Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1848: Tôi đang giúp anh



CHƯƠNG 1814: TÔI ĐANG GIÚP ANH.

Đinh Trường Sinh vừa đi, Hà Hồng An liền gấp rút gọi điện thoại cho Hà Tình kể lại, đlúc này Hà Tình đang ở nhà trong cho con bú sữa, Triệu Khánh Hổ chết rồi, nàng cũng không cần phải canh giữ ở Triệu Gia nữa, bản thân cầm lấy di chúc, đã có công chứng, thì đâu còn có cái gì lo lắng, bất quá vừa nghe qua Hà Hồng An nói như vậy, thì Hà Tình thật sự là lại lo lắng.

-Cha, đến đây đi, chúng ta thương lượng một chút.

Hà Tình thản nhiên nói.

Hà Hồng An tranh thủ thời gian về nhà.

-Con nói thử xem, hắn có phải là thấy ít tiền chia, chia đôi đó là quá nhiều, con người của hắn, cha nhìn không thấu được.. .

Hà Hồng An nói ra.

Hà Tình nghĩ một lát, chậm rãi nói:

-Thời gian trôi qua làm con người thay đổi, vì vậy tham vọng cũng không giống nhau, lúc trước có khả năng hắn coi trọng chính là tiền, nhưng mà hiện tại thì hắn là phụ tá cho chủ tịch thành phố, còn đường hắn đang theo đuổi chính là con đường làm quan rồi, bây giờ bỗng nhiên hắn có nhiều tiền như vậy, thì hắn sẽ giải thích như thế nào? Tiền này là ở đâu mà có? Nói cho rõ ràng Triệu Khánh Hổ là loại người không có gì tốt, những số tiền này chúng ta cũng không biết là ở đâu ra, đoán chừng hắn bây giờ đã hiểu ra, tiền này quá khó giải quyết rồi, vì vậy không muốn liên lụy đến nữa.
Hà Tình phân tích nói.

-Ừ, con nói cũng có đạo lý, vậy việc này làm sao bây giờ? Triệu Khánh Hổ mặc dù là chết rồi, thế nhưng người của Triệu Gia còn chưa có chết tuyệt hết đâu, con tiếp nhận công ty của Triệu Gia cùng sản nghiệp, con có đủ năng lực quản lý Triệu gia sao?

Hà Hồng An lo lắng nói.

-Đinh Trường Sinh thời điểm này rút lui, không thể nào được…

Hà Tình nói ra, sau đó lấy ra điện thoại, bấm số điện thoại của Đinh Trường Sinh.

Bởi vì ngày sau Lương chủ tịch sẽ tới Hồ Châu thị sát, vì vậy Đinh Trường Sinh sau khi gặp Hà Hồng An, liền quay trở về khu đang phát triển dù trời đã tối, chuẩn bị tài liệu báo cáo công tác.

-Uống nước đi .

La Hương Nguyệt đem một ly trà bưng đến trước mặt Đinh Trường .

Đinh Trường Sinh gật đầu, vừa định nói tiếng cám ơn, thì điện thoại vang lên, nhìn qua là điện thoại của Hà Tình.
-Đã trễ thế như vậy, còn chưa ngủ sao?

Đinh Trường Sinh đơn giản thăm hỏi nói.

-Đinh chủ nhiệm, tôi muốn gặp anh một chút, có thì giờ rãnh không?

Hà Tình thanh âm ôn nhu, làm cho người ta sinh ra một loại thương cảm vô hạn.

-Bây giờ đã quá muộn rồi..

Đinh Trường Sinh nhìn xem đồng hồ, đã hơn tám giờ tối.

-Đinh chủ nhiệm, việc này thật sự rất gấp, không phải là chuyện vừa rồi anh trao đổi với cha của tôi đâu, mà là chuyện khác, đó là những năm qua Triêu Khánh Hổ trong việc kinh doanh đều có ghi chép lại, tôi nghĩ nói không chừng anh sẽ cảm thấy hứng thú với cái đồ vật này đây.

Hà Tình rất rõ ràng, nếu muốn làm cho Đinh Trường Sinh động tâm, bây giờ đưa ra điều kiện gì cũng không được, mà Triệu Khánh Hổ trước khi chết nói rõ cho nàng biết những vấn đề nằm trong tủ bảo hiểm, nói không chừng cất giấu rất nhiều thứ, mà những vật kia ng thì có thể là Đinh Trường Sinh ưa thích, bởi vì Triệu Khánh Hổ đã khuyên nàng đừng đụng vào những vật kia, cứ cầm lấy những số tiền trước mắt mà sống là được rồi…
Vì vậy, vào lúc Đinh Trường Sinh không muốn lại cùng Triệu Gia có bất kỳ liên lụy nào, Hà Tình trong giây lát nhớ tới những vật kia..

-Tôi đang ở tại văn phòng khu đang phát triển, cố đến đi, tôi chờ cô.. .

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Đinh chủ nhiệm, tôi cũng là vừa mới biết Triệu Khánh Hổ có mấy thứ này, nhưng lại chưa có nhìn thấy, vì vậy tôi muốn mời anh cùng đi với tới đó để kiểm tra xem, như thế nào đây?

Hà Tình hỏi.

Đinh Trường Sinh rất muốn từ chối, thế nhưng lời nói đến bên miệng rồi lại là đồng ý.

Nửa giờ sau, Hà Tình lái xe đến cổng khu đang phát triển, Đinh Trường Sinh không có lái xe, mà lên xe của Hà Tình, La Hương Nguyệt nhìn thấy được một màn này, tự nhủ thằng này vĩnh viễn đàn bà đối với hắn luôn là trọng yếu nhất.

Trong ôtô mở nhạc nhẹ, Đinh Trường Sinh cùng Hà Tình đều không có nói lời nào, xe một mực chạy nhanh hướng về phía thành bắc Vệ Hoàng trang viên.
-Đinh chủ nhiệm, tôi muốn biết, tại sao ngay thời điểm này anh lại buông tha rút lui, phần tiền đó vốn là thuộc về của anh mà?

Hà Tình rút cuộc nhịn không được hỏi lên.

-Hiện tại giờ đã không phải là sồ tiền tôi muốn nữa nhưng mà cô thì cần nó….

-Không, tuy rằng tôi cần, nhưng l cũng phải có người giúp tôi, Đinh chủ nhiệm, tôi cũng nhớ kỹ nhờ có anh cứu tôi nên tôi mới sống được cho tới bây giờ, lúc đó tôi có suy nghĩ, anh làm chi phải cứu tôi chứ, cứ để cho tôi chết có phải là tốt hơn sao, tôi cũng sẽ không còn có thống khổ, về sau tại trong trang viên, lúc nào tôi cũng không có cảm giác an toàn, không cách nào đoán trước được nỗi thống khổ tra tấn mình… .

Đinh Trường Sinh ngồi ở vị trí kế bên tài xế, có thể thấy rõ ràng nước mắt trên mặt Hà Tình, hắn biết rõ Triệu Khánh Hổ sẽ không bỏ qua cho nàng, nhưng mà đến cùng chuyện gì xảy ra, chỉ có nàng tự mình biết mà thôi..
-Đinh chủ nhiệm, tôi thật sự cần được trợ giúp, chỉ có anh mới có thể giúp được tôi.. .

Hà Tình thắng xe lại, dưới một trụ đèn đường, nơi này cách Vệ Hoàng trang viên không xa, con đường này là con đường chuyên dụng, chỉ có một đường thông thẳng đến vệ Hoàng trang viên.

-Hà Tình, tôi không biết tôi có thể giúp được cô cái gì? Tôi chỉ là một nhân viên công vụ nho nhỏ mà thôi, buông tha với số tiến kia cũng là bởi vì tôi không có năng lực khống chế, hiện tại toàn bộ tài sản là của cô rồi, điều này cũng đã thật tốt, chúng ta không nên tiếp tục liên lụy với nhau nữa…

-Đinh chủ nhiệm, như vậy đi, anh cũng đừng có bứt ra rút nhanh như vậy, tôi biết rõ mối quan hệ của anh cùng Từ Kiều Kiều, nàng ta rất muốn anh, hơn nữa bao giờ cũng muốn được gả cho anh, tuy rằng tôi không biết ý của anh như thế nào, nhưng mà tôi cảm thấy được hai người không có thích hợp, bởi vì nàng chính là một cô gái bình thường, nàng không có khả năng trợ giúp cho anh được bất cứ cái gì, mà anh thì lại muốn tại trên con đường làm quan có được thành tựu, vì vậy Từ Kiều Kiều không thích hợp với anh..
-Hà Tình, cô muốn nói cái gì?

Đinh Trường Sinh sắc mặt có chút không dễ coi.

- Từ Kiều Kiều muốn anh lấy nàng, nhưng mà anh thì lại không thể, nếu anh cho nàng số tiền này, tôi nghĩ, nàng sẽ không đi quấy rầy cuộc sống của anh nữa nhưng mà anh thì ngược lại, có thể lúc nào đến quấy rầy cuộc sống của nàng cũng được, tôi sẽ giải thích với Từ Kiều Kiều, về chuyện này, Từ Kiều Kiều khẳng định sẽ nguyện ý, thế nào đây?

-Hà Tình, tiền đối với cô mà nói thật sự trọng yếu như vậy sao? Từ Kiều Kiều cùng cô đâu có giống nhau?

Đinh Trường Sinh không tin nói.

-Đinh chủ nhiệm, tôi đây là đang giúp anh, giúp anh thoát khỏi một sự phiền phức, nàng sẽ không tìm anh để đòi kết hôn, nhưng có thể làʍ ŧìиɦ nhân cho anh cả đời, số tiền này như vậy là đủ rồi, nếu như anh còn cảm thấy chưa đủ, thì còn có cả tôi cùng Từ Kiều Kiều làʍ ŧìиɦ nhân cho anh nữa…
Hà Tình rõ ràng thân thể nghiêng một cái, tựa sát vào bên người Đinh Trường Sinh, thân thể nàng tản ra của hương thơm, bởi vì đã sinh con, mỗi cái cử tay hoặc nhấc chân đều tự nhiên tán ra lấy một loại khí chất phong vận thành thục, qua ánh sáng vàng của trụ đèn, trang phục của nàng lúc này càng là phá lệ tao nhã mê người, cái váy màu đen trên đầu gối gần hai mươi phân, bó chặc lấy thân thể uyển chuyển mỹ hảo, cái mông đẫy đà môn nở nang lộ ra cặp bắp đùi rất tròn mê người, khuôn mặt Hà Tình càng phát ra kiều diễm, đôi tròng mắt kia ngập nước chuyển động, trong nháy mắt, một loại mùi sữa từ hai bầu vú nàng lẻn vào trong lỗ mũi của hắn.