Mặc dù đề nghị như thế này có chút trốn tránh trách nhiệm, nhưng mà Để Khôn Thành chịu ra mặt, đã là làm cho La Bàn Hạ rất là cảm kích, lúc trước Để Khôn Thành vẫn luôn phản đối với La Bàn Hạ nếu có dịp, thế nhưng lúc này đây Để Khôn Thành lại là đồng ý, vì vậy với việc thành lập một tiểu tổ việc nhỏ như vậy, La Bàn Hạ lập tức đáp ứng.
-Ừ, chuyện này không thành vấn đề, người thì ông cứ chỉ định, tất cả các ban nghành đều toàn lực phối hợp với ông đấy, nếu như ai không chịu phối hợp, bảo người đó cứ trực tiếp tới gặp tôi .
La Bàn Hạ sắc mặt phát lạnh, nói ra.
-Tốt lắm, La bí thư, những người khác đều dễ nói, nhưng ông phải giải quyết cho tôi một người….đó là Đinh Trường Sinh.
Để Khôn Thành nói.
La Bàn Hạ trong lòng máy động, Để Khôn Thành làm sao lại muốn Đinh Trường Sinh? Nhưng mà lập tức lại nghĩ đến đêm trước khi xảy ra giải tỏa, Đinh Trường Sinh đã gọi điện thoại cho mình, hắn nói đám công nhân có thể nhượng bộ lui một bước, tốt nhất là nói chuyện trước, sau đó mới tính tới chuyện giải tỏa nhưng là lúc ấy mình không có nghe lọt lỗ tai, chẳng lẽ Đinh Trường Sinh cũng đã gọi điện thoại cho Để Khôn Thành để nói về việc này? La Bàn Hạ suy nghĩ không sai, Đinh Trường Sinh ngay lúc đó quả thật đã gọi điện thoại cho Để Khôn Thành, cũng bao gồm có cả Trọng Hải, nhưng mà ý của Trọng Hải là không muốn để cho Đinh Trường Sinh nhúng tay vào, cho nên mới xảy ra chuyện lớn như vậy, mà Đinh Trường Sinh lúc này bởi vì không còn là người của bên xây dựng kiến thiết thành phố, vì vậy cuộc họp này hắn không có mặt.
Chuyện này bây giờ đã nghiêm trọng trở thành thùng thuốc nổ, phàm là người có chút chỉ số thông minh, vào thời điểm này cũng sẽ không đến gần tiếp cận, nhưng mà nếu như Để Khôn Thành đã đề nghị, như vậy La Bàn Hạ buộc phải cân đối để Đinh Trường Sinh tham gia cái tiểu tổ đàm phán này.
-Đinh Trường Sinh thì biết cái gì? Tiểu tử này bản tính cũng hung hăng, nếu lại xử lý không tốt, đây không phải là tăng thêm loạn sao? Trong lúc La Bàn Hạ còn chưa có đáp ứng, thì Trọng Hải đã đem đề nghị của Để Khôn Thành bác bỏ, thật sự là Trọng Hải không muốn Đinh Trường Sinh dấn thân vào chuyện này..
La Bàn Hạ nhìn về phía Để Khôn thành, lẽ ra Để Khôn Thành nên phản bác mới đúng, thế nhưng Để Khôn Thành một câu cũng không nói, mà đợi cho La Bàn Hạ nói, nếu nói không cho Đinh Trường Sinh làm, tốt lắm, ta cũng không biểu lộ thái độ, bởi vì nếu biểu lộ thái độ ra, lại làm cho La Bàn Hạ sinh ra kiêng kị, chi bằng cứ để cho La Bàn Hạ tự quyết, vì La Bàn Hạ giờ đây cũng kéo hết nỗi rồi.
Bây giờ tạo thành tiểu tổ đàm phán, nếu xử lý không tốt chuyện này, đợi đến lúc trên tỉnh phái tổ điều tra đến thì mọi việc sẽ trễ, lúc đó kết quả điều tra từ trên tỉnh chính là quyết định tương lai lãnh đạo của Hồ Châu đi hay là ở, chỉ là La Bàn Hạ không biết cái chức bí thư thành ủy đã rời khỏi Quỷ Môn Quan đi qua một vòng rồi. -Gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, bảo hắn lập tức đến nơi đây.
La Bàn Hạ nhìn thoáng qua Trương Hòa Trần đang ghi chép nói ra.
Trương Hòa Trần liền đứng dậy đi ra ngoài gọi điện thoại, thừa cơ hội này nàng nhắc nhở cho Đinh Trường Sinh một chút, dựa theo suy nghĩ của Trương Hòa Trần, nàng cũng biết chuyện này chính là vô cùng phiền toái, vì vậy cũng không muốn Đinh Trường Sinh lại bước chân vào, một khi quấn vào chuyện này, rất có thể sẽ không còn đường thoát thân ra được, đây là tư tâm, của Trương Hòa Trần, ít nhất cũng phải cùng Đinh Trường Sinh nói rõ quan hệ lợi hại trong chuyện này.
-Alo….em đang ở đâu vậy?
Trương Hòa Trần tiếp thông điện thoại Đinh Trường Sinh hỏi.
-Em đang ở trong nhà, làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?
Đinh Trường Sinh căng thẳng trong lòng, hắn biết rõ hiện tại đám người kia vẫn còn vây quanh thành ủy, vì vậy hắn lo lắng sự an toàn của Trương Hòa Trần. -Chị không sao, hiện tại thành ủy đang họp, La bí thư gọi em tới đây ngay bây giờ.
Trương Hòa Trần nói ra.
-Gọi em? Gọi em đến làm gì chứ?
Đinh Trường Sinh sững sờ hỏi.
-Là như thế này…..
Trương Hòa Trần tại trong điện thoại đại khái kể sơ lại chuyện xảy ra trong cuộc họp cho Đinh Trường Sinh biết, nhưng mà cuối cùng lại nói:
-Em đừng có tham dự việc này, việc này chọc vào không được đâu.
-Ài, em cũng không muốn tham dự đâu, nhưng chuyện này em phải đi, nói cách khác, em đã đến nhà Hà Đại Khuê, thật sự là bọn họ quá khó khăn, thời điểm này nếu như em muốn tránh lấy phiền toái đứng bang quan bên ngoài, thì trong nội tâm của em rất bất an, được rồi…..chị cũng không nói gì nữa, em đến thành ủy ngay đây…
Đinh Trường Sinh nói ra.
Nghe qua Trương Hòa Trần ngây ngẩn cả người, hiện tại cục diện này, người người đều là tránh né sợ còn không kịp, nagy cả Trọng Hải cũng không muốn Đinh Trường Sinh chộn rộn tiến vào, nhưng mà thằng ngu này rõ ràng nhiệt tâm phải xông tới như vậy, nàng cũng tin tưởng, vừa rồi Đinh Trường Sinh nói những lời kia là thật sự trong lòng, hắn thật sự muốn vì những công nhân kia mà giúp làm chút chuyện…. Trương Hòa Trần lặng lẽ đi vào phòng họp, nhưng dù nàng cẩn thận cũng bị người chú ý đến, ai cũng nhìn nàng, La Bàn Hạ thấy nàng liền hỏỉ:
-Có liên lạc được không?
-Vâng…. hắn nói sẽ lập tức tới ngay.
Trương Hòa Trần thanh âm vang dội nói.
Trong phòng họp người nghe được Trương Hòa Trần nói như vậy, ý nghĩ trong lòng có thể đã phân tầng, Trọng Hải thở dài một hơi, đem cái tin nhắn bảo hắn đừng đến xóa bỏ, Trọng Hải muốn ngăn cản Đinh Trường Sinh, nhưng mà hiện tại xem ra, đã không còn kịp rồi.
Đinh Trường Sinh lúc đến bên cửa đại viện thành ủy đại viện, nhìn thấy cửa trước có nhiều người , trong khi thời tiết lại nóng bức như vậy, tiếp tục như vậy là có thể xảy ra ra vấn đề đấy, vì vậy đi tới cửa sổ bảo vệ, nhìn xem đại môn đóng thật chặc, lại nhìn bên ngoài đám quần chúng, trong nội tâm tư vị thật là chua xót. -Nơi đây người nào chịu trách nhiệm vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi những người bảo vệ an ninh.
-Đội trưởng đang trong phòng, đội trưởng, có người tìm anh đấy.
Một bảo vệ hô to.
Chỉ chốc lát, một đội trưởng tai to mặt lớn đi ra, Đinh Trường Sinh không biết hắn, nhưng mà hắn nhận thức được Đinh Trường Sinh, hắn ở chỗ này đã làm được ba, bốn năm, bên trong tòa đại lâu g người đến người đi, nhưng làm sao có thể không biết đến vinh quang tột đỉnh Đinh Trường Sinh đây chứ.
-Anh là đội trưởng?
-Vâng …là tôi… Đinh chủ nhiệm, anh có dặn dò gì?
Tên đội trưởng hỏi.
-Đem mấy bình nước đến bên ngoài đại môn đi, rồi đến văn phòng thành ủy lãnh loại ly nhựa dùng một lần đưa cho bọn họ, cứ nói là tôi bảo, tìm gặp thư ký Trương Hòa Trần nói, nhất định phải cam đoan bên ngoài những người này có đầy đủ nước uống, có nghe được không? -Vâng…. Tôi sẽ nghe theo, nhưng mà nếu như bên trong thành ủy không cho thì phải làm sao bây giờ, chúng tôi cũng là khó xử……
Tên đội trưởng nói chuyện mặc dù là ấp a ấp úng, nhưng mà hắn nói cũng đúng với tình hình thực tế.
Đinh Trường Sinh liền thò tay móc ra ví tiền của mình, đếm bên trong tiền mặt cũng còn hơn một nghìn khối tiền, kín đáo đưa cho tên đội trưởng bảo vệ, nói ra:
-Đây là hơn một nghìn khối tiền, anh mua nước, mua ly, mua thuốc cảm nắng, càng nhanh càng tốt, nhất định phải cam đoan bọn họ có nước uống, cam đoan không ai bị cảm nắng, biết không? Nếu có người thiếu nước uống gặp chuyện không may ngất xỉu, tôi sẽ tìm anh tính sổ, nhanh đi.
Đinh Trường Sinh cuối cùng quát to.
Một màn này, đám người ngoài cửa đều thấy rất rõ ràng, tuy rằng rất nhiều người cũng không biết người này là ai, nhưng đó là một người có lương tâm đấy, người nào đối với bọn họ tốt, thì bọn họ đều nhớ rất kỹ đấy…..