Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1813: Lập uy



La Bàn Hạ nói, làm cho Tề Văn Hạ hoảng sợ, tử vong bảy người, nếu như là bản án hình sự mà nói, đây chính là đại án, ngay cả trên tỉnh đã một năm qua không có phát sinh vụ án nào mà nhân số tử vong nhiều như thế, xem ra năm nay sự yên ổn của tỉnh Trung Nam đã trở thành bong bóng rồi…


-La bí thư, ông xác định đây là bản án hình sự?


Tề Văn Hạ không cam lòng hỏi.


-Là bản án hình sự, bộ phận công an kỹ thuật đã khám nghiệm, là án nổ sung bắn chết người, bằng không tôi cũng không gấp gáp như vậy.


La Bàn Hạ nói ra.


-Được …tôi sẽ phái người xuống, các người chịu trách nhiệm tiếp đãi một chút đi .


Tề Văn Hạ nói ra.


La Bàn Hạ buông điện thoại xuống, lại bắt đầu không ngừng tiếp tục gọi điện thoại, đem chuyện phát sinh của thành phố Hồ Châu báo cáo cho La Minh Giang, tiếp theo là Lương Văn Tường, hai người này nghe xong, lại bắt đầu chỉ thị xuống nào là sinh mệnh quần chúng là tài sản lợi ích, nhất định phải sớm ngày phá án v.v.. dù sao thì chỉ thị ai mà không biết làm, cuối cùng chứng thực mới là điều trọng yếu nhất.

Trong lúc này, Lưu Chấn Đông cùng Đường Thiên Hà nhìn nhau, rất lúng túng, La Bàn Hạ trước mặt bọn họ báo lên trên tỉnh mời người đến giúp phá án, đây không phải cái tát vào mặt của bọn họ sao?


Nhưng mà La Bàn Hạ trong cũng hiểu rõ, ngoài cửa còn vây quanh một đám quần chúng, công an Hồ Châu còn phải duy trì trật tự, vì vậy cũng không muốn mình làm hơi quá đáng, vì vậy mở miệng an ủi hai người này.


-Các ngươi cho là tôi không dùng người của Hồ Châu phá án, mà phải nhờ tới người trên tỉnh đưa xuống, trong nội tâm dễ chịu lắm sao? Đây là sự tình của Hồ Châu chúng ta, để cho ngoại nhân nhúng tay vào, tôi cũng là bất đắc dĩ, hy vọng các người có thể hiểu được, thứ nhất, vụ án này phải lập tức có kết quả, nói cách khác, tôi phải có lời nói hứa hẹn rõ ràng với những người đang tập trung bên ngoài kia, mà chính các ngươi cũng nói, bản án không thể đưa ra kỳ hạn, thứ hai đã chết nhiều người như vậy, cục công an chúng ta đảm đương không nổi chuyện này, nhất định phải có người trên tỉnh tới gánh lấy chuyện này, bằng không mà nói, nếu đến cuối cùng các người vẫn không phá án được, các ngươi cũng không có quả ngon để ăn, còn chi bằng hiện tại tạm thời rút ra, về phần xử lý như thế nào, chúng ta chờ xem từ trên văn phòng công an tỉnh.

La Bàn Hạ không nhanh không chậm nói.


La Bàn Hạ vừa nói như vậy, Lưu Chấn Đông cùng Đường Thiên Hà lại không phải là người ngu, nếu là như vậy, trách nhiệm của bọn họ liền nhẹ hơn nhiều, hơn nữa điều này cũng phù hợp chuẩn tắc quan trường, gặp sự tình xử lý không được, báo cáo lên trên là phương pháp tốt nhất, La Bàn Hạ một chiêu này dùng phương thức giảm bớt tránh nhiệm, đích xác là làm cho trên vai cục công an Hồ Châu trọng trách nhẹ đi không ít.


Nhưng mà ai cũng không ngờ, trong tỉnh người tới chịu trách nhiệm vụ án này không là ai khác, lại chính là theo lời đồn chính là Cảnh Trường Văn, Lưu Chấn Đông vừa nhìn thấy thì trong lòng thầm nghĩ, không phải Cảnh Trường Văn một mực đang chịu trách nhiệm bản án Hoa Cẩm Thành sao?


-Đây là cái gì?


Ấn Thiên Hoa tay cầm lấy tài liệu hỏi Lương Khả Ý.

-Ấn chủ nhiệm, đây là quyết định từ trên văn phòng công an tỉnh điều cán bộ xuống địa phương, hình như là đến Hồ Châu làm cục trưởng gì đó…


-Đến Hồ Châu làm cục trưởng?


Ấn Thiên Hoa nhướng mày hỏi, bởi vì Trọng Hải đang công tác tại Hồ Châu, vì vậy Ấn Thiên Hoa đối với Hồ Châu rất mẫn cảm, nghe nói là Hồ Châu, liền lấy ra nhìn xem, nếu tài liệu bình thường, đối với cái cấp bậc này ông cũng không nhìn kỹ, bởi vì việc phân công quản lý như thế này đều là do phó chủ nhiệm xem qua, nếu là không có nguyên nhân đặc thù thì ông cũng chẳng cần quản đến..


Ấn Thiên Hoa trong lòng có chút khó chịu, tuy rằng đây chỉ là việc điều động cán bộ cấp xử, nhưng mà không thông qua mình mà chỉ tự tiện gửi công văn đến, chuyện này trước giờ cũng không có tiền lệ a…

Trời tối thì Đinh Trường Sinh về tới Hồ Châu, hắn cố tình đi đến hướng thành ủy, giao lộ vẫn bị người chận, bất quá so với sáng sớm, bây giờ phảng càng nghiêm trọng hơn, bởi vì hắn thấy có người cầm lấy chăn nệm trải ra làm giường chiếu rồi, xem ra đây là dấu hiệu muốn trường kỳ kiên trì đấu tranh rồi.


Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông mấy lần đều không được, xem ra Lưu Chấn Đông bây giờ đang báo cáo công tác, vì vậy hắn cũng không có lại gọi, mà đi về nhà.


Lưu Chấn Đông lúc này thật là đang họp, bởi vì Cảnh Trường Văn nhận được chỉ lệnh, liền trực từ Bạch Sơn đến Hồ Châu, lúc này trong cục mọi người đều đã đến, bất quá ngồi ở chủ vị lúc này là Cảnh Trường Văn, chưa gì hắn đã tự mình ngồi vào trên thủ vị, một thân kiêu ngạo có thể thấy được lốm đốm rồi.

-Bắt đầu họp, chắc mọi người đều biết nội dung rồi, tôi không dài dòng, căn cứ vào hiện trường khám nghiệm thi thể, đã chứng minh người chết là bị bắn rồi mới đốt cháy, điểm này đã có thể xác nhận, nhưng mà những người này tại sao lại bị bắn chết? Tôi muốn trưng cầu ý kiến mọi người, vì tôi mới đến, đối với Hồ Châu có nhiều chuyện chưa quen thuộc, đề nghị mọi người đừng có giấu giếm.


Cảnh Trường Văn nhìn mọi người rồi nói ra, nhất là nhìn chăm chú lên mấy vị phó cục trưởng, hắn đã từ chỗ của La Đông Thu nhận được tin tức chuẩn xác từng người, vì vậy hắn muốn thông qua cuộc họp này cũng vừa đúng có thể quan sát những người này.


Nhưng mà đợi hồi lâu, vẫn không thấy người nào lên tiếng, điều này làm cho hắn cảm thấy thật bất ngờ, chính là không muốn nói, còn là những người này vốn đã biết rõ những chuyện gì, hắn cũng biết rõ, hạng mục cái xí nghiệp may này La Đông Thu muốn thu trong tay, nhưng mà hắn đã hỏi qua La Đông Thu về vụ án này có quan hệ gì hay không, bởi vì hắn phải chịu trách nhiệm phá án, nếu quả thật có dính dáng đến La Đông Thu, bởi vì nếu mình phá án mà tra ra được trên đầu của La Đông Thu, chuyện này liền không có cách nào kết thúc..

Nhưng mà La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương đều lắc đầu nói vụ án này cùng bọn họ không có có bất kỳ quan hệ gì, cũng làm cho hắn yên tâm điều tra là ai làm….