Mặc dù biết cưỡng ép giải tỏa thì sẽ gặp phải ngăn trở, có thể có xung đột, nhưng mà La Bàn Hạ cũng không có ngờ được đến xung đột lại bốc lên lợi hại như vậy, một bên là hơn mười xe ủi, xe đào đường, mà đối mặt với những loại máy móc lạnh lẽo này lại là bảy, tám trăm người công nhân viên chức của xí nghiệp may.
Trong lúc bên ngoài là trên trăm cảnh sát vũ trang cùng cảnh sát trật tự, cùng người cục quản lý đô thị, tất cả đều đã đến hiện trường rồi, nhưng làm sao dám làm mạnh tay phá bỏ tường rào trong khi công nhân đứng ngay ở bên cạnh bờ tường, đừng nói là tiến vào, chính là tới gần bờ tường cũng là khó khăn, La Bàn Hạ nhìn thấy loại tình huống này, sắc mặt xanh mét.
-Trần Khánh Long, có phương án nào khác không? La Bàn Hạ quay qua hỏi chủ nhiệm xây dựng kiến thiết Trần Khánh Long.
-La bí thư, tôi thấy hôm nay tạm thời rút lui ra, chưa thể hành động được rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, vạn nhất xảy ra chết người, sự tình sẽ liền nghiêm trọng.. .
Trần Khánh Long không phải không biết rõ nặng nhẹ, đề nghị.
-Hừ…chúng ta mang đến đây nhiều người như vậy, cùng với máy móc thiết bị, bây giờ nói rút lui thì rút lui hay sao?
La Bàn Hạ đối với cái chủ ý cùi bắp của Trần Khánh Long rất là bất mãn.
-Bí thư, không rút lui không được đâu, đoán chừng những người này thật sự là không sợ chết, bí thư… ông có chú ý tới bên dưới chân tường có mấy cái can nhựa lớn không?
Trần Khánh Long nhắc nhở.
Trần Khánh Long vừa nói như vậy, La Bàn Hạ liền chú ý nhìn về phía mấy cái can nhựa lớn phía đằng sau đám người kia, quả thực là hù dọa La Bàn Hạ, trong các can nhựa đều có chất lỏng màu vàng, nếu như không chú ý thì không biết cái gì, nhưng mà nhìn kỹ, giống như là xăng vậy, La Bàn Hạ lưng cũng bắt đầu chảy mồ hôi lạnh rồi. -Những người này đều là loại cứng đầu cố chấp, chúng ta nếu cứ ép bọn họ, xem ra rất khó kết thúc, hơn nữa, bọn họ đều có điện thoại, thì có thể thu hình lại đấy, nhiều người như vậy rất khó mà khống chế hết, tôi đề nghị hay là chúng ta trước rút về, rồi tính toán biện pháp khác, không thể cứng đối cứng.
La Bàn Hạ nhìn nhìn đám người càng ngày càng nhiều, phía sau lưng ông còn có chủ tịch Để Khôn thành, phó chủ tịch Sở Hạc Hiên, cùng với bí thư chánh pháp ủy Lan Hòa Thành Thành, tất cả đều đã đến hiện trường rồi.
-Khôn Thành, tình huống này làm sao bây giờ?
La Bàn Hạ hỏi.
-Xem ra bọn họ đã sớm có chuẩn bị, nếu như chúng ta cứ làm cứng rắn thì sẽ ảnh hưởng không tốt, bọn họ lại có nhiều người như vậy, vạn nhất cùng nhau xung đột, chúng ta không thể khống chế được . -Vậy ý của ông….?
-Tôi thấy hôm nay chưa thể giải tỏa được, vậy thì chúng ta chỉ cử hành nghi thức giải tỏa trước, rồi tạm thời coi như là xong, từ từ tính đến đi, cái xí nghiệp này cũng đã tồn tại lâu nay rồi, nếu muốn trong một ngày phá hủy xong, thì cũng không thể nào đâu..
Đinh Khôn Thành sẵn dịp nói.
Những người khác thấy Để Khôn Thành nói như vậy, trong khi ai cũng không muốn gánh lấy trách nhiệm, vì vậy đều cúi đầu không ý kiến, điều này có nghĩa là hôm nay trận thế bày ra lớn như vậy, bất quá là cũng tư thế khoa trương mà thôi, còn chuyện giải tỏa và dời đi nơi khác vẫn không có cửa.
Vì vậy pháo nổ lên, chiêng trống khua vang trời, La Bàn Hạ lên khán đài đọc diễn văn tràn đầy nhiệt tình, thế nhưng cái nghi thức này thực hiện bên ngoài xí nghiệp may, cho nên công nhân xí nghiệp không có động đến, nhìn qua thật nực cười, chẳng khác gì đang làm trò hề, điều này làm cho cách đó không xa ở trong ôtô Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu rất là bất mãn.. -Đúng là quan liêu, làm việc luôn luôn nghĩ lấy cái mũ của mình, đã đến nhiều người như vậy, lại là không đánh mà lui, La Bàn Hạ lão già này quá đủ giảo hoạt, nếu cứ tiếp tục tình trạng như vậy, chỉ sợ là đến tết âm lịch sang năm cũng không giải tỏa được, còn tiền đầu tư của chúng ta thì làm sao bây giờ? Tiền lãi mỗi thàng thì phải trả, bằng không đem số tiền đầu tư đã bỏ vốn trước rút về…
-Bây giờ có rút tiền cũng không còn kịp, vẫn phải trả tiền lãi cộng dồn lại mỗi tháng cũng nhiều lắm, cái hạng mục xí nghiệp này, trong vòng một tuần nữa phải hoàn toàn dỡ bỏ, sau đó mau chóng thực hiện tiến trình xây dựng, chứ tiếp tục kéo dài như vậy, chúng ta trước sau gì cũng bị suy sụp…
Tưởng Hải Dương thấp giọng nói.
-Vậy làm lát nữa tôi lại đi tìm lão, con bà nó, nếu biết cái hạng mục này khó khănn hư vậy, chúng ta không nên đầu tư vào.. . La Đông Thu rít lên, nhìn thấy lực lượng cảnh sát trật tự cùng cảnh sát vũ trang brút lui hết rồi, chỉ còn lại một bầy máy ủi đất cùng máy đào móc tại hiện trường, La Đông Thu sắc mặt càng âm lãnh lợi hại hơn …
Tưởng Hải Dương gọi điện thoại cho ai đó, sau đó cũng ra lái xe của mình rời đi.
………………………………………………………………………………………
-Hà xưởng trưởng, từ hôm nay về sau, chỉ sợ chúng ta sẽ không có một ngày yên ổn…
Lưu Gia Thành nhìn theo đám người rút lui, đi đến bên người Hà Đại Khuê nói ra.
Lưu Gia Thành chính là kẻ lần trước vây quanh Lan Hiểu San, cha mẹ hắn đều là công nhân lâu năm trong xí nghiệp, nhưng chính bản thân hắn thì không phải là người trong xí nghiệp, trước đó sở dĩ đến xí nghiệp may quấy rối, là vì có người xuất tiền để cho bọn hắn làm như vậy, thế nhưng sau đó bản án tra tới tra lui cũng không có tra ra đầu mối, cho nên Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông không giải quyết được gì. - Gia Thành, buổi tối cháu sắp xếp mấy người dựng lều, hoặc là đến bên trong nhà xưởng cũng được, nhưng không thể rời khỏi nơi đây, bác sợ bọn họ chờ đến tối thì đột kích phá dỡ, khi chúng ta biết chuyện thì đã xong, trước đó bác đã liên hệ cùng chủ nhiệm Đinh Trường Sinh, hắn đã hướng lên bí thư thành ủy chuyển đạt ý kiến của chúng ta, nhưng mà xem tình thế hôm nay, vậy là bên chính quyền thành phố không giải quyết cho chúng ta rồi, do vậy nếu muốn tiếp tục thương lượng, thì chúng ta phải giữ vững vị trí cái xí nghiệp này, đã hiểu chưa?
-Hiểu rồi….cháu sẽ an bài người thủ giữ ở nơi này, sẽ để mấy người ở vòng ngoài, mặt khác lại an bài người ở bên trong xí nghiệp…
Lưu Gia Thành nói.
-Ừ, cẩn thận một chút, bọn họ chuyện gì cũng đều làm được đấy. Hà Đại Khuê lo lắng nói.
Nhưng mà Lưu Gia Thành trước kia ở bên ngoài là dân xã hội đen, cho nên đối với lời của Hà Đại Khuê cũng không cho là đúng, trên tay của hắn có con dao bầu, nếu như những người kia hôm nay thật sự dám cưỡng ép giải tỏa, nói không chừng với thằng gia hỏa này thì đã dung con dao bầu này liều mạng rồi.
Kỳ thật đây là điều sai lầm của Hà Đại Khuê, để cho Lưu Gia Thành tham gia vào là một tai hoạ ngầm, Lưu Gia Thành mặc dù là con của lão công nhân, nhưng mà dù sao hắn không phải là công nhân viên chức của xí nghiệp, vì vậy, nếu Lưu Gia Thành vì lợi ích của xí nghiệp mà vung dao bầu chống đối với người bên chính quyền, thì chuyện này liền có cớ để thay đổi cách nhìn rồi, có thể ghép vào tội công nhân viên chức vì ích lợi của mình mà liên kết cùng với xã hội đen kháng cự lại chấp pháp, nhưng mà Hà Đại Khuê chỉ là một lão xưởng trưởng, những chuyện sâu xa này thì lão không nghĩ tới. …………………………………………………………………………………….
La Bàn Hạ vừa đi vào văn phòng, thì La Đông Thu cũng cùng theo vào, vừa nhìn thấy La Đông Thu thì La Ban Hạ lại đau đầu.
-La bí thư, hôm nay có cơ hội tốt như vậy, vì sao lại không giải tỏa? Có nhiều cảnh sát như vậy chẳng lẽ không quản được đám người kia, vậy bí thư đang chờ đợi cái gì vậy?
La Đông Thu không khách sáo, hắn hoàn toàn không có để La Bàn Hạ vào trong mắt, điều này làm cho La Bàn Hạ khó chịu, nhưng mà La Bàn Hạ là bí thư Hồ Châu, chứ không phải giống như Đinh Trường Sinh chỉ là cán bộ cơ sở, vì vậy La Đông Thu vô luận có nói như thế nào, thì La Bàn Hạ đều nhịn được, chứ nếu thay đổi La Bàn Hạ là Đinh Trường Sinh, thì La Đông Thu đã sớm bị tống cổ ra khỏi cửa rồi….