Dinh Thự Rubik

Chương 88: C88



"Này!" Tôi dậm chân, chỉ vào anh, "Một mình anh lén đến đây hưởng thụ không chịu dẫn theo em, nếu không phải bị em nghi ngờ, có phải anh không định dẫn em tới đây đúng không?"

Tôi biết mình đang cố ý gây chuyện, nhưng nếu không làm như vậy, Mặc Ngôn sẽ không để ý đến tôi, cứ mãi đưa lưng lại.

Mối quan hệ giữa chúng tôi sẽ mãi có một khoảng cách không thể kết nối lại được.

Hiện tại, tôi tức giận trừng mắt nhìn anh.

Anh không tránh né được, chỉ biết nhẹ nhàng lắc đầu, phủ nhận sự lên án của tôi.

"Vậy sao anh không dẫn em tới đây từ sớm? Định đợi em nghi ngờ hả?"

Tôi tiếp tục không chịu bỏ qua, anh nhìn tôi, lại nhìn bên ngoài, mở miệng phát ra "u u" như cố giải thích.

"Hừ!" Tôi hất cằm.


Xem như tôi lợi hại!

Tang thi còn có thể bị tôi làm cho mở miệng biện giải.

"Em mặc kệ, sau này anh không được rời xa em, muốn tắm thì cùng tắm, muốn ngủ thì cùng ngủ, ăn cơm cũng phải ăn cùng nhau!"

Mặc Ngôn lặng lẽ đi theo tôi.

Đi đâu chứ?

Đương nhiên là đi tắm rồi? Đã lâu tôi chưa được tắm rửa.

Quan trọng là còn có nam thần chà lưng cho mình.

Cảm giác vô cùng hạnh phúc.


Có điều tôi tắm rửa rất nhanh, sợ dùng nhiều nước lần sau sẽ không còn nữa.

Sau đó tôi đi dạo quanh biệt thự một vòng.

Biệt thự có tổng cộng hai tầng, trang trí cực kỳ xa hoa, sân vườn cũng rất lớn, còn có tầng hầm cất rượu.

"Ông xã, cuối cùng chúng ta cũng có thể ở trong căn nhà cao cấp rồi, yêu anh quá!"

Thời điểm thế này đương nhiên là nhào vào lòng anh, như con koala bám vào anh, ngẩng đầu hôn anh.

Đôi mắt anh càng lúc càng đỏ.

Tôi không ngại, cứ cười ha ha.

Nếu không phải sợ anh giận, tôi đã đưa cánh tay trắng nõn ra cho anh cắn một miếng để bản thân cũng biến thành tang thi, sau đó cả hai chúng tôi cùng cầm rìu ra ngoài chơi.

Dù sao cũng tận thế rồi, cùng lắm thì chết cùng nhau.

Thật ra tôi là người rất hay khóc, nhưng hiện tại, cái chết với tôi mà nói chẳng còn đáng sợ.

Nhưng Mặc Ngôn muốn tôi sống, mỗi lần tôi tỏ vẻ muốn biến thành tang thi, anh đều tức giận, dùng đôi mắt đỏ bừng nhìn tôi, sau đó bỏ đi, cầm rìu chém tang thi cho hả giận.