Khuôn mặt của Uông Hằng bị xé toạc, lăn lông lốc như một con chó chết mấy chục mét mới dừng lại!
"Hít..."
Chứng kiến cảnh tượng này, xung quanh Tháp Đế Cốt im lặng một lúc!
Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn chằm chằm bóng lưng của Diệp Bắc Minh!
Tên nhóc này là ai vậy? Thế mà Uông Hằng còn chẳng chịu nổi một đòn dưới tay anh?
Ngay lúc mọi người đang khiếp sợ, Diệp Bắc Minh đã đến dưới chân Tháp Đế Cốt!
Một luồng lực lượng hùng mạnh cuồn cuộn tràn tới!
Diệp Bắc Minh ngạc nhiên phát hiện, đan điền của mình như bị khô cạn hoàn toàn!
Toàn bộ sức mạnh của tu võ giả đều không thể khởi động, anh híp mắt, ngẩng đầu nhìn về đỉnh Tháp Đế Cốt: "Có vẻ chỉ còn cách dùng sức mạnh thô bạo để leo lên thôi!"
Phịch!
Anh đạp mạnh chân xuống!
Nhảy vọt lên độ cao hơn ba mươi mét!
Ổn định đứng trên một khối xương trắng nhô ra!
"Mẹ kiếp..."
Cảnh tượng này suýt nữa làm cho tròng mắt của tất cả mọi người rớt ra ngoài!
"Tháp Đế Cốt sẽ phong tỏa sức mạnh của tu võ giả, thằng nhóc này thực sự có thể nhảy một phát tới độ cao ba mươi mét ư?"
"Tên này có phải là người không vậy?"
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Diệp Bắc Minh đi vòng quanh Tháp Đế Cốt một lượt!
Khắp nơi đều là vũ khí, mỗi vũ khí đều tỏa ra một luồng khí tức mỏng manh!
Khí linh!
"Tiếc thay, nhiều vũ khí đã bị rỉ sét, không được rồi!"
"Nếu đã chọn, thì phải chọn cái tốt nhất!"
Diệp Bắc Minh tiếp tục leo lên, khi đến độ cao khoảng sáu mươi mét, anh phát hiện một con dao găm màu xanh lục.
So với những vũ khí rỉ sét xung quanh, rõ ràng con dao găm này có đẳng cấp cao hơn!
"Chính là mày rồi!"
Diệp Bắc Minh nắm lấy con dao găm xanh lục, rút nó ra khỏi khe xương!
Xẹt!
Một luồng sáng xanh lục lao về phía cổ họng của anh, Diệp Bắc Minh nhanh chóng né tránh!
Trong mắt anh bùng lên một luồng giận dữ: "Mày muốn giết tao à?"
Anh giơ tay đâm con dao xanh lục vào khe hở của Tháp Đế Cốt, cổ tay dùng sức mạnh dằn một cái, phát ra một tiếng kẹt kẹt của kim loại sắp gãy!