rối tinh rối mù, thì đúng là sẽ không có cách dọn dẹp, Lâm Xuân Hiểu sẽ không làm như thế, nhưng nếu thay đổi một người khác thì sao đây?