Tiêu Vô Tướng vội vàng lên tiếng: “Thuộc hạ không dám giấu, chỉ cần là người của thần giới thì đều biết tinh hồn thảo!”
“Vật này có thể luyện chế đan tinh hồn, mức độ cực lớn nâng cao độ mạnh thần hồn của võ giả! Có điều, tinh hồn thảo cực kỳ hiếm có, phải vào nơi sâu nhất trong rừng rầm tinh hồn mới có thể hái được!”
“Mỗi năm có vô số võ giả tiến vào rừng rầm tinh hồn, nhưng lại chẳng có mấy người có thể đi đến nơi sâu nhất và hái được tinh hồn thảo!”
“Cho dù có người hái được tinh hồn thảo, cũng trực tiếp mang ra chợ giao dịch, mang ra hội đấu giá!”
Trên thị trường gần như không lưu thông.
Ông ta nói hết một lúc.
Diệp Bắc Minh cau mày: “Rừng rầm tinh hồn là nơi nào?”
Tiêu Vô Tướng giải thích: “Chủ nhân, vị trí địa lý của rừng rậm Tinh Hồn rất đặc biệt, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm!”
“Nó là vùng đêm giữa lãnh địa nhân tộc và yêu tộc, cũng là ranh giới giữa hai tộc!”, Diệp Bắc Minh hơi ngạc nhiên: “Thần giới còn có yêu tộc ư?”
Tiêu Vô Tướng gật đầu khẳng định: “Chủ nhân, có lẽ trong nhắt người ở hạ giới, thần giới cao không thể với tới!”
Nhưng trên thực tế, thần giới chỉ là một nơi có thiên địa pháp tắc hoàn thiện hơn, tài nguyên tu võ nhiều hơn!”
Trong mắt loài người, thế giới của chúng tôi là thần giới, trong mắt yêu tộc, thế giới này chính là yêu giới!”
Nói xong, Tiêu Vô Tướng nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc.
Diệp Bắc Minh gật đầu, tỏ ra đã hiểu: “Rừng rậm Tinh Hồn nguy hiểm là vì có yêu tộc phải không?”
Tiêu Vô Tướng cất giọng trầm xuống: “Đây chỉ là một trong số nguyên nhân!”
Hàng triệu năm trước, sau đại chiến nhân tộc và yêu tộc, rừng rậm Tinh Hồn đã hóa thành một đống hoàn tàn!
“Trải qua hàng triệu năm hòa hoãn xung đột, bên trong sớm đã hồi phục sức sống, nhưng cũng thành cấm địa rất ít người dám đặt chân đến!”
“Mấy triệu năm lại đây, trong rừng rậm Tinh Hồn sinh trưởng vô số dược liệu quý hiếm, đồng thời cũng trở thành nơi rèn luyện của nhân tộc và yêu tộc!”
“Nói một cách không khách sáo, những người trên cảnh giới Thiên Thần mới có tư cách vào rừng rậm Tinh Hồn, nhưng cũng chỉ có thể hoạt động ở bên ngoài!”
Cảnh giới thần tôn có tư cách vào sâu hơn chút, chỉ có cảnh giới thần hoàng trở lên mới có tư cách xuyên qua rừng rậm Tinh Hồn!
Nói xong, Tiêu Vô Tướng còn bổ sung một câu: “Chủ nhân, nếu có thể, tôi cố gắng cho người đi hỏi thăm thông tin của tinh hồn thảo!”
“Chỉ cần tìm được, thành Vạn Tượng cắn răng cũng có thể mua được một cây tinh hồn thảo về!”
“Cậu đừng nên mạo hiểm…”
Tiêu Vô Tướng nói rất chân thành, không chân thành cũng không được!
Khế ước thần hồn, một khi chủ nhân chết, nô lệ như ông ta cũng chắc chắn tan thành tro bụi theo!
Diệp Bắc Minh hỏi: “Điều động lực lượng của thành Vạn Tượng, nhiều nhất có thể tìm được một cây tinh hồn thảo?”
Tiêu Vô Tướng trả lời thật: “Trong vòng trăm năm có lẽ là được!”