Lục Lâm Thiên không chút khách khí, sau khi mỉm cười lập tức thu trên trăm bộ vũ kỹ thuộc tính hỏa Huyền cấp sơ giai này vào trong nhẫn trữ vật.
Khi mật thất trống không, ánh mắt Lục Lâm Thiên lại nhìn về phía một vách tường trong mật thất. Nơi này có một cỗ năng lượng nổi lên ba động như có như không. Chỉ là năng lượng ba động lúc này là thuộc tính phong.
– Phát tài rồi.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc. Tuy rằng không biết đây là nơi nào, thế nhưng Lục Lâm Thiên xác định có lẽ đây là đại cơ duyên. Nếu như hắn đoán không sai, sau bức tường này là một đống lớn vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thuộc tính phong.
Trầm ngâm một lát, trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng có năng lượng thuộc tính phong ngưng tụ, nhanh chóng đánh vào trong đám bí văn trên bức tường.
Thanh âm quanh quẩn trong không gian vắng vẻ này. Lục Tâm Đồng không ngừng quan sát chung quanh. Nơi này không có lấy một bóng người, ca ca nàng không biết ở đâu. Sau khi hoảng hốt một lát, trong mắt Lục Tâm Đồng hiện lên sự kiên nghị, thân thể nho nhỏ bắt đầu đi về phía trước.
Lục Tâm Đồng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn vào bốn phía. Nơi này dường như đã từng có một kiến trúc khổng lồ, bởi vì đại chiến mà bị phá hủy, trong lúc mơ hồ, ánh mắt Lục Tâm Đồng ngạc nhiên rồi chuyển thành nghi hoặc.
Một lát sau, trong ánh mắt nghi hoặc kia hiện lên sự do dự. Cuối cùng Lục Tâm ĐÔồng cắn răng, linh lực toàn thân bạo phát. Cuối cùng bắt đầu tiến về phía trước. Thân thể nho nhỏ giống như một chú chim trong nháy mắt xuyên qua đống tàn tích.
Trong một vực sâu nóng bỏng, dòng nham thạch chung quanh mang theo khí tức nóng cháy, màu đỏ hồng, khắp không gian tràn ngập khí tức nóng bỏng.
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, bút tài phú này tới quá nhanh. Địa phương quỷ dị này không ngờ lại có nhiều vũ kỹ Huyền cấp sơ giai tới như vậy, hẳn là cố ý đặt ở đây. Lục Lâm Thiên cũng không có thời gian suy nghĩ, rốt cuộc đây là nơi nào, sao lại có nhiều vũ kỹ như vậy.
Trong gian mật thất thứ năm này vẫn không có thông đạo. Ánh mắt Lục Lâm Thiên quan sát bốn phía, lập tức chú ý tới một bức tường có bí văn như ẩn như hiện.
– Đây là ấn kỳ phong tỏa.
Lục Lâm Thiên tiến lên nhìn bí văn này. Vừa rồi năm loại bí văn đều có sự khác nhau cực lớn. Loại bí văn này dường như là để phong tỏa một vài thứ.
Thân là linh giả, sau khi dò xét một lát, Lục Lâm Thiên có thể xác định ra đây là ấn ký phong tỏa. Thế nhưng cũng không biết là người phương nào lưu lại ấn ký. Dường như phía sau phong ấn vài thứ. Cũng có khả năng đây chính là thông đạo mà hắn muốn tìm.
Loại ấn ký này Lục Lâm Thiên cũng không quá xa lạ. Ấn ký tuy rằng có vô số loại thế nhưng chung quy vẫn có điểm chung. Tác dụng của các loại ấn ký có thể khác nhau, thế nhưng bản chất lại như nhau. Loại ấn ký này chính hắn cũng có thể bố trí ra. Thế nhưng tác dụng thì không thể nói trước.
Mà muốn cở bỏ ấn ký này, Lục Lâm Thiên cũng không phải không biết. Đây giống như là bỏ ấn ký ở trên nhẫn trữ vật vậy.