Khí tức của Bạch Linh tỏa ra khiến cho mười đầu yêu thú đang đánh về phía Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng thối lui.
Phanh Phanh.
Bảy cái đuôi tung bay mang theo năng lượng ba động kịch liệt giống như tiếng sầm rền vang lên trong không trung. Kình khí khuếch tán ra bốn phía. Lúc này dưới hải vực có vô số ngọn sóng lớn xuất hiện.
– Chúng ta đi.
Trong nháy mắt. Một thân ảnh xinh đẹp tới bên người Lục Lâm Thiên nhanh chóng nắm tay hắn, trong nháy mắt lao về phía trước.
– Chạy đi đâu?
Thiên Độc Yêu Long rít lên một tiếng, thân thể to lớn dường như đã sớm định liệu trước, trong nháy mắt chắn trước không trung, hoàn toàn phong tỏa đường chạy của đám người Lục Lâm Thiên.
Phụt.
Trong miệng Thiên Độc Yêu Long phun ra một đám khói độc lớn. Khói độc bắn về phía trước, trực tiếp bao phủ không gian, sóng gợn trong không gian lập tức bị ăn mòn, một mfui gay mũi lan tràn trong không trung.
– Các ngươi cẩn thận, mau lui lại.
Sắc mặt Bạch Linh đại biến, tay đánh ra một đạo quang mang bạch sắc lập tức đem Lục Lâm Thiên đánh lui lại. Thủ ấn trong tay nhanh chóng biến đổi, miệng phun ra một đạo quang mang, quang mang trong nháy mắt hóa thành một cỗ cuồng phong, tức thì tổi tan khói độc đang bao phủ trong không gian.
Lục Lâm Thiên kéo tay Lục Tâm Đồng, mượn lực của Bạch Linh nhanh chóng bỏ chạy về phía sau, cũng trong nháy mắt trong không trung có vô số yêu thú tiến tới. Trên trăm yêu thú phi hành, còn có mười đầu yêu thú lục giai trực tiếp phóng tới.