-Lưu Chấn Đông, anh là đội trưởng cảnh sát hình sự, vậy nói ý kiến của mình đi..
Cảnh Trường Văn điểm danh Lưu Chấn Đông đầu tiên, bởi vì Lưu Chấn Đông là đội trưởng cảnh sát hình sự, còn một nguyên nhân khác, Tưởng Hải Dương đã nói cho hắn biết, người này cùng Đinh Trường Sinh đi lại rất gần.
Đối với Đinh Trường Sinh, hắn biết rõ đấy, chẳng những biết rõ, còn nghiên cứu qua thằng này, tại tỉnh Trung Nam nếu cảnh sát nào mà không biết Đinh Trường Sinh, như vậy rất có thể đó là người mới, hoặc là người từ tỉnh khác điều đến đấy, câu chuyện Đinh Trường Sinh một mình tiêu diệt tên tội phạm Cát Hổ đã một thời làm cả tỉnh xôn xao, hầu như cảnh sát nào cũng biết đến chuyện này…
Nhưng mà Cảnh Trường Văn đối với Đinh Trường Sinh lại càng biết rõ hơn, với thằng gia hỏa này có vận khí tốt không phải bình thường, lại còn rất giỏi về cách nhìn mặt lãnh đạo mà làm việc, lúc thằng này còn tại vị, chủ trì trong việc chỉnh đốn cảnh sát Hồ Châu, Hồ Châu đã trở thành điển hình cho cảnh sát toàn tỉnh học tập dù phần lớn là nhờ tuyên truyền, nhưng mà không phải không thừa nhận thằng này vẫn còn có chút năng lực đấy. Vì vậy, nếu như đội trưởng cảnh sát hình sự với vị trí trọng yếu như vậy lại là người của Đinh Trường Sinh, đương nhiên là trước sau gì Cảnh Trường Văn cũng phải điều chỉnh, chỉ là hắn muốn quan sát tìm hiểu Lưu Chấn Đông này, để tránh đến lúc điều chỉnh quá trắng trợn thì bị người lên án, ít nhất cũng phải an bài cho Lưu Chấn Đông một cái chức vị thích hợp ….
-Chuyện này rất rõ ràng, có quan hệ đến việc giải tỏa, một bên muốn hủy đi, một bên thì không cho hủy, vì vậy việc giải tỏa phải tạm dừng lại, chó cùng bứt giậu nên mới xảy ra chuyện .
Lưu Chấn Đông biết mình lời nói của mình là thừa thải, nếu như không để cho mình chủ đạo vụ án này, chỉ là phối hợp, như vậy bản thân chỉ phối hợp là tốt rồi, ngươi thích như thế nào điều tra như thế nào thì ngươi cứ việc điều tra. Cảnh Trường Văn hiển nhiên không hài lòng cách nói của Lưu Chấn Đông, nhưng mà Lưu Chấn Đông cũng không nói thêm gì nữa.
Mình cũng đã mang đến mấy người, như vậy xem ra, dựa vào người cục công an thành phố Hồ Châu phá án dĩ nhiên là không thực tế rồi, Cảnh Trường Văn quyết định mình sẽ mang người tới trước hiện trường khám nghiệm lại một chút, cái này gọi là khám nghiệm lại hiện trường, rất nhiều bản án lúc khám nghiệm lại hiện trường mà phát hiện được chứng cứ mới.
Lưu Chấn Đông lấy cớ thương thế của mình vẫn chưa hoàn toàn hết, cần đến bệnh viện tái khám, cho nên không cùng đi với Cảnh Trường Văn đến hiện trường, sau khi đến bệnh viện tái khám xong thì tìm gặp Đinh Trường Sinh, hắn biết Đinh Trường Sinh đã trở lại Hồ Châu rồi, vì vậy đến nhà của Đinh Trường Sinh. -Thấy con người của Cảnh Trường Văn như thế nào?
Đinh Trường Sinh đưa cho Lưu Chấn Đông một ly nước hỏi.
-Bây giờ vẫn nhìn không ra như thế nào, bất quá nếu là người từ bên kia đưa tới, hắn đã đến đây, thì tôi đoán chừng sẽ không có quả ngon để ăn, bằng không cậu tìm cách chuyển cho tôi qua chỗ khác đi.
Lưu Chấn Đông nói đùa.
-Chuyển qua nơi khác thì không có vấn đề, nếu ly khai Hồ Châu thì anh muốn làm gì?
-Ly khai Hồ Châu?
Lưu Chấn Đông sững sờ.
-Rất rõ ràng, hiện tại ở Hồ Châu, địa vị của tôi đã rớt, rất khó có sức ảnh hưởng tác động rồi, nếu anh muốn lên trên tỉnh, tôi có thể nhờ cục trưởng công an Vạn Hòa Bình tại Giang Đô, còn nếu muốn đến Bạch Sơn, tôi có thể tìm đến Thành Công cũng không có vấn đề gì, nhưng anh là thổ địa của Hồ Châu, chi bằng cứ đứng ở Hồ Châu, hơn nữa, tôi vẫn còn chưa tới sơn cùng thủy tận, anh còn phải giúp tôi nhiều chuyện đây này . Đinh Trường Sinh cười nói.
Mặc dù là không thể lập tức giải quyết chuyện của mình, nhưng mà Đinh Trường Sinh đã nói như vậy cũng xem như là cho Lưu Chấn Đông một viên thuốc an thần, nếu tại nơi này thật sự không được, mình vẫn còn có hai địa phương có thể đi, vậy cũng không tệ rồi, ít nhất còn có đường lui…..
-Vậy được rồi, tôi sẽ tiếp tục lăn lộn nơi đây, Cảnh Trường Văn đã đi đến hiện trường rồi, nói là khám nghiệm lại một chút hiện trường. Đinh cục… cậu cảm thấy ai làm việc này? Bây giờ thì bàn tán vô số phiên bản, thậm chí ngay cả Hoa Cẩm Thành cũng bị kéo vào nghi ngờ.
-Hoa Cẩm Thành thì không có khả năng, ông ta không cần phải làm như vậy, với lại Hoa Cẩm Thành vẫn đang bị Cảnh Trường Văn giam giữ, làm gì mà biết được chuyện phát sinh tại Hồ Châu, nhưng mà anh nói như vậy, tôi lại nhớ tới một sự kiện, anh còn nhớ rõ chuyện anh cùng chính ủy Lan Hiểu San bị bao vây ở xí nghiệp may lần trước không? -Ừ, nhớ kỹ, nhưng mà tên Lưu Gia Thành đó cũng không có giá trị manh mối…. vậy ý của cậu là…..
Lưu Chấn Đông kinh ngạc nói.
-Không phải là không có khả năng, nhưng mà chuyện dùng đám người Lưu Gia Thành kích động, công kích lần đó với mục đích không phải là đem sự tình gây náo loạn lớn hơn sao? Vậy cậu suy nghĩ một chút, La Đông Thu mặc dù là muốn cầm lấy mảnh đất này, cho nên hắn cũng sẽ không có làm lớn chuyện như vậy, mục đích cuối cùng của hắn là kiếm tiền, vấn đề là ai vẫn luôn muốn đem sự tình này gây náo lớn như vậy đây?
Đinh Trường Sinh thầm nói.
-Nếu nói như vậy, thì chỉ còn đúng là Hoa Cẩm Thành?
Lưu Chấn Đông nhíu mày hỏi.
Đinh Trường Sinh hắn cũng nhìn không thấu chuyện này, về phần sát thủ chân thật là ai đến giờ đã thành chuyện thứ yếu, mấu chốt là phân tích là người nào ở phía sau cầm đầu chuyện này, nếu phân tích ra đến lợi ích của người nào lớn nhất, thì có thể là có đáp án cuối cùng rồi. Đinh Trường Sinh nhìn chằm chằm vào Lưu Chấn Đông một hồi, lắc đầu tỏ vẻ không cho là Hoa Cẩm Thành làm chủ chuyện này, thứ nhất Hoa Cẩm Thành không có thời gian, thứ hai ông ta cũng không có cái can đảm kia, đây chính là bảy cái mạng người, còn có ba người sống hay chết còn chưa rõ đấy…
Hai nguời đều không nói gì nữa, vắt hết óc trầm ngâm suy nghĩ, một lát sau, Đinh Trường Sinh trong đầu linh cơ khẽ động, chuyện xảy ra ai cũng suy nghĩ đến vấn đề ở cái mảnh đất xí nghiệp may mà không nghĩ đến những vấn đề từ nơi khác, nếu không có tính tới mưu cầu lợi ích ở cái xí nghiệp may, thì kẻ gϊếŧ người sẽ gặp lợi ích ở nơi nào? Nếu như kẻ chủ mưu, mưu cầu lợi ích không tại cái hạng mục này, mà tại hạng mục khác bên ngoài …
Tất cả quan viên Hồ Châu cũng biết sau lưng cái hạng mục mảnh đất xí nghiệp may này là La Đông Thu, bởi vì như vậy, dựa theo đại đa số người suy nghĩ, thảm án này nhất định là có liên quan đến chuyện giải tỏa, như vậy sự chú ý sẽ dồn đến La Đông Thu, thế tất sẽ liên quan đến một người khác, đó chính là La Minh Giang cha của La Đông Thu, đây là cỡ nào thông minh dẫn dắt, nếu như không phải mình biết rõ nhiều sự tình như vậy, thì một người bình thường rất khó có khả năng phân biệt, xem ra lúc này đây La Đông Thu sẽ gặp phải phiền toái không phải ít rồi. Nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh không rét mà run, nếu như mình đoán chính xác, như vậy người cầm đầu chuyện này có thể là từ trên tỉnh, ai sẽ gặp lợi ích nhiều nhất, là Chu Minh Thủy? Là Lương Văn Tường? Nhưng mà bất luận là người nào, chuyện này làm đã quá giới hạn rồi, tranh đấu thì có thể, nhưng mà tại trong thời kỳ hòa bình mà làm cái chuyện động trời táng tận lương tâm như vậy, đây là điều không thể tha thứ đấy…