Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3884: Phượng Hoàng nhất tộc



Hét lớn một câu, trường đao của Độc Nhất Đao bộc phát khí thế kinh người, lập tức tuôn ra ngàn vạn đao quang, vô số đao quang che khuất bầu trời, khu vực không gian này bị xé rách, mỗi một đạo kiếm quang bổ ra vết nứt không gian, khí thế lăng lệ quét qua tất cả.

Rống!

Đột nhiên ngàn vạn đao mang quét qua như bão tố, lập tức đến trước người Hoàng Lạc Nhan, từng đao mang xé rách không gian.

- Phượng Hoàng Ly Hỏa Tráo.

Trong nháy mắt đầu ngón tay Hoàng Lạc Nhan vung lên, đầu ngón tay có hỏa viêm bắn ra ngoài, nhìn như chậm chạp kì thực lại cực nhanh, nhanh chóng đánh ra đao quang hình cung.

Những nơi hỏa viêm đi qua, không gian xuất hiện vết nứt không gian đen kịt, chung quanh Hoàng Lạc Nhan là hỏa diễm đỏ rực biến thành hư ảnh Hỏa Diễm Phượng Hoàng, hư ảnh Phượng Hoàng không kém hư ảnh Chu Tước bao nhiêu.

Hư ảnh Phượng Hoàng ngưng tụ ra đã bao phủ thân thể Hoàng Lạc Nhan vào bên trong, nhiệt độ cực cao làm da người bị bỏng, linh hồn cũng héo rũ, con người khó mà thưa nhận nhiệt độ cao như vậy.

- Phượng Hoàng nhất tộc cực kỳ giống Chu Tước hoàng tộc, không biết có liên hệ gì hay không?

Lục Lâm Thiên quan sát từ xa, hư ảnh Phượng Hoàng bóng bỏng có chút giống Chu Tước.

XIU....XIU....

Trong nháy mắt ngắn ngủi, Độc Nhất Đao thúc dục vô số đao mang đánh ra khí kình đáng sợ bao phủ Hoàng Lạc Nhan, không gian nhanh chóng nghiền nát, năng lượng khủng bố quét qua các nơi. Hai bên va chạm với nhau sinh ra tiếng nổ rất lớn.

Ầm ầm ầm...

Đao mang tan rã, hỏa viêm tung tóe, hư không chung quanh bị hỏa diễm bắn trúng làm rạn nứt như thủy tinh, năng lượng phong bạo tàn phá những nơi nó đi qua, nhưng đột nhiên nó dừng lại rất đột ngột, quảng trường đột nhiên yên tĩnh trở lại.

- Không gian chi lực, Chu Tước hoàng tộc trời sinh khống chế không gian chi lực.

Lục Lâm Thiên động dung, đây chính là thiên phú không gian chi lực của Chu Tước hoàng tộc.

Lục Lâm Thiên lúc trước dùng Chu Thần Hi hóa thành thân thể Chu Tước, hắn thấu hiểu rất rõ, không gian chi lực này có sự khác biệt khi lĩnh ngộ không gian chi lực.

Thân là Chu Tước hoàng tộc thiên phú không gian chi lực, dường như nó được thiên địa chiếu cố, lĩnh ngộ không gian chi lực rất mạnh, cảm, giác cụ thể Lục Lâm Thiên cũng khó nói rõ, chỉ có thể lĩnh ngộ mà không thể nói.

Cho nên lúc này Lục Lâm Thiên càng hoài nghi, có lẽ Phượng Hoàng nhất tộc có quan hệ với Chu Tước hoàng tộc, nhưng mà Chu Tước hoàng tộc vẫn ở trong Linh Vũ Giới, không thể nào rời khỏi Linh Vũ thế giới, nếu có liên hệ với nhau, tại sao Lục Lâm Thiên không biết.

- Ngươi bại.

Cùng lúc đó, âm thanh thanh thúy vang lên, Hoàng Lạc Nhan dứt lời, thân ảnh hiện ra, đầu ngón tay điểm vào ngực Độc Nhất Đao, khí kình mênh mông bạo phát ra ngoài, thậm chí Độc Nhất Đao không kịp phản ứng, hắn miệng phun máu tươi bay ngược ra xa.

PHỤT!

Thân thể Độc Nhất Đao ngã xuống tầng trời thấp, cả thân thể sinh ra khí nóng tán loạn chung quanh.

- Độc Nhất Đao một chiêu bị thua, Hoàng Lạc Nhan quá mạnh mẽ.

- Nữ nhân này thật hung ác.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn Hoàng Lạc Nhan, trong nội tâm âm trầm, Hoàng Lạc Nhan ra tay không nhẹ, khí nóng kinh khủng kia tuyệt đối làm Độc Nhất Đao không dễ chịu, thương thế có thể không nhẹ, ra tay không lưu tình.

PHỤT.

Mọi người rung động nhưng không cảm thấy ngạc nhiên, Độc Nhất Đao giãy dụa bò dậy, miệng chảy máu tươi còn mang theo khí nóng bốc ra.

Độc Nhất Đao gian nan nhìn Hoàng Lạc Nhan, nói:

- Ta thua.

Hoàng Lạc Nhan nghe vậy cũng lườm Độc Nhất Đao, lúc này lui ra phía sau, ánh mắt lạnh lùng đảo qua người Lục Lâm Thiên sau đó rơi đi.

- Nguyệt Hoàng thế giới Hoàng Lạc Nhan chiến thắng, Pháp Đạo thế giới Độc Nhất Đao bại, trận đấu thứ năm bắt đầu.

Lão giả dứt lời, âm thanh vang vọng không trung.

- Mạc Kình Thiên đấu Nhâm Tiêu Diêu!

Lục Lâm Thiên nhìn Mạc Kình Thiên, còn lại hai người quyết đấu đã không cần suy đoán, đến bây giờ chỉ còn Mạc Kình Thiên và Nhâm Tiêu Diêu mà thôi.

- Ta sẽ hết sức nỗ lực, không để ngươi xem thường.

Mạc Kình Thiên quay người cười cười với Lục Lâm Thiên, thân hình cao ngất đi lên quảng trường, thân ảnh lướt đi trong sân rộng.

Mạc Kình Thiên đặt chân lên quảng trường, hắn mặc trường bào màu xám, tóc đen áo choàng không bó buột, có chút phất phơ nhưng cực kỳ phiêu dật, thân ảnh cao ngất lại bất phàm, hai mắt thanh thúy và thanh tịnh, chớp động hào quang linh hoạt, khí tức băng hàn tỏa ra các nơi.

- Nhâm Tiêu Diêu đấu Mạc Kình Thiên.

Khi hai người nhảy lên sân đấu, lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt, bởi vì trong đó có Nhâm Tiêu Diêu.

- Sư phụ, Kình Thiên sư thúc có thể chiến thắng không?

Thái A nhìn Mạc Kình Thiên và Nhâm Tiêu Diêu, lại hỏi Lục Lâm Thiên.

- Đến lúc đó sẽ biết.

Lục Lâm Thiên nói nhỏ, lúc này nói không rõ ràng, nhưng không cần bao lâu, hai người sẽ phân thắng bại.

- Phong Vân trung thiên thế giới Diệu Thủ Không Không Mạc Kình Thiên, ta nghe nói qua ngươi, nghe nói đại ca ngươi rất mạnh, không biết vì sao đại ca ngươi không tới tham gia Vạn Thế đối quyết?

Nhâm Tiêu Diêu nhìn Mạc Kình Thiên, trong mắt tinh quang như ẩn như hiện.

- Đại ca ta bế quan, nếu hắn đến, ta cũng không cần đến.

Mạc Kình Thiên phát tay áo, nói với Nhâm Tiêu Diêu:

- Chúng ta có thể bắt đầu.

- Ngươi xuất thủ trước đi, ta cũng không có thói quen xuất thủ trước với người yếu hơn mình.

Nhâm Tiêu Diêu nói.

- Thật sao.

Mạc Kình Thiên cười nhạt, áo xám run lên, hắn thuấn di tới trước mặt Nhâm Tiêu Diêu.

- Không gian áo nghĩa và thời gian áo nghĩa.

Sắc mặt Nhâm Tiêu Diêu bỗng nhiên biến đổi, hắn nhanh chóng lui ra phía sau, hắn vận dụng thời gian áo nghĩa ảnh hưởng không gian, cấp tốc trở ra.

- Không nghĩ tới ngươi cũng mang thời gian áo nghĩa.

Mạc Kình Thiên dứt lời, hắn tới trước mặt Nhâm Tiêu Diêu, khí tức hàn băng khuếch tán ra các nơi, khí tức hàn băng khủng bố bao phủ Nhâm Tiêu Diêu, băng quyền đánh ra nhanh như thiểm địa.

- Thời gian áo nghĩa không chỉ ngươi có, thử xem hỏa thuộc tính áo nghĩa của ta.

Khó có thể thối lui, Nhâm Tiêu Diêu cũng không muốn lui chật vật, bàn chân đạp mạnh vào mặt đất, thân hình lập tức ngừng lui ra sau, ngay sau đó khí tức nóng bỏng trong người hắn tuôn ra ngoài.

Hỏa diễm hừng hực lập tức bao phủ Mạc kình Thiên.

Một quyền của Mạc Kình Thiên không thể không thu về, hỏa diễm cuồn cuộn quét qua trước mặt, hắn lập tức xua tan hỏa diễm đánh tới trước mặt mình.

Bang bang!

Hai người ra tay, thiên địa biến sắc, hai người giao thủ phóng thích khí tức chấn động thiên địa.

Dưới một chiêu này, Mạc Kình Thiên bị đẩy lui, thân thể lảo đảo lui trở ra.

- Ta nói, ngươi không phải đối thủ của ta.

Nhâm Tiêu Diêu cười nhạt, thúc dục thời gian áo nghĩa, thân ảnh nhanh chóng lao tới trước người Mạc Kình Thiên, trong tay nguyên lực màu xanh như tấm lụa đập thẳng vào người Mạc Kình Thiên, tấm lụa xoay tròn, không gian trực tiếp nghiền nát tạo ra gợn sóng.

- Thời gian áo nghĩa, hỏa thuộc tính áo nghĩa, mộc thuộc tính áo nghĩa.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, Nhâm Tiêu Diêu tu luyện không ít áo nghĩa, từ biểu hiện ra, một chiêu này Mạc Kình Thiên cũng không phải đối thủ của hắn.