Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1132: Chà đạp Vũ Suất cửu trọng (1)



Tả Thiên Khung lúc này vô cùng phiền muộn, khϊếp sợ, kinh hãi. Thế nhưng lúc này thân bị vô số công kích vây quanh, căn bản không có cách nào đào thoát. Từng đạo công kích khiến cho hắn trở tay không kịp, căn bản không có cách nào chống lại. Tốc độ ngưng tụ công kích của đối phương cùng với tốc độ của thân pháp cực kỳ quỷ mị, đồng thời, đối phương căn bản cũng bỏ qua công kích của hắn, trực tiếp dùng công kích để ngạnh kháng.  

Cả không gian hỗn loạn, dưới vô số đạo công kích như vậy, lúc này không gian ngàn thước chung quanh đã bị vặn vẹo. Chung quanh lúc này giống như là sơn băng địa liệt. Cả tòa hạp cốc bắt đầu có tiếng ầm ầm vang lên. Trong không gian hỗn loạn này tràn ngập công kích của năm loại thuộc tính, trình độ cuồng bạo khiến cho người khác rung động.  

Phanh Phanh.  

Hộ thân cương khí trên người Tả Thiên Khung bị nghiền nát. Từng đạo công kích lập tức trút xuống trên người hắn.  

Phốc.  

Không có một chút kháng cự nào. Sắc mặt Tả Thiên Khung đen lại, phun ra một ngụm máu tươi. Dưới vô số đạo công kích cường hãn tới bực này, bản thân Tả Thiên Khung lại bị trọng thương từ trước, làm sao có thể chống lại cơ chứ.  

Khục.  

Dưới kình khí cường hãn, Tả Thiên Khung trực tiếp bị đẩy lùi về phía sau hơn mười bước. Mỗi bước lui về phía sau đều tạo thành một dấu chân cực sâu trong hạp cốc. Mặt đất chung quanh dấu chân đều rạn nứt.  

– Thoải mái a, rất lâu không có thoải mái như vậy.  

Trên không trung, Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi. Chân khí được thu vào trong cơ thể, vẻ mặt chuyển thành vui vẻ. Vũ Suất thất trọng, bằng vào đan điền khổng lồ của bản thân, thi triển công kích liên miên cũng vô cùng thuận lợi. Loại cảm giác này khiến cho trong nội tâm Lục Thiếu Du có một cỗ cảm giác thoải mái không nói nên lời.  

Phía dưới, Tả Thiên Khung nhìn qua Lục Lâm Thiên. Lúc này trong sắc mặt tái nhợt của hắn, ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn Lục Lâm Thiên ở trên không trung. Tốc độ của Lục Thiếu Du giống như quỷ mị, lực phòng ngự cường hãn, hai tay cùng lúc đánh ra hai loại năng lượng thuộc tính khác nhau. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được. Còn nữa, đối phương rõ ràng là Vũ Suất thất trọng, thế nhưng công kích thi triển ra không dưới Vũ Suất cửu trọng. Chẳng lẽ những điều này đều là chỗ biến thái của Vũ Suất ngũ hệ?  

Tả Thiên Khung không có chút do dự nào, trực tiêp quay đầu bỏ chạy.  

– Muốn chạy sao? Dường như tốc độ của ngươi hơi chậm thì phải.  

Một đạo tàn ảnh xẹt qua không trung, âm thanh Lục Lâm Thiên nhanh chóng vang lên sau lưng Tả Thiên Khung.  

– Lục Lâm Thiên, ta liều mạng với ngươi.  

Tả Thiên Khung như phát điên, sắc mặt đại biến, thủ ấn nhanh chóng được kết. Trong tay có một tấm lưới khổng lồ xuất hiện, trực tiếp bắn về phía Lục Thiếu Du đang ở sau lưng hắn.  

Tấm lưới khổng lồ này toàn thân đỏ rực, từng mành lưới đều tràn ngập liệt hỏa. Một cỗ khí tức bàng bạc lan tràn, tấm lưới nhanh chóng hóa thành hơn nghìn thước, cả không gian lúc này run rẩy, nhiệt độ nhanh chóng kéo lên.  

– Vũ Linh khí Hoàng cấp.  

Lục Lâm Thiên mở miệng cười. Hắn đã sớm biết rõ trên người Tả Thiên Khung này còn có một kiện Vũ Linh khí Hoàng cấp.  

Ngao.  

Một thanh âm đinh tai nhức óc giống như long ngâm vang lên. Thanh âm này khiến cho Huyết Mị phía xa cũng phải biến sắc. Trong tay Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện một đạo quang mang huyết sắc. Huyết quang thu liễm, Huyết Lục hiện lên trong tay Lục Thiếu Du, huyết quang lập lòe như ẩn như hiện, vô cùng quỷ mị. Một cỗ sát khí tràn ra.  

Sưu Sưu.  

Chân khí được rót vào, Huyết Lục trong tay chém thẳng về phía trước. Một đạo quang mang huyết sắc phá không bắn ra. Đao mang theo một cỗ lực lượng mạnh mẽ cùng với thanh âm trầm thấp, từ không gian trước người Lục Thiếu Du, gợn sóng bắt đầu như thủy triểu lan tràn ra hai bên. Nhìn tấm lưới ngập trời tỏa ra khí tức nóng bỏng kia, Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng:  

– Liệt Không Cửu Kích.  

Chín đạo đao mang bắn ra, lập tức hội tụ lại, một đạo đao mang chói mắt mang theo một cỗ khí tức bàng bạc lập tức va chạm với tấm lưới kia.  

Trong nháy mắt này, ánh mắt Tả Thiên Khung lần nữa kinh hãi. Không biết vì sao Thiên La Viêm Võng của hắn lại không thể nào chống lại. Điều này đã chứng minh thanh huyết đao quỷ dị của đối phương là Vũ Linh khí Huyền cấp, bởi vì Vũ Linh khí của hắn chỉ là Hoàng cấp mà thôi.  

Bằng mắt thường có thể thấy được, đao mang bá đạo vô cùng hung hẳng bổ thẳng vào trên tấm lưới kia, gợn sóng vừa bị bổ ra hia bên nahnh chóng xác nhập lại. Trong không gian chung quanh lúc này xuất hiện từng khe nứt. Mà trong chớp mắt này, đao mang đánh vào trên tấm lưới khổng lồ kia cũng không tiến lên được nữa.  

Phanh.  

Chỉ trong nháy mắt, lúc này phía trên đao mang có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh xuống tấm lưới khổng lồ kia. Trong sát na, hỏa diễm trên tấm lưới lập tức bị dập tắt. Tấm lưới nhanh chóng bị đánh rơi xuống mặt đất.  

Phốc Phốc.  

Tả Thiên Khung lại phun ra một ngụm máu, thân thể lại bị đẩy lui.  

– Đại Địa Nộ Hống.  

Bên trên không trung, trong chốc lát thân ảnh của Lục Lâm Thiên đáp xuống. Một chân quỳ xuống mặt đất, tay phải mang theo một đạo quyền ấn trực tiếp đánh vào trên mặt đất.  

Ầm ầm.  

Mặt đất trong hạp cốc bắn tứ tung, hiện ra một cái rãnh rộng chừng mấy chục thước đang dùng một tốc độ khiến cho người ta hoảng sợ lan tràn về phía Tả Thiên Khung phía trước. Mặt đất lúc này giống như địa chấn rung động kịch liệt. Lực lượng đáng sợ kia trong sát na tiếp cận người Tả Thiên Khung, cỗ lực lượng này giống như một cơn hồng thủy trút xuống. Thanh âm ken két vang lên, giống như cả hạp cốc lúc này cũng bị rạn nứt, đá vụn bắn tứ tung mang theo kình phong sắc bén xuyên thấu không gian.  

Phanh Phanh.  

Mặt đất bị rạn nứt sau đó lập tức bạo liệt, cả mặt đất trong phương diện ngàn thước chugn quanh lúc này lún xuống. Lực lượng khủng bố phóng lên trời khiến cho không gian gợn sóng. Đồng thời lập tức bao phủ người Tả Thiên Khung. Một cỗ cự lực trực tiếp đánh Tả Thiên Khung lên không trung.  

– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.  

Sau khi Tả Thiên Khung bị đánh bay lên không trung, trong chớp mắt này thân ảnh Lục Lâm Thiên lại giống như quỷ mị đột nhiên xuất hiện. Một đạo chưởng ấn màu vàng mang theo một đạo tàn ảnh nhanh chóng vỗ vào trên người Tả Thiên Khung.  

Phanh Phanh.  

Tả Thiên Khung trực tiếp giống như diều đứt dây, vừa mới bị đánh bay từ mặt đất lên không trung, lúc này lại từ giữa không trung bị đánh xuống phía dưới. Cả ngọn núi lập tức ầm ầm lay động. Thân thể Tả Thiên Khung bị nện sâu vào trong sườn núi chừng một thước. Cái eo ở bên trong, đầu cùng hai chân ở bên ngoài. Nham thạch chung quanh lúc này xuất hiện từng vết nứt giống như mạng nhện lan tràn ra chung quanh.  

Phốc Phốc.  

Trong miệng Tả Thiên Khung lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi. Từng giọt máu tươi từ trên sườn núi chảy xuống. Dưới mặt đất lúc này chỉ còn một cái hố sâu chừng ngàn thước, mặt đất chung quanh đều bị phá hủy.  

Nhìn bộ dáng Tả Thiên Khung lúc này Tiểu Long cũng không đánh lòng, ánh mắt đồng tình liếc qua Tả Thiên Khung một chút.