Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 127: 127





- Tỷ tỷ chính là muốn ngủ ngươi.

Như thế nào , ngươi muốn hay không ?
Lưu Ưu Mỹ cười như không cười nói.


Ngay sau đó nàng ngả người về phía sau , đem một đôi chân dài duỗi thẳng ra.


- Tỷ ...!Ta là đang lái xe.

Ngươi có biết hay không làm như vậy rất là nguy hiểm ?
Hạo Thiên một bộ chăm chú nhìn đường dáng vẻ.

Bất quá ánh mắt vẫn len lén , kín đáo mà trộm nhìn lấy nàng hai chân dài.


Bởi vì Lưu Ưu Mỹ là mặc váy ngắn lại bó sát , cho lên nàng lúc này động tác đem váy ngắn hướng phía bên trên hơi co lại.

Hạo Thiên vừa nhìn liền thấy nàng nguyên bộ tất chân ....!
- Lái xe người là ngươi a.

Ta làm gì cũng đâu liên quan gì ?
Lưu Ưu Mỹ khẽ cười nói.

Khi nói , nàng một tay còn đặt trên mắt cá chân , sau đó chậm rãi chậm rãi vuốt đi lên trên đùi.


Hạo Thiên hít sâu một hơi ngăn trở dụ hoặc.

Làm mặt ghét bỏ nói :
- Tỷ.

..

ngươi chân quá xú.

Ta sắp bị mùi xú ngạt chết.


- Ngươi.

.

.


Lưu Ưu Mỹ khuôn mặt cứng ngắc , tức giận đến vung vung tay.


- Thật là tức chết ta
Xinh đẹp nữ nhân cho dù là tức giận lên , cũng là nhìn rất đẹp.


Hạo Thiên lúc này không khỏi nhìn nhiều hai mắt.



Lưu Ưu Mỹ khi tức giận giống như so với bình thường còn đẹp.

Hạo Thiên trò đùa dai nói :
- Tỷ , ngươi còn không đem chân thu lại ? Muốn chúng ta cùng ngạt chết rồi ?
- ........!
Trừng mắt nhìn Hạo Thiên , Lưu Ưu Mỹ bộ dạng giống như là nói ngươi nếu còn mở miệng , thì ta với ngươi sẽ thật cùng chết.


- Hì hì ...!Ta lừa ngươi đâu.

Tỷ tỷ chân làm sao có thể xú nha.


Để không có làm Lưu Ưu Mỹ tức chết , Hạo Thiên cười cười cứu vớt lại một câu.


- Ngươi cái này tiểu bại hoại.


Lưu Ưu Mỹ làm sao không biết là vừa rồi hắn lừa mình.

Nàng chân thế nhưng là nàng biết rõ nha.

Làm sao có thể có xú vị.


Tức giận cũng chỉ là do lời nói này từ trong miệng hắn nói ra , làm cho nàng cảm thấy tức giận.


Lưu Ưu Mỹ lúc này nghiêng người sang , nàng duỗi ra tay nhỏ ở Hạo Thiên trên cánh tay nhẹ nhàng nhéo một cái.


Theo lấy nàng nghiêng người , từ Hạo Thiên cái góc độ vị trí nhìn lại , vừa vặn có thể nhìn thấy phía sau cổ áo của nàng da thịt ...!
Còn có giống như là màu trắng nội y áo lót.


Lưu Ưu Mỹ bộ ngực cũng không phải là hàng giả nha.


Đây là Hạo Thiên sau khi loáng thoáng nhìn thấy cho ra đánh giá.


Nữ nhân là có loại phụ kiện dùng để nâng ngực cùng độn ngực.

Sau khi mặc nội các nàng thường để vào bên trong , khiến cho bộ ngực kích cỡ tăng lên.


Nhưng lúc này Hạo Thiên có thể khẳng định , Lưu Ưu Mỹ là chân tài thực học.


.............................!
Sau khi đưa Lưu Ưu Mỹ về nhà , Hạo Thiên như thường lệ nhận được liên tiếp hai cuộc điện thoại.

Một là của Trương Tâm Anh , một là của Lý Minh Nguyệt.


Nội dung cuộc trò chuyện ngược lại cũng không có gì lạ lẫm.


Đều là biểu thị nhớ mong , tưởng niệm .....!
Bên này Hạo Thiên đang vui vẻ lần lượt cùng hai cái mỹ nữ gọi điện thoại , thì ở một nơi khác , có người nhanh nổi điên.


Trong nhà , Lưu Ưu Mỹ nhìn ra bên ngoài cửa sổ bầu trời đêm , đầu ngón tay đem vài sợi tóc vuốt đến sau tai , động tác có vẻ cực kỳ ưu nhã.


Bề ngoài cơ thể là như vậy , nhưng tại trong óc nàng lại không bình tĩnh.

Có một thân ảnh cứ lặp đi lặp lại ở bên trong.


Tuấn dật mê người dung mạo ...!
Hấp dẫn mê người nụ cười ...!
Trầm ổn ấm áp giọng nói ...!
- Lưu Ưu Mỹ ...!ngươi thật là điên rồi.


Cũng không phải điên sao ?
Đầu óc bên trong hiện lên Hạo Thiên thân ảnh , muốn không nghĩ cũng không được ...! nếu như không phải điên , này khẳng định liền là ưa thích trên người ta ...!
Nhớ tới bản thân đoan trang thành thục tính tình , hơn một giờ trước lại biểu hiện ra như vậy một mặt ...!
Thật sự là....!
..................!
Ngày hôm sau ở Diệp Hồng Ngư trong nhà.


Hạo Thiên ánh mắt chằm chằm nhìn vào nàng.


Chỉ thấy Diệp Hồng Ngư thon dài cặp đùi đẹp không chút nào che lấp bại lộ ra ngoài không khí.

Nàng trên thân là mặc một cái áo thun hai dây bó sát , dưới là một cái quần sooc cực ngắn.

Trên người đường cong hoàn mỹ mà bày biện ra ....!
- Bại hoại , ánh mắt ngươi nhìn đi đâu ?
Diệp Hồng Ngư cau mày nhìn hắn.

Nàng thế nhưng đang cùng hắn nói chuyện đâu.


- Nhìn ngươi a.

Không lẽ không được ? Lẽ nào nói ngươi chẳng lẽ không cho ta nhìn ?
Hạo Thiên không chút khách khí đáp.

Này lý do nhưng khiến Diệp Hồng Ngư bị chế trụ.


- Không phải ...!Ngươi không phải nói muốn cùng ta nói chuyện sao ?
Diệp Hồng Ngư nghẹn mãi cũng mới nặn ra được một câu.


- Tới đây.



Hạo Thiên duỗi tay hướng nàng vẫy vẫy.


Đợi sau khi đem Diệp Hồng Ngư ôm chọn lấy , hắn mới chậm rãi nói :
- Ngươi nói sự kiện t sẽ nói với Diệp Hồng Linh nha đầu kia.

Ta chỉ nói là sẽ nói , chứ không thể bảo đảm nàng sẽ từ bỏ.


- Ngươi như vậy sủng nàng.

Ngươi nói Hồng Linh chắc chắn sẽ nghe.


Diệp Hồng Ngư gật đầu chắc chắn nói.


Kỳ thực nàng chuyện ở Hạo Thiên xem ra cũng không phải việc gì xấu.


Diệp Hồng Linh gần đây yêu thích Cosplay.

Nhưng Diệp Hồng Ngư lại không đồng ý , cho lên hai chị em chiến tranh lạnh.


Theo như Diệp Hồng Ngư ý nghĩ thì Diệp Hồng Linh còn quá nhỏ , thời điểm này chỉ lên chăm chú vào học tập.

Không lên yêu thích Cosplay gì gì đó.


Hai người mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm là ở buổi tối hôm qua.

Diệp Hồng Linh muốn ngày hôm nay đi tham gia cái đại hội Cosplay gì đó , nhưng Diệp Hồng Ngư không cho phép.


Hai chị em lớn tiếng cãi lộn với nhau , sau cùng Diệp Hồng Linh liền bỏ nhà ra đi.

Đến nhà bạn ngủ.


Diệp Hồng Linh đến bây giờ chưa về nhà , Diệp Hồng Ngư mặc dù mới đầu rất lo lắng , nhưng sau khi gọi điện thoại xác nhận sau cũng bớt lo hơn.


Cosplay cũng không phải là xấu.

Diệp Hồng Ngư lo lắng chỉ sợ là em gái mình ra ngoài tiếp xúc với những thành phần xấu.

Sau đó bị lừa gạt , ....!
Dù sao thì Diệp Hồng Linh cũng không giống như nàng.

Còn chưa bị xã hội đánh đập miệng còn hôi sữa tiểu nha đầu.


- Bại hoại , chân ta xúc cảm như thế nào ? Sờ được không ? Đều vuốt sắp sưng lên ...!
Diệp Hồng Ngư ngả người nằm ở Hạo Thiên trong ngực , gương mặt xinh đẹp ửng hồng , mê người hai con mắt mang theo vẻ trách cứ nhìn hắn.


- Ngày hôm nay ngươi thật sự là cái kia tới ?
- Ân ...!
Hạo Thiên trong cơ thể lửa mạnh nhưng không chỗ phát tiết a , hắn cảm giác mình đều nhanh dục hoả công tâm mà thổ huyết.


Ngày hôm qua Lưu Ưu Mỹ vị kia ngự tỷ cũng vén lên hắn dục hoả , hôm nay Diệp Hồng Ngư cũng không ngoại lệ.



- Hạo Thiên ...!ta buồn ngủ quá, ngươi có thể hay không chớ lộn xộn để cho ta nghỉ ngơi được không? Ngoan !
Diệp Hồng Ngư ngẩng đầu lên hôn Hạo Thiên một cái.


Đang dục hoả đốt người Hạo Thiên làm sao có thể đồng ý , hắn lộ ra một nụ cười tà nói :
- Nếu không ngươi giúp ta...!Không ..

.

Không...!ta nói sai , ngươi mau buông tay ra, muốn gãy ra ...!
- Hừ...!Còn ra chủ ý xấu , cẩn thận ta đem nó bẻ.


Diệp Hồng Ngư một tay bên trong quần hắn , cầm lấy cái vật xấu xa kia , hừ lạnh nói.


Tốt ...!Hạo Thiên chịu thua.


Hắn đành phải cứ như vậy ngồi ôm lấy nàng , để cho nàng ngủ.


Diệp Hồng Ngư buổi tối hôm qua có lẽ là lo lắng cho em gái , ngủ không được.

Cho lên lúc này rất mệt mỏi.

Tựa ở Hạo Thiên trong lòng một chút liền ngủ rồi.


Khi ngủ nàng bàn tay cũng không buông tha , nắm chặt lấy hắn tiểu huynh đệ.


.................!
...!
Hạo Thiên nhàm chán ngồi bất động ôm Diệp Hồng Ngư.


Không biết bao nhiêu lâu sau chuông điện thoại di động của Diệp Hồng Ngư vang lên.


Hạo Thiên muốn để cho nàng ngủ thêm chút ít , cho lên cũng mặc kệ không gọi nàng.


Điện thoại tiếng chuông dừng trong chốc lát , ngay sau đó vang lên lần nữa...!
Thật sự là để cho người ta bực bội.


Diệp Hồng Ngư mơ mơ màng màng liền tỉnh lại.


Hạo Thiên với tay lấy ở trên bàn điện thoại , đưa cho nàng.

Hắn nhìn thoáng qua một chút thì là Diệp Hồng Linh gọi tới.


Diệp Hồng Ngư nhận điện thoại , giọng điệu nghiêm khắc hỏi :
- Ngươi còn biết gọi về ?
- Chị ....!Ô ...Ô....ô ....!Mau cứu ta ....!Ta bị cảnh sát bắt ....ô ....!.ô .....!
- Ngươi như thế nào lại bị cảnh sát bắt ?
- ....!ô ....!Ô .....!Chị ....!Ta cái gì cũng không biết...!
- Tốt, ngươi chờ một chút , ta lập tức liền đến.