Trong mật thất, Lục Lâm Thiên hoàn toàn bị năng lượng đậm đặc bao phủ, cơ thể giống như một cái động không đáy đang tham lam cắn nuốt năng lượng bàng bạc trong mật thất.
Sau khi một tia năng lượng cuối cùng trong mật thất bị Lục Lâm Thiên hút vào trong cơ thể. Lúc này trong cơ thể Lục Lâm Thiên có một cỗ khí tức mạnh mẽ tràn ra. Cỗ khí tức mạnh mẽ này nhanh chóng được Lục Lâm Thiên thu liễm lại. Trên Linh ngọc sàng, vòng quang tráo nhàn nhạt kia cũng bị Lục Lâm Thiên thu vào trong cơ thể.
Trong đầu, kim đao màu vang nương theo hồn đan lúc này đang bắt đầu xoay tròn. Trong lúc đột phá, linh hồn lực của Lục Lâm Thiên lại một lần nữa được rèn giũa.
Hai mắt Lục Lâm Thiên nhắm chặt, tiếp tục ngồi trên Linh Ngọc sàng. Khí tức thu liễm vào trong cơ thể lúc này dường như vẫn như ẩn như hiện.
Phù.
Cứ như thế kéo dành chừng nửa canh giờ, Lục Lâm Thiên mới thở ra một ngụm trọc khí từ trong cơ thể. Không gian trước miệng hắn lúc này trực tiếp nhộn nhạo. Hai mắt mở ra, lúc này trong hai mắt Lục Lâm Thiên bắn ra tinh quang, giống như ngôi sao trên bầu trời.
– Thu hoạch khá lớn a.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến đổi, vẻ vui mừng hiện lên trên mặt. Cảm nhận biến hóa trong cơ thể mình lúc này, chân khí bàng bạc, linh lực tràn đầy. Giờ phút này, trong thời gian hai tháng hắn đã đột phá tới Linh Suất lục trọng và Vũ Suất lục trọng.
Vốn trước đó tu vi vũ giả của hắn đã là Vũ Suất tứ trọng, thôn phệ sáu Vũ Suất lúc này đã tăng lên Vũ Suất lục trọng. Mà phương diện linh lực vốn là Linh Suất tứ trọng đỉnh phong. Sau khi thôn phệ ba Linh Suất, lúc này chỉ miễn cưỡng đột phá tới Linh Suất lục trọng. Lúc đột phá, Lục Lâm Thiên thiếu chút nữa không đột phá được, may mà cuối cùng vẫn đột phá thành công.
Cảm nhận chân khí bàng bạc trong cơ thể, còn có linh lực mênh mông trong đầu, Lục Lâm Thiên không khỏi mỉm cười. Giờ phút này chân khí trong cơ thể, cùng với linh lực, so với khi tu vi hai tháng trước đã tăng cường mấy lần.