Không để ý đến Tiêu Phi Yên nữa, bước một bước qua ba người! “Tên nhóc này, chẳng lẽ thực sự muốn mở tổ địa Hoa tộc ư? Đùa gì vậy?”, Tiêu Phi Yên sầm mặt. Bà ta nhìn xung quanh, hít sâu một hơi: “Nghê Hoàng, chốc nữa tôi sẽ ra ngoài thu hút sự chú ý của họ, cô đưa Linh Nhi đi trước!” “Mẫu hậu, con không đi, dù có chết con cũng muốn chết cùng mẹ!”, Lục Linh Nhi kiên định lắc đầu. “Con!” Tiêu Phi Yên tức đến bốc hỏa: “Càn quấy! Chẳng lẽ con muốn mẫu hậu chết vô ích sao?” “Con phải đi!” “Không, con không đi!”, Lục Linh Nhi đỏ bừng đôi mắt. Nghe hai người tranh cãi, Nghê Hoàng cau chặt mày. Bỗng nhiên, cô ta nhìn về hướng thông đến cấm địa Hoa tộc: “Thần Hậu, hay là chúng ta đi theo anh Diệp xem sao?” “Cậu ta?” Tiêu Phi Yên cười coi thường: “Không phải cô nghĩ cậu ta mở thể mở được tổ địa Hoa tộc thật chứ?” Nghê Hoàng do dự một lúc, từ lúc cô tanhifn thấy chín con ma long màu đen thì đã chắc chắn Dạ Thần chính là Diệp Bắc Minh! Nhưng, vẫn không nói ra thân phận của Diệp Bắc Minh! “Thần Hậu, có lẽ có cơ hội thì sao?” “Chúng ta đi xem sao, cũng còn tốt hơn là không có chút cơ hội nào phải không?”, Nghê Hoàng nói. Tiêu Phi Yên trầm mặc mấy giây, gật đầu. Ba người lập tức quay người, đi qua cánh cửa phía sau. Một đạo trận pháp lóe lên, trước mặt bỗng nhiên rộng lớn! Một tòa tế đàn màu đen khổng lồ sừng sững ở đó, trên mỗi môt viên đá nham xây dựng tế đàn đều khắc chữ Triện cổ xưa! Diệp Bắc Minh đứng trước tế đàn, kích động đến toàn thân run lên! Đó là chữ cổ xưa nhất của Hoa tộc, anh đã từng nghiên cứu, gần như anh đều biết những chứ đó. “Huyết mạch Hoa tộc, máu tươi hiến tế!” “Hắc Long làm vật dẫn, tổ địa mở ra!” Nhìn chữ trên tế đàn, Diệp Bắc Minh không do dự. Bước lên tế đàn! Tay trái rạch một đường lên kiếm Thiên Ma, giọt máu tươi tí tách rơi lên tế đàn! Tiêu Phi Yên bị chọc tức đến bật cười: “Dạ Thần, tôi biết cậu không cam tâm, nhưng tế đàn này cần máu Hoa tộc mới có thể mở được!” “Một người Ma tộc như cậu, trong cơ thể chảy dòng máu Ma tộc, cậu nghĩ cậu…” Vù! Máu tươi nhỏ lên tế đàn, hội tụ lại với nhau qua đường rãnh! Cả tế đàn rung lên, một luồng sức mạnh giữa trời đất điên cuồng tập trung đến, long mạch phía dưới cả đế cung nghe tiếng mà chấn động! Cùng lúc đó. Tù Sư kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn vào sâu trong đế cung: “Đây là... khí tức của tổ địa Hoa tộc, chẳng lẽ truyền thuyết là thật ư?” “Tổ địa Hoa tộc thực sự nằm ngay dưới đế cung? Không ổn!” “Mau! Mau, mau đuổi theo đi ngăn chặn họ cho tôi!” Tù Sư gào lên như phát điên! Dưới tế đàn màu đen. Tiêu Phi Yên kinh ngạc há hốc miệng, đồng tử không ngừng co lại: “Cậu… trong cơ thể cậu chảy dòng máu Hoa tộc ư?” “Làm sao có thể! Trên người cậu rõ ràng là khí tức huyết mạch của Hoa tộc mà!” “Đợi đã, cậu đồng thời có dòng máu của Hoa tộc và Ma tộc?” Tiêu Phi Yên hoàn toàn kinh hãi! Sau đó. Bà ta lại lắc đầu: “Cho dù trong cơ thể cậu có huyết mạch Hoa tộc, không có ba tấm Hắc Long Lệnh…” Còn chưa nói hết câu!