Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 11: 11





Hạo Thiên nhanh chân đi vào trong lớp học , ngồi vào chính mình ghế cuối chỗ ngồi.

Hắn định giống như bình thường gục mặt xuống bàn ngủ , nhưng đột nhiên cảm thấy có người đang nhìn chính mình.


Ngước đầu lên thì thấy trong lớp các bạn học túm năm tụm ba lại trò chuyện vui vẻ.

Không có gì khác thường nếu như thỉnh thoảng lại có người nhìn nhìn mình.

Hắn nhìn lại thì họ lại giả vờ nhìn đi nơi khác.


- Không lẽ mị lực tăng cao , cả nam lẫn nữ đều bị bản thân mê hoặc ?
Hạo Thiên tự luyến thầm nghĩ.

Hắn hoàn toàn không biết là vừa rồi ở sân trường nữ sinh kia tỏ tình với mình hình ảnh đã được ghi lại , còn đưa lên mặt báo của trường.

Hiện giờ đang là đề tài xì xào bàn tán của nhiều người , ngay cả trong lớp bạn học cũng vậy.


Lúc này cửa phòng học mở ra , một người nữ sinh từng bước tiến vào.

Nữ sinh này vừa xuất hiện lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người trong lớp , ngay cả Hạo Thiên cũng không ngoại lệ.


- Thật xinh đẹp.


Đây là hắn trong đầu đưa ra nhận xét.


Nữ sinh này thân cao một mét bảy khoảng chừng , trên người mặc một bộ đồng phục học sinh màu trắng.

Gồm váy xếp trắng , áo sơ mi trắng viền đen cùng áo khoác đồng phục.


Nàng trên đầu màu đen bóng xoã xuống qua vai mái tóc , đôi mắt to sâu mơ màng , phía trên là hai hàng lông mi thật dài.

Sống mũi cao thẳng vừa phải , ngay bên dưới mũi là hồng nhuận phơn phớt , chúm chím cái miệng anh đào nhỏ nhắn.


Xinh đẹp trắng nõn khuôn mặt trên má có một chút hồng hồng.

Hai tai không to không nhỏ , hoàn mỹ phù hợp với khuôn măt nàng.


Loại này dung mạo chỉ có thể dùng "Thánh khiết" để hình dung ...!
Hạo Thiên ánh mắt tiếp tục di chuyển xuống bên dưới.

Bởi vì nàng mặc cả áo sơ mi lẫn áo khoác , cho lên hắn chỉ có thể thấy được nàng phía trước ngực.

Bộ ngực rất phình , chống lên nàng áo sơ mi , khiến cúc áo như muốn đứt ra.


Tiếp xuống phía dưới là một chiếc váy xếp li dài đến giữa đùi , nửa cái bắp đùi trắng nõn thon dài , bóng loáng lộ ra.

Nàng dưới chân đi giầy vải trắng , mắt cá chân lộ ra màu da tất chân.


Tổng kết lại Hạo Thiên đưa ra một câu đánh giá là quá xinh đẹp , có thể nói là nữ nhân xinh đẹp nhất từ trước tới giờ hắn nhìn thấy.


Bởi vì là tối thiểu phép lịch sự , hắn cũng không dám nhìn nhiều , tầm mắt dời đi hướng khác.


Trong lớp những người khác thì không ai giống như hắn.

Nam sinh thì nhìn chằm chằm vào nàng như muốn ăn tươi nuốt sống vậy , không ít người thậm chí nước dãi còn chảy ra.

Nữ sinh có khá hơn một chút , nhìn nàng ánh mắt chỉ là hâm mộ cùng tự ti.


Nữ sinh xinh đẹp một đường hướng tới vị trí của Hạo Thiên đi tới , sau đó ngồi xuống bên cạnh hắn.


Khoảng cách gần nguyên do , hắn có thể rõ ràng ngửi được nữ sinh trên người mùi hương thơm dịu.

Cảm giác có chút quen thuộc , hắn xích lại gần nàng một chút , thanh âm có chút không chắc chắn hỏi :
- Ngươi là hôm trước bạn học kia ?
Hạo Thiên là nói tới lần trước hắn ngủ quên , lúc về đánh thức bên cạnh nữ sinh kia.

Hắn hỏi vậy bởi vì hai người trên người mùi hương rất giống nhau.

Còn về thanh âm có phần không chắc chắn , đó là bởi vì nước hoa mà , luôn luôn có giống nhau hương thơm.

Còn về ngồi cùng bàn thì hắn không nghĩ tới , Đại học mà , nay thích ngồi đây thì ngồi , mai thích ngồi kia thì ngồi.

Ai thèm quan tâm , giáo viên chỉ cần ngươi có mặt trong lớp học bài là được.


Nữ sinh nghe được Hạo Thiên câu hỏi , nàng quay sang nhìn hắn mỉm cười , cũng không có trả lời.


Hạo Thiên thấy vậy cũng không tiếp tục dây dưa.

Dù sao người ta cũng không muốn nói chuyện với mình.

Đối với trường hợp này hắn biểu thị rằng đã không thích nói chuyện , vậy không nói , mặc dù ngươi xinh đẹp nhưng cũng không liên quan gì tới ta.

Hắn lại tiếp tục công việc vĩ đại của mình , gục đầu xuống bàn , ngủ.


Reng Reng Reng
Nhàm chán buổi học đối với cả buổi nằm ngủ Hạo Thiên mà nói rất nhanh kết thúc.

Ngáp dài một cái , hắn cầm lấy chính mình ba lô chuẩn bị rời khỏi.


- Buổi sáng nghe nói ngươi được tỏ tình ?
Cả buổi im lặng nữ sinh đột nhiên nhìn Hạo Thiên , hỏi.


Hạo Thiên thấy nàng đột nhiên nói chuyện có chút bất ngờ.

Nhưng sau đó lại không hiểu tại sao nàng hỏi như vậy.

Bất quá hắn vẫn gật đầu.


- Ngươi thấy nàng thế nào ?
- Xinh đẹp , có khí chất , dũng cảm.


Hạo Thiên nói ra ba điều ấn tượng nhất về nữ sinh lúc sáng tỏ tình với mình.



- So ....!
Cùng bàn nữ sinh định nói gì nữa thì điện thoại của Hạo Thiên vang lên.

Hắn lấy ra thì thấy là Lý Minh Nguyệt gọi , cười cười một tiếng , sau đó nhấn nút nghe.


- Hạo Thiên ngươi đã về hay chưa ? Nếu chưa thì ta về trước ?
- Đợi một chút Tiểu Nguyệt Nguyệt.

Ngươi dám về trước thì biết tay ta.


- Ngươi nhanh lên một chút , ta chờ ngươi ở cổng.


- Năm phút sau có mặt.


Hạo Thiên nói xong tắt điện thoại.

Mỉm cười đối với cùng bàn nữ sinh , nói :
- Ta về trước đây , bạn học.


Nói xong nhanh chân rời khỏi phòng học.


Cùng bàn xinh đẹp nữ sinh nhìn hắn bóng lưng , nhẹ nói :
- Tiểu Nguyệt Nguyệt ? Rốt cuộc là ai đây.


-----------++++++++-----------+++++++++++----------
- Minh Nguyệt , đi thôi.


Hạo Thiên cánh tay quàng lên vai Lý Minh Nguyệt , sau đó hướng về phía nơi gửi xe đi tới.


Dọc đường đi không thiếu sinh viên người chỉ chỉ vào hai người nhỏ giọng bàn tán.


- Ngươi cho ta đội mũ vào.


Hạo Thiên có chút nghi hoặc nhìn nàng , nhưng vẫn hơi chút cúi đầu xuống để nàng thuận lợi cho mình đội mũ.


- Đeo vào cho ta !
Lý Minh Nguyệt tiếp theo lấy ra một cái khẩu trang y tế trong ba lô của mình , đưa cho hắn nói.


- Lý Minh Nguyệt ngươi làm gì ? Ta cũng không phải tội phạm bỏ trốn.


Hạo Thiên cũng không có nhận khẩu trang , mà là nhìn chằm chằm vào Lý Minh Nguyệt hỏi.


Hết mũ rồi tới khẩu trang , hắn cũng không biết nàng rốt cuộc là muốn làm gì.


- Ngươi không phải tội phạm , nhưng ngươi bây giờ nổi tiếng có được hay không ? Ngươi không thấy ánh mắt của những người khác ?
- Ta nổi tiếng ?
- Ngươi đừng nói cho ta ngươi còn không biết.

Buổi sáng tỏ tình video hiện tại đang rất hot đâu.


- ...!
- Còn không cho ta đeo vào ? Ta cũng không muốn bị người khác nhìn chằm chằm.


-.

...!
Được rồi , Hạo Thiên vô cùng bất đắc dĩ.

Chính mình cứ như vậy trở nên nổi tiếng trong trường rồi ? Tiếp nhận Lý Minh Nguyệt trong tay khẩu trang , hắn oán trách nói :
- Đều tại các ngươi nữ sinh.

Đang yên đang lành bày đặt tỏ tình này kia đâu.


Lý Minh Nguyệt nhất thời có chút im lặng , thế giới còn có như vậy nam nhân sao ?
- Nếu không phải ngươi ngoại hình có chút soái khí , ngươi nghĩ nữ sinh chúng ta lại như vậy ?
- Nữ sinh các ngươi một đám lại một đám háo sắc.

Thấy soái ca đều không dậy nổi.


- Không phải giống nam sinh các ngươi nhìn thấy nữ nhân sinh đẹp ?
- ....!
Hai người một đường tranh luận vui vẻ , không hề hay biết cách đó không xa trên một chiếc xe ô tô màu đen.

Người nữ sinh lúc sáng tỏ tình cùng Hạo Thiên đang chăm chú quan sát hai người.


- Chị ! Xem ra chúng ta lại có thêm một đối thủ nặng ký.