Lý Thiết Cương không giống như là Chu Minh Thủy âm thầm đến Hồ Châu, lúc này đây Lý Thiết Cương tới Hồ Châu liền báo cho Uông Minh Hạo biết.
Uông Minh Hạo đem tin tức này báo cho La Bàn Hạ, tuy rằng Lý Thiết Cương là bí thư tỉnh kỷ ủy, nhưng dù sao cũng là thường ủy Tỉnh ủy, vì vậy, tiếp đãi Lý Thiết Cương không thể từ chỉ từ một bên kỷ ủy thành phố ra mặt, tốt nhất là có bên thành ủy ra mặt…
Thật ra thì nếu Uông Minh Hạo không nói, Lý Thiết Cương tới Hồ Châu, nếu như La Bàn Hạ biết Lý Thiết Cương tới mà không tiếp đãi, đây chẳng phải là muốn đắc tội với Lý Thiết Cương sao? Đắc tội với bí thư tỉnh kỷ ủy thì có chỗ tốt gì chứ, nịnh bợ còn không kịp đâu rồi, nhưng lúc này La Bàn Hạ thấy Lý Thiết Cương đến Hồ Châu thì lại suy nghĩ coi như là Uông Minh Hạo đã xong. Uông Minh Hạo có khả năng vẫn không biết, nhưng La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành thì biết, chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường lúc ấy đã cầm lấy tài liệu tố cáo con rể của Uông Minh Hạo đưa ra trước mặt Lý Thiết Cương, như vậy việc này giờ không phải rõ ràng đấy sao, Lý Thiết Cương lúc này đến đây là hướng về phía Uông Minh Hạo, chỉ là xem ra Lý Thiết Cương ra mặt trực tiếp đến gặp Uông Minh Hạo, đây cũng là cho ông ta một chút mặt mũi.
-Minh Hạo a, ông làm bên ban kỷ luật thanh tra Hồ Châu đã bao nhiêu năm rồi vậy?
-Tôi làm bí thư bên thành kỷ ủy đã làm tám năm rồi, cùng với công tác trong ban kỷ luật thanh tra niên hạn ít nhất cũng có hai mươi bảy năm..Um… già rồi, lúc này đây tôi mới cảm giác được, thân thể của mình thật sự là bắt đầu mệt mỏi…
Uông Minh Hạo nói thật, ông là người tâm cao khí ngạo, luôn luôn nắm bắt nhược điểm của người, nhưng bây giờ mình nhược điểm của mình lại bị Đinh Trường Sinh thằng hỗn đản kia nắm lấy gắt gao. Chính bởi bị nhận lấy uy hϊếp, nên ông mới có cái cảm giác được uất ức, nhưng đó là chính con rể nhà mình, cho dù có thể quân pháp bất vị thân bắt nhốt lại tên súc sinh kia thì cũng quá mang tiếng xấu rồi….
-À… thời gian không buông tha người a, ông cũng nên nghỉ ngơi một chút, tôi đề nghị lần này thừa dịp Lý bí thư đến Hồ Châu thị sát, tôi thấy ông xin rút lui cũng được rồi, sự tình Quan Nhất Sơn con rể của ông đã ảnh hưởng rất xấu rồi.
La Bàn Hạ đột nhiên nói ra.
Uông Minh Hạo vốn là đến đây để cùng La Bàn Hạ thương lượng chuyện tiếp đãi bí thư Lý Thiết Cương tỉnh kỷ ủy đấy, nhưng như thế nào kéo đến chuyện con rể của mình rồi, nhưng khi ông nhìn La Bàn Hạ thì thấy La Bàn Hạ lắc đầu, ý tứ kia rất rõ ràng…
Uông Minh Hạo trong nội tâm thoáng cái trống rỗng, nhưng lại nghĩ đến, nếu như Đinh Trường Sinh có thể điều tra được việc này, thì việc này còn có thể giấu giếm được sao? Uông Minh Hạo thời gian dần qua yên tĩnh trở lại, nhìn xem La Bàn Hạ, hỏi: -Đây là ý tứ của thượng cấp hay là ý của ông…
ông Minh Hạo cảm thấy, từ lúc La Bàn Hạ lên làm bí thư thành ủy, bản thân vẫn luôn là đứng sau lưng La Bàn Hạ đấy, ngoại trừ lần này việc điều tra Đinh Trường Sinh, mình cũng không có việc gì là đối đầu với La Bàn Hạ, vậy đến cùng La Bàn Hạ có ý tứ gì đây?
-Đây là do tôi suy đoán đấy, ăn ngay nói thật, tôi cùng Để Khôn Thành lúc lên văn phòng của Lương chủ tịch báo cáo công tác, thì Lương chủ tịch có lấy ra tài liệu tố cáo, nội dung chính là đang liên quan đến Quan Nhất Sơn đấy, lại còn kêu Lý bí thư đi qua, lúc ấy tôi cùng Để Khôn Thành cũng đều là ra mắt nói giúp giùm cho ông, xem ra vẫn không có kết quả gì, Lý bí thư lần này tới đây sợ là vì việc này mà đến.
La Bàn Hạ giải thích nói.
Uông Minh Hạo thoáng cái đã hiểu ý của La Bàn Hạ, xem ra trên tỉnh đã có người đối với mình bất mãn, chỉ là ông không rõ là người nào đem chuyện của Quan Nhất Sơn tố cáo lên trên tỉnh đ, chẳng lẽ là Đinh Trường Sinh? -Là Đinh Trường Sinh làm phải không?
Uông Minh Hạo trong ánh mắt đều nhanh tóe lửa, thằng này không giữ lời hứa, bản thân mình đã thỏa mãn ý đồ của hắn, cũng huỷ bỏ đối với việc điều tra hắn, nhưng mà thằng gia hỏa này lại dám cắn ngược mình một cái.
-Lúc mới bắt đầu tôi cũng tưởng rằng hắn làm, nhưng mà sau khi trở về suy nghĩ, thì mới phát hiện trong tài liệu tố cáo nhắc tới nhiều nhất là Quan Nhất Sơn lập danh sách lập hồ sơ ảo thu tiền rất nhiều người, hiện tại có rất nhiều người không có biên chế, nhưng trong ban ngành của hắn thì lại có nhiều biên chế, hơn nữa những người có tên trong danh sách, đi làm đã hơn một năm rồi không có lãnh lương, đây mới là sự tình gây ra dẫn nổ .
La Bàn Hạ nói ra.
Uông Minh Hạo thoáng cái cảm thấy tay chân của mình lạnh buốt, thằng nghịch tử này, lại dám làm sự tình đến bực này sao? -Nghe nói, không có biên chế làm cho thành biên chế thu một người là mười vạn, ít nhất cũng là năm vạn, nhưng mà có rất nhiều người vẫn chưa có hoàn thành mà lại thu tiền, tôi đoán có thể là từ những người này đem Quan Nhất Sơn tố cáo, theo báo tài liệu nói Quan Nhất Sơn là con rể của bí thư thành kỷ ủy Uông Minh Hạo, vụ án này kỷ ủy Hồ Châu làm không được, nên đề nghị yêu cầu trên tỉnh làm, ông xem một chút, sự tình đã phức tạp.
La Bàn Hạ thở dài nói ra.
-La bí thư, tôi rất hối hận a, nếu biết vậy thì chẳng đem thằng gia hỏa này nâng lên, không ngờ hắn lại dám làm như vậy, bây giờ nói gì thì cũng đã trễ rồi…
Uông Minh Hạo thở dài nói ra, hơn nữa coi như con đường làm quan của mình cũng góp vào chuyện này rồi, chẳng những thế, chính mình khí tiết tuổi già khó giữ được …. -Minh Hạo, chuyện này cùng ông cũng không phải là không có quan hệ, Quan Nhất Sơn làm việc này không phải mới một ngày hay hai ngày, ông phải biết được chứ, ông là bí thư ban kỷ luật thanh tra, ông có thể cảnh giác được người khác mục nát hủ hóa, đổi lại thì không cảnh giác người nhà của mình mục nát, chính chuyện này sẽ kéo chết ông… .
La Bàn Hạ nói ra.
Uông Minh Hạo gật đầu, bây giờ nói gì cũng đã chậm, xem ra chuyện của Quan Nhất Sơn là giữ không được nữa rồi, còn con gái của mình cùng đứa cháu ngoại rồi sẽ ra sao đây?
-Hơn nữa, chúng ta đã chủ quan xem thường một người….
La Bàn Hạ thở dài nói, mấy ngày nay ông cũng một mực hối hận, hối hận ngày đó lúc nhất thời tức giận đem Đinh Trường Sinh bãi miễn chức vụ đi, bây giờ suy nghĩ một chút, ngày đó rất có thể là Đinh Trường Sinh, tiểu tử này nóng lòng tìm cách thoát thân, rõ ràng là mình bị xỏ mũi rồi. -La bí thư, ý ông là…..
-Đinh Trường Sinh, lúc tôi lên tỉnh mới nghe nói rất nhiều về Đinh Trường Sinh, ông có biết Tần Chấn Bang?
-Biết rõ, đó là lão bản cái hạng mục PX kia, sao vậy?
Uông Minh Hạo hỏi.
-Ài, nghe nói Đinh Trường Sinh bây giờ cùng con gái của Tần Chấn Bang là Tần Mặc yêu thương, tuy rằng không biết thiệt giả, nhưng mà tiểu tử này là nhân vật có nhiều hoa tâm, tôi tin rằng hắn làm được, mà phó bí thư tỉnh Chu Minh Thủy là người cùng trận doanh với Tần Chấn Bang, ông suy nghĩ một chút, Chu Minh Thủy ng là phó bí thư Tỉnh ủy, hơn nữa, ngày đó đi đến tỉnh báo cáo công tác, Lương chủ tịch tỉnh mở miệng một tiếng là Đinh Trường Sinh hai tiếng cũng là Đinh Trường Sinh, cái ý đồ này rất rõ ràng a, nghe xong mới biết được, nguyên lai là chuẩn bị hạng mục đầu tư cải tạo quảng trường Hồ Châu là do tập đoàn Bàn Thạch đầu tư, tổng giám đốc Dương Phụng Tê cùng Đinh Trường Sinh lại có quan hệ tâm đầu ý hợp, mà Dương Phụng Tê là người quen của Lương chủ tịch tỉnh, ông suy nghĩ một chút về những mối quan hệ này đi… La Bàn Hạ nhắc nhở.
Uông Minh Hạo nghe qua càng thêm khϊếp sợ, vậy là hậu quả xấu đã bắt đầu xuất hiện ra rồi.