Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1802: Báo cáo cơ bản



CHƯƠNG 1766: BÁO CÁO CƠ BẢN.

Đinh Trường Sinh bắt đầu trình bày cho Lương Văn Tường về bản kế hoạch, lúc mới bắt đầu Lương Văn Tường còn đeo kính lật xem tài liệu, đến cuối cùng thì đem phương án để trên mặt bàn, chỉ lắng nghe Đinh Trường Sinh nói.

Vì vậy, trong quá trình Đinh Trường Sinh nói, ông cũng đã hỏi không ít vấn đề

-Thế nhưng nghe cậu nói như vậy, thì tiền đầu tư cũng cần khá nhiều?

Lương Văn Tường hỏi tới vấn đề đầu tư, Lương Văn Tường vừa nói tới chỗ này, thì Lương Khả Ý cũng đem điểm tâm sang lên, dù nàng tại trong phòng bếp bận việc, nhưng cũng đã nghe được từ trong phòng khách Đinh Trường Sinh nói vấn đề, nàng thấy Đinh Trường Sinh thật đúng là không đơn giản, Hồ Châu có vị trí địa lý không tệ, hiện tại giao thông cũng rất thuận tiệt, nhưng mà cán bộ Hồ Châu so sánh với vùng duyên hải, thì cán bộ Hồ Châu tư duy còn là rớt lại phía sau rất nhiều, chỉ có mỗi Đinh Trường Sinh tư duy tựa hồ là đi tới hàng đầu, nàng cũng cho rằng đi cửa sau Đinh Trường Sinh tới gặp cha mình là nhờ trợ giúp tiền bạc từ trên tỉnh, còn đang suy nghĩ lấy tìm cách thay hắn nói giúp với cha của mình.
-Đại khái đầu tư thì cần khoảng chừng một trăm ức, đích xác là tài chính phải mạnh.

-Ừ, vậy cậu bây giờ có bao nhiêu tiền?

Lương Văn Tường nhìn nhìn Thạch Ái Quốc, nghĩ thầm, đến cuối cùng là đến muốn tỉnh ủng hộ tiền, ngươi muốn trong tỉnh ủng hộ hạng mục này, thi vấn đề chính là ngươi có bao nhiêu tiền..

-Cho tới bây giờ, cháu đã kiếm được nguồn đầu tư là hơn năm mươi ức một chút, nhưng mà, cái cháu cần là trên tỉnh ủng hộ.

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Năm mươi ức?

-Vâng…. khoản tài chính này đã thỏa đàm rồi, nếu hạng mục này được duyệt, bọn họ có thể lập tức đem tiền đến bắt đầu kiến thiết xây dựng.

Đinh Trường Sinh nói, hắn rất tín nhiệm Diêm Bồi Công đấy, lấy Diêm Bồi Công nhiều năm kinh thương như vậy, cũng khẳng định nói hạng mục này có tiền đồ, như vậy mình còn có cái gì để mà lo lắng đây.
-Anh có nhiều tiền như vậy, vậy cần tỉnh ủng hộ cái gì ?

Lương Khả Ý không hiểu hỏi, nàng nói xong mới thấy mình nhiều chuyện, cha mình ở đây, làm có có phần để mình nói xen vào.

- Hạng mục đầu tư lớn như vậy, tôi lo lắng sẽ có người quấy nhiễu, thậm chí là giống như hạng mục PX vậy, nửa đường bị người kêu ngừng, như vậy nhà đầu tư bỏ vốn ra cũng chẳng thu được tiền gốc về, cho nên tôi muốn trên tỉnh duyệt qua, như vậy thì mới có thể ổn thỏa một chút.

Đinh Trường Sinh lo lắng nói.

-Ừ, như vậy đi, cậu trở về gặp lại lãnh đạo Hồ Châu báo lại hạng mục đầu tư này, cái hạng mục này tôi hiện tại thấy có thể được đấy.

Lương Văn Tường cảm thấy đây là chuyện tốt, hơn nữa nên làm sớm chứ không đừng chậm trể.

- Lãnh đạo bề bộn nhiều việc, cháu cũng là bất đắc dĩ, nên mới vượt cấp báo cáo, hạng mục này cháu đã từng báo cáo qua, nhưng lãnh đạo nói hiện tại cần gấp nhất hạng mục là bất động sản, còn những hạng mục khác thì từ từ tính sau, vì vậy cháu không còn có biện pháp nào khác, nên mới….
Nghe Đinh Trường Sinh nói, Lương Văn Tường trong nội tâm rất rõ ràng, nhưng mà ông cũng không có cách nào khác, La Bàn Hạ trước kia ông cũng không có quen biết, tuy rằng gần đây mấy lần mình đã tạo ra cho không ít lần quan hệ, có thể là La Bàn Hạ có cái nhìn không thấu, ở trước mặt mình thì một bộ thuận thế, thế nhưng chỉ cần quay lưng là ngược lại, La Bàn Hạ chính là một con người như vậy.

-Um…vậy bây giờ cậu trở về chuẩn bị trước một chút, tôi sắp xếp thời gian sẽ đi một chuyến xuống Hồ Châu nhìn xem, từ ngày đến tỉnh Trung vẫn chưa có tới Hồ Châu thị sát qua, coi như là tôi đi quan sát, bất quá chuyện này phải giữ bí mật, tôi muốn nhìn xem Hồ Châu một cách chân thật nhất.

-Tốt, cám ơn Lương chủ tịch…

- Trước không cần cám ơn, tôi đến Hồ Châu không phải là vì cái hạng mục này mộ, Dương Phụng Tê gần nđây có cùng cậu liên hệ không? Cô ấy có khả năng sắp tới cũng đến, bởi vì Hồ Châu muốn sắp cải tạo trong khu chợ phải không? Dương Phụng Tê cũng có hứng thú muốn nhúng một tay, tôi đi xuống để xem một chút như thế nào, thành phố Giang Đô đang gặp khó về chuyện cải tạo các khu chợ cũ, để tôi xem Hồ Châu có hay không kinh nghiệm gì tốt hơn để tham khảo.
Lương Văn Tường nói ra.

-Chị Dương gần đây không có liên hệ với cháu, để lát nữa cháu gọi điện thoại hỏi nàng một chút .CHƯƠNG 1767: CHUẨN BỊ RỜI ĐI.

Đây là Trần Khánh Long lần đầu tiên đến văn phòng La Bàn Hạ báo cáo công tác, vì vậy trong lòng có chút khẩn trương, trước đây sai lầm trong việc suy đoán tình thế, từ đó cho tới bây giờ thì không được trọng dụng, nhất là có một người để bị so sánh, đó chính là Đinh Trường Sinh, so với hắn, chính mình quả thực chẳng khác gì là cặn bã.

Trần Khánh Long trong nội tâm một mực nghẹn lấy, chỉ một lần sai lầm phán đoán tình thế, chẳng ai ngờ rằng Thạch Ái Quốc lại bật ngược, cuối cùng còn làm tới thường ủy Tỉnh ủy..

Nhưng mà bây giờ rốt cục cũng đã nhận được La Bàn Hạ trọng dụng, làm chủ nhiệm xây dựng kiến thiết thành phố, hắn biết rõ La Bàn Hạ còn có một bản kế hoạch cải tạo khu chợ cũ, việc xây dựng kiến thiết thành phố tầm quan trọng có thể nghĩ, nhất định đây là một cái vị trí có rất lớn chất béo, chỉ mới một cái cải tạo khu chợ cũ trong đo đạc đền bù tổn thất, chỉ cần mình hơi chút nghiêng một cái, thì kết quả đền bù tổn thất sẽ sai lệch nhiều giá cả đấy, vì vậy hắn cho rằng Đinh Trường Sinh đầu óc quả thực là điên rồi, rõ ràng đem cái chức vị này chắp tay nhường cho người khác.
Trần Khánh Long cho rằng Đinh Trường Sinh tư duy là một kỹ nữ mà lại muốn lập đền thờ..

-Trương thư ký, lãnh đạo gọi tôi đến báo cáo công tác .

Trần Khánh Long đi đến cửa ra vào văn phòng Trương Hòa Trần, cẩn thận nói ra.

-Vào đi, lãnh đạo đang chờ ông đấy.

Trương Hòa Trần liền đứng lên cũng không có đứng, trực tiếp lại cúi đầu bận việc chuyện của mình rồi.

Trần Khánh Long vẻ mặt tràn đầy phấn khích, nhìn nhìn Trương Hòa Trần vú mông căng tràn đầy vẻ thành thục, cố nén nuốt nước bọt, vậy tiến lên gõ cửa tiến vào văn phòng La Bàn Hạ.

-Cậu đã đến, ngồi đi .

La Bàn Hạ chỉ trước mặt mình cái ghế, nói ra.

-La bí thư, em đứng cũng được rồi..

La Bàn Hạ cười cười không tỏ thái độ gì, hỏi

-Sắp xếp nhân viên bên xây dựng kiến thiết thành phố sao rồi?

-La bí thư, theo em nghĩ nên điều thêm mấy người vào, còn nhân viên của Đinh Trường Sinh hay là thôi đi, bọn họ là người theo hắn từ khu đang phát triển mang đến đấy, vậy tất cả đều là người của hắn, em sợ đến lúc thực hiện công tác thì sẽ xảy ra vấn đề…
Trần Khánh Long tới nơi này mục đích chủ yếu chính là nói về việc này.

-Được….vậy cậu viết cái báo cáo nhanh đi, tôi phê chuẩn, mặt khác cậu cũng qua bên Để chủ tịch báo cáo một chút về chuyện này, tôi cho cậu hai ngày phải làm xong, ngày kia phải triệu tập tất cả mọi người đến họp, làm công tác động viên, mau chóng tiến hành việc giải tỏa, tôi không muốn phức tạp thêm tình hình, lúc này phải làm nhanh…

La Bàn Hạ lo lắng xảy ra vấn đề, ngay trong lúc mọi người cho rằng mới thay đổi người phụ trách bộ phận xây dựng kiến thiết thì phải để làm quen một thời gian ngắn, sự tình giải tỏa có khả năng phải hoãn lại một chút, thì La Bàn Hạ quyết định lấy xu thế rất nhanh như chớp tiến vào, mạnh mẽtrong việc giải tỏa..

……………………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh thời điểm này không về Hồ Châu, vì thế lưu lại vài ngày tại Giang Đô, nhưng phần lớn thời gian lại bị Thạch Mai Trinh chiếm cứ lấy, nàng trước kia không có ở qua tại Giang Đô, cho nên đối với nơi đây rất là hiếu kỳ, đối với nàng mà nói, đó là đây mới đúng là thành thị.

Nhưng đến tối, hắn lại nhận được điện thoại của Tưởng Ngọc Điệp, thì mới biết Tưởng Ngọc Điệp đã xuất viện, đang tại trên tỉnh chờ đợi hộ chiếu, sau khi có hộ chiếu thì sẽ liền xuất ngoại, có thể sẽ không quay trở về nữa rồi.

Vì vậy tối nay Đinh Trường Sinh đi đến nhà Tưởng Ngọc Điệp tại Giang Đô, không nghĩ tới Tưởng Mộng Điệp cũng có ở đây, người ra mở cửa chính là nàng.

-Chị cô đâu rồi, tình hình sao rồi?

Đinh Trường Sinh nhỏ giọng hỏi.

-Đang nằm trong phòng ngủ, bác sĩ nói giờ chỉ cần tịnh dưỡng, vì vậy chị ấy liền vội vã xuất viện.
Tưởng Mộng Điệp nói ra.

Đinh Trường Sinh liền vào đẩy ra cửa phòng ngủ, nhìn thấy Tưởng Ngọc Điệp nằm ở trên giường, sắc mặt còn có chút trắng bệch, nhưng mà tinh thần tốt hơn nhiều, nàng cao hứng khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh đã đến, định ngồi dậy, nhưng mà bị một bước tiến lên Đinh Trường Sinh ấn chặt nằm im rồi.

-Mộng Điệp, rót cho Đinh đại ca chén trà, hắn thích uống trà.

Tưởng Ngọc Điệp nói .

-Như thế nào không có ở them trong bệnh viện vài ngày, vội vã gấp gáp như nhỡ vết thương tái phát thì làm sao bây giờ?

Đinh Trường Sinh lo lắng nói.

-Không phải là chị không muốn ở lại, mà là chị rất sợ hãi, trước kia chị chết còn không sợ, mà chỉ lo lắng người nhà, lo lắng các em của mình, nhưng mà bây giờ thì chị bắt đầu biết sợ rồi, nhất là sau khi Bạch Khai Sơn chết đi, thì chị cảm thấy nếu cũng chết đi như vậy thì không đáng, chị cũng hiểu rõ mình làm ra nhiều tội nghiệt, vì vậy rất sợ chuyện bị bại lộ, nên muốn sớm chút rời khỏi nơi này..
Tưởng Ngọc Điệp thì thào lẩm bẩm.

Đinh Trường Sinh trong nội tâm rất có thể hiểu được tâm tình của nàng bây giờ, lúc trước nàng một mực ôm lấy cái chết là muốn kéo Bạch Khai Sơn chết cùng, nhưng mà bây giờ Bạch Khai Sơn đã chết, cho nên nàng muốn mình sống, đều muốn một lần nữa bắt đầu lại từ đầu, đây mới là tâm tình của nàng bây giờ …

-Em hiểu….bây giờ chị muốn đi chỗ nào đây….

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Vẫn chưa biết, chị tính cứ đi ra nước ngoài trước, sau đó tìm chỗ làm đầu tư di dân để lấy quốc tịch, trên Thái Bình Dương có rất nhiều tiểu quốc làm quốc tịch không khó lắm…

-Ừ, vậy cũng được, cứ đi ra nước ngoài trước, hay là đi Canada, chỗ đó có em có một người bằng hữu, các người có thể ở cùng một chỗ, lẫn nhau có thể chiếu ứng với nhau.
Đinh Trường Sinh cười cười nói.

Nhìn xem cách nói của Đinh Trường Sinh, Tưởng Ngọc Điệp liền biết bằng hữu này là gì, xem ra với thằng gia hỏa này hồng nhan tri kỷ quá nhiều a, thời điểm này lại nhìn thấy em gái mình bưng trà bước vào, dáng dấp của em gái nàng đang trong thời kỳ thanh xuân tràn đầy sung mãn, mông vú căng đầy triển hiện như muốn bứt lấy quần áo mà ra, trong lúc này không biết nên nói cái gì cho phải, nàng mơ hồ cảm thấy, chỉ cần Đinh Trường Sinh muốn, em gái mình chỉ sợ là một tháng cũng không qua được sẽ phải rơi vào tay giặc nằm ở dưới háng của hắn rồi…..