Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5006: Cậu không ghi thù chứ?



"Sao có thể chứ!"

Diệp Trấn Hùng giật mình, mở to mắt, khó tin nhìn cảnh tượng này!

Một quyền này, thế mà đến cả một cảnh giới Tế Đạo tầng tám như ông ta cũng không đỡ được!

"Không phải ông muốn dạy tôi gia quy à?" Diệp Bắc Minh nhếch môi cười. Lại đánh ra một quyền nữa, lực lượng vô tận đổ đến Diệp Trấn Hùng!

"Con mẹ nó, cậu điên rồi!"

Một quyền vừa nãy, Diệp Trấn Hùng chỉ dùng ba phần lực, ông ta muốn dạy

dỗ Diệp Bắc Minh một trận, nhưng không dám đánh chết Diệp Bắc Minh ngay trước mặt bao nhiêu người thế này, cho nên ông ta có giữ sức!

Không ngờ. Diệp Bắc Minh lại được đẳng chân lân đằng đầu! “Giết cậu ta, có chuyện tôi gánh cho ông!”

Cùng lúc đó, trong đầu Diệp Trấn Hùng vang lên một giọng nói! Thế là ông ta dùng hết sức!

Đánh ra một đòn một trăm phần trăm sức lực! "Giết!"

Rầm! Một tiếng nổ vang lên, cả đại điện nhà họ Diệp rung chuyển dữ dội, như thể sẽ sập bất cứ lúc nào vậy!

Âm!

Toàn bộ đại điện nhà họ Diệp chấn động dữ dội, trận pháp phòng ngự lập tức được kích hoạt! Vào khoảng khắc cú đấm của hai người va chạm, một cỗ lực. lượng Hỗn Độn nổ tung! Nhưng sóng thần thổi đến vậy!

"AI Sao có thể như vậy, kinh mạch của tôi..."

Diệp Trấn Hùng hét lên thảm thiết, biểu cảm căm phẫn, khuôn mặt trở nên cặn vẹo! Vô cùng kinh khủng!

"Mình có sức mạnh của cảnh giới Tế Đạo tầng tám, đánh một đòn hết sức, thế mà cậu ta lại đỡ được! Thế mà cậu ta lại đỡ được!'

'Sao có thể chứ! Diệp Bắc Minh, thằng ranh con này, lại đỡ được cú đấm của mình...

Diệp Trấn Hùng bay ra, rồi đập mạnh xuống đất!

Phụt!

Ông ta hộc máu!

'Toàn bộ sương sườn ở ngực gấy hết!

Cả người máu me đầm đìa, kinh mạc nổ tung, đan điền vỡ nát!!

"Này... sao lại như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lão tổ Trấn Hùng mà cũng thua ng ấy có tu vi ở cảnh giới Tế Đạo tầng tám đỉnh phong đấy...

thằng ranh này, à không, rốt cuộc Bắc Minh thánh tử có thực lực gì vậy?" Diệp Bại run rẩy nói.

Ông ta nhớ lại ngày trước, mình làm khó Diệp Bắc Minh ở đế cung Hồng Hoang!

Sau khi về nhà họ Diệp, ông ta còn nhiều lần châm chọc Diệp Bắc Minh!

Cậu không ghi thù chứ?

Diệp Mặc đứng yên tại chỗ,

nhìn Diệp Bắc Minh chăm chằm!

Anh ta há miệng, hàm răng cũng run rẩy, mồ hôi toát ra: "Vị trí của Diệp Bắc Minh thánh tử, tôi không cần nữa, cho anh... của anh hết, sau này nhà họ Diệp chỉ có một Thánh tử, đó là Diệp Bắc Minh!"

"Tôi không cần, a... tôi không cần nữa đâu..."

Diệp Mặc như phát điên, chật vật chạy ra khỏi đại điện!

Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối!

Diệp Mặc bị dọa cho điên rồi à?

Có thể thấy, thực lực mà Diệp Bắc Minh thể hiện ra, khiến cho người ta chấn động cỡ nào!

'Sao lại như vậy? Mới chưa đến hai, ba ngày thôi mà? Sao mình cảm thấy thực lực của anh ta giống như đã tăng lên một cảnh giới lớn vậy!' Diệp Quỳnh đứng yên tại chỗ.

Si ngốc nhìn Diệp Bắc Minh!

Tựa như chỉ nhoáng cái cô ta đã không nhận ra người trước mặt này được nữa.

Lạch cạch! Trong bầu khí trầm mặc, Diệp Bắc Minh cất bước, đi bình thường!

Anh đi từng bước đến chỗ Diệp Trấn Hùng: "Tôi với ông không thù không oán, tại sao ông cứ đòi đẩy tôi vào chỗ chết vậy?"