-Đông Thu, tình huống giải tỏa hôm nay nếu tiếp tục thì có thể xảy ra sự kiện xung đột lớn, vậy thì làm sao tôi báo cáo cho cha của cậu đây?
La Bàn Hạ nhíu mày hỏi.
-Vậy thì lúc nào mới có thể giải tỏa được?
La Đông Thu từng bước ép sát hỏi.
-Nếu như hôm nay đã bắt đầu tiến hành nghi thức giải tỏa rồi, thì sự tình sẽ không có để trễ nải, trong vòng một tháng thì toàn bộ sẽ giải tỏa xong.
La Bàn Hạ nói ra.
-Này bí thư, ăn ngay nói thật, tôi đối với hiệu suất xử lý chyện này rất thất vọng, tuy rằng dmảnh đất xí nghiệp may này không nhỏ, nhưng có hơn mười cái xe ủi đất, ta nghĩ, nếu thật muốn làm mà nói, chỉ trong vòng nửa tháng cũng là đủ rồi, làm gì mà tới một tháng.
La Đông Thu rất bất mãn thời gian mà La Bàn Hạ đưa ra, nhưng cũng không thể làm gì được. La Bàn Hạ bị áp lực không đơn thuần là đến từ La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương, còn có người từ nơi xí nghiệp may, hiện tại tài chính Hồ Châu đã đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, cho dù ông có nghe theo lời của Đinh Trường Sinh thì tiền đâu mà chi cho người của xí nghiệp may?
Trời vừa rạng sáng, thì La Bàn Hạ bị chuông điện thoại reo vang đánh thức, dưới tình huống bình thường, điện thoại ở nhà có rất ít gọi tới, nếu là thời điểm này có điện thoại gọi tới, như vậy có nghĩa là có chuyện đại sự xảy ra rồi La Bàn Hạ trong lòng thoáng cái có chút hồi hộp, đưa tay lên cầm nghe.
-La bí thư, tôi là Đường Thiên Hà, phó cục trưởng công an thành phố, tại xí nghiệp may đã xảy ra án mạng, hiện trường chết đến bảy người, còn có ba người đang đưa đi cấp cứu giúp, tôi báo cáo trước…. Đường Thiên Hà thanh âm cũng có chút phát run, bởi vì hiện trường quá thê thảm rồi.
-Cái gì? Chuyện gì xảy ra? Có biết nguyên nhân cái chết chưa?
-Hoả hoạn, nhìn qua là bị hoả hoạn, đám công nhân dựng lều tạm thời ở bên trong bị chết, bất quá, hiện trường tràn đầy mùi xăng, công an kỹ thuật đang khám nghiệm hiện trường.
Đường Thiên Hà báo cáo.
-Đối với người bị thương tích hãy dốc toàn lực cứu giúp, tôi lập tức đến hiện trường ngay .
La Bàn Hạ nói xong ngồi dậy, nhưng lại không có lập tức rời giường, đã chết bảy người, còn có người đang cấp cứu, nhớ tới việc này, La Bàn Hạ trong nội tâm không rét mà run, La Đông Thu …các ngươi quá độc ác, đây chính là bảy mạng người a.
Hơn 10" sau sau, La Bàn Hạ chạy tới hiện trường, thì thấy ngoại trừ cảnh sát bên ngoài, còn có phóng viên đài truyền hình Hồ Châu cũng đang ở đây quay phim, chụp hình. -Mấy người là ai? Người nào cho các người ở chỗ này quay chụp?
La Bàn Hạ bốc lửa nóng hỏi.
-La bí thư, chúng tôi là phóng viên đài truyền hình thành phố….
Phóng viên đang muốn giải thích nhưng bị La Bàn Hạ thô bạo cắt đứt.
-Mau rời khỏi nơi đây, không quay chụp, không được đưa tin, nếu như tôi nhìn thấy, thì đài trưởng truyền hình lập tức từ chức…..
La Bàn Hạ rống lớn, làm cho cảnh sát kỹ thuật cũng phải giật nảy mình.
Phóng viên đài truyền hình của thành phố Hồ Châu cũng không dám đắc tội La Bàn Hạ, dù sao ông cũng là bí thư thành ủy, ông ta có thể lập tức đem đài trưởng truyền hình triệt lấy, còn phóng viên thì chỉ có chức vụ nho nhỏ, vì vậy phóng viên đài truyền hình thành phố liền xám xịt rời đi.
Lúc này La Bàn Hạ vẫy tay, gọi Đường Thiên Hà kêu tới, hỏi: -Này…. nhớ kỹ, chuyện này không để truyền ra bên ngoài, tập trung toàn lực phá án, điều tra xem là bởi vì hỏa hoạn hay là bị gϊếŧ, nhất định phải điều tra cho nhanh…..
La Bàn Hạ nói còn chưa dứt lời, thì có một cảnh sát gọi Đường Thiên Hà.
Đường Thiên Hà giật mình, xem ra là có phát hiện trọng yếu, liền đi vội tới,
-Phát hiện ra cái gì?
Đường Thiên Hà hỏi.
-Đường cục, đây là vỏ đạn, chứng tỏ nơi đây có người nổ súng.
Công an kỹ thuật nhỏ giọng nói ra.
Đường Thiên Hà lông mày nhíu lại, thời điểm này La Bàn Hạ cũng bước tới, Đường Thiên Hà vỗ bả vai công an kỹ thuật, rồi đứng lên.
-La bí thư, chỉ sợ là sự tình đã phức tạp hơn, phát hiện ra vỏ đạn, xem ra nơi này đã phát sinh qua đấu súng, chuyện này phải nhanh chóng điều tra rõ ràng, mặt khác nơi đây không an toàn, hay là la bí thư quay trở về đi, nếu có tin tức gì mới, tôi lập tức báo cáo cho bí thư. Đường Thiên Hà nói.
La Bàn Hạ nghe Đường Thiên Hà nói như vậy, trừng mắt, hỏi :
-Đây là thật sao?
-Đúng vậy, ông xem, đây là vỏ đạn, xem ra những người này chết không phải đơn giản như vậy, chúng ta làm sao đây?
Đường Thiên Hà thấy vừa rồi La Bàn Hạ khiển trách phóng viên đài truyền hình thành phố, dặn dò chuyện này không thể đưa tin ra ngoài, cho nên Đường Thiên Hà đương nhiên biết rõ tâm tư của La Bàn Hạ , vì vậy liền xin chỉ thị vụ án này nên làm cái gì bây giờ…
-Đường Thiên Hà, ông là cảnh sát, vụ án này nên làm cái gì bây giờ còn không biết điều tra sao, một là điều tra đến cùng, vô luận là người nào cũng đỡ không nổi chuyện này đấy, hiểu chưa? Vụ án này càng sớm tra ra manh mối, ntuy rằng tạm thời tôi không muốn truyền tin ra bên ngoài, nhưng ông cho rằng có thể giấu giếm được gia thuộc, người nhà của người chết sao? La Bàn Hạ cơ hồ là cắn răng nói ra những lời này.
La Bàn Hạ bên trong phẫn nộ đến mức như thế nào thì có thể nghĩ, thế nhưng sự tình đã đã xảy ra rồi, bản thân dù có phẫn nộ đến đâu cũng đâu có gì hữu dụng, ông hiện tại chỉ là muốn La Đông Thu sẽ giải thích với ông như thế nào, đồng thời, La Bàn Hạ trong nội tâm cũng bắt đầu sinh ra thật sâu ý sợ hãi, nếu như vụ án này đúng chính là La Đông Thu sai khiến người làm, như vậy chứng minh con người của La Đông Thu đã không có cơ bản pháp chế rồi, nếu không đạt được mục đích, thì không từ thủ đoạn.
………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh vào sáng sớm cũng biết rõ tin tức, gọi điện thoại nói cho hắn biết chính là Lưu Chấn Đông, từ khi Đinh Trường Sinh tìm ra hung thủ kẻ hại chết hảo huynh đệ của mình là Lôi Chấn, đã vậy còn để cho tự mình bắn chết Bạch Khai Sơn, mối quan hệ giữa Lưu Chấn Đông cùng Đinh Trường Sinh càng them thắt chặc hơn, hiện hắn vẫn còn dưỡng thương, thì nghe người trong đội cảnh sát hồi báo, vì vậy liền báo cho Đinh Trường Sinh biết.