Lúc này Lục Lâm Thiên nhìn thấy chung quanh hắn ngoại trừ Tuyệt Linh Vương này ra còn có cường giả Vạn Tượng môn, Uyệt Linh Vương, Đoạt Hồn Vương, Tụ Linh Vương, Bạch Vạn Tượng, Khoái Kiếm Vương, Kim Chùy Vương, Phong Dực Vương. Hiện tại hắn và Bạch Linh đang bị một Linh Vương ngũ trọng, hai Linh Vương nhất trọng, một Vũ Vương tam trọng, hai Vũ Vương nhị trọng còn có một Vũ Vương nhất trọng vây công.
Ba Linh Vương, bốn Vũ Vương, còn có thêm năm sáu chục Vũ Suất vây công. Lúc này dù Lục Lâm Thiên bình tĩnh thế nào cũng bắt đầu có chút chết lặng. Không ngờ vì một đầu Thị Huyết Linh Phong lại tạo thành động tĩnh lớn tới như vậy.
Giờ phút này sắc mặt Bạch Linh cũng cực kỳ ngưng trọng. Thế nhưng không phải là nàng e ngại, mà là có nhiều cường giả như vậy tuyệt đối vô cùng phiền toái. Đặc biệt là một Linh Vương ngũ trọng.
Phía dưới, khí tức kinh người trên không trung lúc này hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn lên trên không trung, trong mắt mang theo sự kinh ngạc.
– Hai người kia là ai? Sao lại chọc phải Tuyệt Linh Vương vậy?
– Há chỉ có Tuyệt Linh Vương, còn có Kim Chùy Vương, Phong Dực Vương, Đoạt Hồn Vương, Khoái Kiếm Vương, Bạch Vạn Tượng của Vạn Tượng môn và Tụ Linh Vương nữa.
– Hai người này sợ rằng thảm rồi.
– Hai người này sợ rằng chính là Dương Quá, Mạc Sầu gần đây Tuyệt Linh Tông đang tìm. Chân dung hai người giống như như trong bức họa, không biết hai người này đắc tội với Tuyệt Linh Vương ở chỗ nào.
Trong lúc mọi người ở phía dưới đang nghị luận thì bên trong có một đám người nhỏ, có một đạo thân ảnh mắt nhìn lên phía trước. Người này khí độ bất phàm, hai mắt sáng như đuốc. Trên người toát ra một cỗ anh khí, bên người hắn còn có một vị mỹ phụ chừng ba chục tuổi.
– Chính Cường, Dương Quá cùng Mạc Sầu rốt cuộc có địa vị gì, không ngờ lại khiến cho Tuyệt Linh Vương xuất động nhiều cường giả như vậy. Xem ra hai người này không ổn rồi.
Mỹ phụ bên người trung niên kia nói. Mà hai người này cũng không phải là ai khác mà chính là Lý Trì Chính cùng Tứ Tuyệt Yêu Cơ Khâu Mỹ Vi và chúng cường giả từ Linh Thiên môn đi tới thành Cự Giang này.
– Nữ tử mặc y phục màu trắng kia chính là yêu thú thất giai trung kỳ. Khí tức nam nhân kia ta nhìn không thấu, thế nhưng hẳn là Linh Suất. Linh Thiên môn ta vừa mới nhận được tin tức, hai người này dường như ngăn cản Đoạt Hồn Vương kia đoạt mất Thị Huyết Phi Phong ở trong Vạn Hạp quật cho nên có lẽ Tuyệt Linh Tông mới xuất động nhiều cường giả tới như vậy.
– Trong Vạn Hạp quật kia tại sao lại có thể có Thị Huyết Linh Phong cơ chứ. Nếu như đạt được một đầu Thị Huyết Linh Phong mà nói, chính là một trợ lực vô cùng lớn a. Nếu như để Thị Huyết Linh Phong đột phá tới bát giai, coi như là Linh Thiên môn ta cũng coi như một trợ thủ cực mạnh, tuyệt đối không thể khinh thường.
Ánh mắt Khâu Mỹ Vi biến đổi, trên khuôn mặt hiện lên sự kinh ngạc.
– Chuyện trong thành Cự Giang này chúng ta cũng không tiện nhúng tay vào, nhìn là được rồi.
Ánh mắt Lữ Chính Cường lóe lên, dường như đối với việc này cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú. Thế nhưng giờ phút này hắn cũng khẽ thở dài, trong thành Cự Giang này hắn cũng phải cố kỵ không ít.
Trên không trung, hơn mười đại khí tức cường hãn khuếch tán. Một cỗ áp bách từ trên trời bao phủ không gian, phía dưới đám người đang thấp giọng nghị luận một ít người thực lực thấp sắc mặt lập tức có chút biến hóa.
– Dương Quá, mau giao ra thứ lão phu muốn thì ta có thể tha cho các ngươi một mạng.
Cảm nhận được thực lực của Bạch Linh, ánh mắt Tuyệt Linh Vương trầm xuống, nhanh chóng nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi nói.
– Ngươi có thứ gì trên người ta sao?
Cảm nhận áp lực trong không trung lúc này, Lục Lâm Thiên nhướng máy, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Tuyệt Linh Vương rồi nói:
– Các hạ quả thực quá để mặt tới ta. Đội hình lớn như vậy đây là lần đầu tiên ta gặp phải.
– Hừ, ngươi ngăn cả trưởng lão Đoạt Hồn Vương của Tuyệt Linh Tông ta thu phục Thị Huyết Linh Phong, bút sổ sách này cần phải tính toán một phen, bằng không Tuyệt Linh Tông ta sau này làm sao có thể đặt chân ở trong thành Cự Giang này. Giao ra Thị Huyết Linh Phong, ta có thể phá lệ để các người rời đi.
– Thị Huyết Linh Phong không có trên người ta. Sợ rằng phải để cho các hạ thất vọng rồi.
Lục Lâm Thiên nói.
– Hừ, có ở trên người không để ta lục soát là biết.
– Tuyệt Linh Vương, sợ rằng ngươi còn chưa có bổn sự này.
– Lão phu có bổn sự này hay không bây giờ ngươi còn chưa nhìn ra sao? Nếu như không giao ra thì mạng của ngươi sẽ nằm ở chỗ này. Bất kể là ai, ở bên trong thành Cự Giang mà nói, nếu như là rồng thì phải cúi đầu, là hổ thì phải nằm xuống cho ta.
Tuyệt Linh Vương lạnh nhạt nói.
– Tuyệt Linh Vương, đừng tưởng rằng là Linh Vương ngũ trọng mà có thể hung hăng càn quấy. Nếu như hôm nay ngươi dám động vào ta thì ngày sau ta sẽ sớm muộn diệt Tuyệt Linh Tông các người. Cho Tuyệt Linh Tông các ngươi không ngay cả hài cốt cũng không còn.
Trong mắt Lục Lâm Thiên có một cỗ hàn ý tràn ra. Thanh âm khàn khàn mang theo sự lạnh lẽo quanh quẩn trong không trung khiến cho mọi người cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Thanh âm của Lục Lâm Thiên vang lên khiến không bầu không khí lúc này trở nên căng cứng. Ai cũng biết việc hôm nay chỉ sợ khó có thể hòa hoãn. Thế nhưng trong nội tâm mọi người đều đang suy nghĩ, chẳng lẽ hai người này có thể chóng lại hơn mười cường giả cùng với Tuyệt Linh Vương hay không.
– Tuyệt Linh Vương, người này rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy thì động thủ đi.
Tuyệt Linh Vương còn chưa đáp lời, Đoạt Hồn Vương bên cạnh hắn nhanh chóng cười lạnh nói. Ánh mắt âm trần nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Trong mắt hiện lên sự hận ý. Hắn thiên tâm vạn khổ chuẩn bị thu phục Thị Huyết Linh Phong thế nhưng vì tên Dương Quá này lại làm cho hắn uổng công một phen. Cho dù lúc này Dương Quá kia giao ra Thị Huyết Linh Phong thì cũng không tới tay hắn mà là Tuyệt Linh Vương được hưởng. Nhớ tới chuyện này hắn hận không thể lập tức đem Dương Quá này băm thành nhiều mảnh.
– Bạch chưởng môn, các ngươi thì sao?
Ánh mắt Tuyệt Linh Vương trầm xuống, nhìn vào Bạch Vạn Tượng cách đó không xa.
Ánh mắt Bạch Vạn Tượng khẽ đổi, nói:
– Dựa theo quy củ, ta ủng hộ Tuyệt Linh Vương tuyệt đối.
Ngay khi thanh âm của Tuyệt Linh Vương vừa dứt, mấy đạo thân ảnh bên cạnh Lục Lâm Thiên trên không trung lập tức lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên. Mấy Vũ Suất trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du. Mấy đạo chân khí mang theo gợn sóng trong không gian cùng với kình phong hung hãn đột nhiên bắn về phía Lục Thiếu Du.
– Muốn chết.
Khi mấy đạo chân khí này còn cách Lục Lâm Thiên mấy trượng, một đạo thân ảnh màu trắng đột nhiên hiện lên. Yêu nguyên bàng bạc trong cơ thể tuôn ra. Mấy đạo quang trụ trong nháy mắt như sấm sét hiện lên, lập tức dùng một tốc độ nhanh như thiểm điện, trực tiếp đánh vào trên người mấy Vũ Suất kia.