Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 109: Truyền nhân Quỷ Môn



“Có thể đi lại được, nhưng không thể vận chân khí”.

“Trước đây ông là võ giả đại tông sư phải không?”

Trông có vẻ như hỏi ngẫu nhiên.

Nhưng rơi vào trong tai Hàn Kim Long và Hàn Nguyệt, lại như sét đánh giữa trời quang.

“Cậu…”, Hàn Kim Long thực sự bị dọa sợ: “Thần y Diệp, điều này là cậu cũng nhìn ra ư?”

Hàn Nguyệt cũng ôm chặt miệng!

Trên khuôn mặt đều là vẻ kinh ngạc!

“Việc này rất khó sao?”

Diệp Bắc Minh thản nhiên lắc đầu: “Bây giờ thực lực của ông đã trượt dốc xuống khoảng cấp Thiên rồi phải không?”

“Soạt!”

“Hàm Kim Long hít khí lạnh.

Nếu Diệp Bắc Minh sử dụng một vài nguồn lực, có lẽ có thể điều tra được, Hàn Kim Long đã từng là một đại tông sư.

Nhưng biết thực lực của Hàn Kim Long trượt dốc xuống khoảng cấp Thiên.

Cả nhà họ Hàn, cũng không có ai biết!

Vậy mà Diệp Bắc Minh lại nhìn ra!

Hàn Kim Long hoàn toàn tin tưởng vào y thuật của Diệp Bắc Minh, không nhịn được nói: “Thần y Diệp, cậu đúng là thần!”

Ông cụ Hàn này đã thay đổi đã cách gọi.

Diệp Bắc Minh không để ý xua tay: “Tôi nối lại kinh mạch cho ông, rồi chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh của ông”.

“Nếu hồi phục tốt, thì một hai năm nữa, có lẽ ông có thể hồi phục thực lực đại tông sư”.

“Cái gì?”

Cho dù người khôn ngoan như Hàn Kim Long, cũng không dám tin đứng bật dậy.

Kinh hãi, vui mừng, bất ngờ, chấn kinh, không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh!

“A!”

Hàn Nguyệt kinh hãi hô một tiếng, ôm chặt cái miệng nhỏ, bấu tím cả hai tay.



Toàn thân run lên!

“Thần y Diệp, cậu nói cái gì? Tôi có thể hồi phục thực lực đại tông sư ư!”, Hàn Kim Long cũng phải ù cả đầu.

Hàn Nguyệt cũng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh bình tĩnh gật đầu: “Đúng thế”.

Anh không lãng phí thời gian nữa, bảo Hàn Kim Long ngồi xuống.

Lấy ra mấy cây kim châm, cắm vào mười mấy huyệt đạo trên người Hàn Kim Long.

Một luồng sức mạnh thần bí di chuyển men theo những huyệt đạo này!

Vù!

Mười mấy giây sau, những kinh mạch đã đứt lại được sức mạnh thần bí nối liền lại!

Toàn thân Hàn Kim Long run lên, nước mắt giàn dụa.

Ông ta cảm thấy nội lực của mình đang di chuyển đến đôi chân!

Hai chân vốn không có sức mạnh, chỉ có thể đi lại bình thường, lúc này tràn đầy sức mạnh!

Cảm giác đã mất từ lâu, giờ đã trở về!

“Hồi phục, hồi phục thật rồi, ơn đức của thần y Diệp như cha mẹ tái sinh!”

Hàn Kim Long khom lưng chín mươi độ với Diệp Bắc Minh.

Hàn Nguyệt kinh ngạc hô lên: “Ông nội, ông hồi phục thật rồi ư?”

“Đúng thế, Nguyệt Nhi, ông nội hồi phục rồi!”, giọng của Hàn Kim Long cũng vang sáng lên ba phần.

Hàn Nguyệt nước mắt lưng tròng!

Vì hai chân bị gãy, kinh mạch bị phế.

Mà ông nội mất đi thực lực đại tông sư!

Mấy năm nay, nhà họ Hàn ngày càng lụi bại!

Giờ đây, kinh mạch của ông nội được nối lại, một khi thực lực hồi phục như ban đầu.

Nhà họ Hàn rung chuyển Trung Hải đã trở lại!

Bề ngoài Diệp Bắc Minh chỉ cứu một mình Hàn Kim Long, nhưng thực tế đã cứu cả nhà họ Hàn.

Diệp Bắc Minh thu lại kim châm, bình tĩnh nói: “Kinh mạch vừa được nối liền, vẫn rất yếu, ông phải cẩn thận”.



“Được, được được!”

Hàn Kim Long gật đầu, coi lời của Diệp Bắc Minh là thánh chỉ!

Một vị thần y như vậy, nói gì cũng đúng!

“Đơn thuốc này, ông tự bốc thuốc uống, uống một tháng là được”, Diệp Bắc Minh lại kê một đơn thuốc đưa cho Hàn Kim Long: “Được rồi, tôi đi đây”.

Hàn Kim Long ngẩn người, vội vàng giữ lại: “Thần y Diệp, ở lại nhà họ Hàn tôi đi”.

“Nếu cậu không thích nơi này, tôi có thể tìm biệt thự khác cho cậu, trang viên cũng được”.

“Tôi còn có chút việc riêng”, Diệp Bắc Minh lắc đầu từ chối.

Hàn Kim Long chỉ đành bảo Hàn Nguyệt đưa Diệp Bắc Minh về.

Mới chưa đến ba phút.

Hàn Nguyệt đã quay lại.

Hàn Kim Long thấy kỳ lạ: “Sao cháu về nhanh thế, thần y Diệp đâu?”

“Ông nội, thần y Diệp không cho cháu đưa về, tự chặn một chiếc taxi và đi rồi”, Hàn Nguyệt hơi bất lực, rồi kích động hỏi: “Ông nội, hai chân của ông khỏi thật rồi sao?”

Hàn Kim Long tươi cười: “Đúng thế, hai chân của ông nội khỏi hoàn toàn rồi!”

“Ông nội, chẳng phải ông nói, chỉ có Quỷ Môn Thập Tam Châm mới cứu được chân của ông à?”, Hàn Nguyệt hơi thắc mắc.

Hàn Kim Long ngẩn người!

Sau đó.

“Bốp!”

Ông ta vỗ mạnh vào đầu.

“Quỷ Môn Thập Tam Châm, đây là Quỷ Môn Thập Tam Châm đấy!”

Hàn Kim Long vô cùng kích động: “Sao ông không nghĩ đến chứ, Diệp Bắc Minh này là truyền nhân của thần y Quỷ Thủ Diêm Vương sống!”

“Mấy chục năm rồi, truyền nhân của thần y Quỷ Thủ lại xuất thế rồi!”

“Quỷ Môn Thập Tam Châm, mọc thịt cho xương trắng, làm người chết sống lại!”

Sắc mặt Hàn Kim Long nghiêm lại: “Truyền lệnh xuống dưới, bắt đầu từ nay”.

“Người nhà họ Hàn gặp thần y Diệp, giống như gặp Hàn Kim Long ông!”
— QUẢNG CÁO —