Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 28: 28





Hạo Thiên gối đầu lên đùi nàng , lẩm bẩm nói :
- Thật thoải mái a , thơm quá.

.

.

Khó trách lúc trước có người nói thoải mái nhất là nằm ở nữ nhân trên người ....!Không đúng , là trên đùi.


Hạo Thiên lay lay người , tìm tư thế thoải mái.

Hít sâu một hơi , miệng phát ra hưởng thụ thanh âm.


Thơm quá? !
Mộ Khuynh Thành nghe được cái này từ , sắc mặt cứng đờ lại.

Đẩy đẩy đầu hắn , tức giận nói :
- Đây là việc ngươi muốn ta giúp đỡ.


- Đúng a.

Chỉ có ngươi giúp được.


Hạo Thiên thoải mái đáp một tiếng , sau đó nhắm mắt lại , nói :
- Ta ngủ một chút.


- Ngươi định như vậy nằm ngủ ?
- Rất thoải mái a , dễ ngủ.


Mộ Khuynh Thành sắc mặt đen lại , đưa tay đẩy đầu hắn ra.

Có điều nàng cũng không dám dùng sức , nàng sợ mạnh tay quá đẩy hắn ngã xuống dưới đất.


- Hạo Thiên ngươi mau ngồi dậy , đây là trên lớp học nha.


Nàng liếc mắt nhìn phía trên đang giảng bài Liễu Tình Tư cùng các bạn học , thấy không ai chú ý tới nơi này mới thở ra một hơi.

Vội vàng lắc lắc vai hắn.



- Một chút thôi ....!Hôm qua mất ngủ .....!
Hạo Thiên nhẹ giọng nói , hôm qua hắn đúng là thật mất ngủ.

Lý Minh Nguyệt đau bụng không ngủ được lắc lư tới gần sáng , làm hắn cũng không ngủ được.


Rất nhanh sau đó mặc kệ cho nàng như thế nào lắc lư , hắn từ từ ngủ thiếp đi.


Mộ Khuynh Thành phản kháng rất lâu cũng không có kết quả , nàng đành mặc kệ hắn , hai tay để trên bàn , tiếp tục nghe giảng.


Không lâu sau đó nghe được hắn tiếng hô hấp đều đều , nhìn xuống thù thấy hắn giống như đã ngủ.

Nàng đưa tay khẽ vuốt ve một chút hắn soái khí khuôn mặt , lẩm bẩm nói :
- Chúng ta lúc này là quan hệ như thế nào nha ? Ngươi có hay không thích ta ?
Hai người lúc này trạng thái không phải bạn bè đấy , chỉ là hắn không có nói ra thích nàng hay muốn nàng làm bạn gái này kia.

Cho nên Mộ Khuynh Thành trong lòng bây giờ có rất nhiều câu hỏi.


Hạo Thiên ngon lành ngủ một giấc , không biết bao lâu sau , hắn cảm thấy như có người đang vuốt ve khuôn mặt mình , hắn mới từ từ tỉnh lại.

Vừa mở mắt ra thì thấy mình vẫn giữ nguyên tư thế như vậy nằm ngủ trên đùi Mộ Khuynh Thành.


Hơi gượng người ngồi dậy , vươn vai một cái rồi hỏi :
- Mấy giờ rồi a.


- Nhanh đầu giờ chiều rồi , ngươi ngủ nhiều hơn heo vậy.


Mộ Khuynh Thành nhẹ nhàng nói.

Vừa rồi lúc tan học nàng thấy hắn ngủ say quá cho nên cũng không nỡ gọi hắn dậy.


- Oa , muộn như vậy.

Chúng ta cũng trở về thôi.

Đi , Ta mời ngươi ăn cơm , xem như cảm tạ ngươi cho ta gối đầu.


Hạo Thiên dọn dẹp một chút balo của mình , sau đó thấy Mộ Khuynh Thành vẫn ngồi yên bất động.

Không khỏi quay sang hỏi :
- Ngươi không đi ?
- Ta ....!
Mộ Khuynh Thành cũng rất muốn đi , nhưng nàng lúc này hai chân tê dại không đứng dậy nổi.

Cho hắn gối đầu một thời gian dài như vậy , nàng lại không dám nhúc nhích chân mình , hiện tại không tê chân mới là lạ.


- Ngươi không đi vậy ta đi trước a.


Hạo Thiên cười nói sau đó vai khoác balo hướng về phía cửa lớp bước đi.


- Ngươi ....!Ngươi hỗn đản a
Mộ Khuynh Thành tuc giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nàng hiện tại tình huống không phải là do hắn , mà hắn thì tốt rồi , cứ như vậy đi.


Tức giận mà không làm gì được , nàng cúi xuống xoa bóp một chút hai chân của mình.

Hy vọng chúng có thể bình thường trở lại.


Hạo Thiên làm sao lại không biết lý do Mộ Khuynh Thành không đi được.

Hắn chỉ muốn xem thử nàng có hay không mở miệng cầu hắn giúp đỡ.

Chỉ là không nghĩ tới nàng còn khá là kiên cường.


Hắn đi gần tới cửa lớp rồi lại quay người lại đi về phía nàng.

Sau đó ở trước mặt nàng ngồi xuống , đem balo treo trước ngực , cười nói :
- Tới , ta cõng ngươi trở về.


- .....!

- Còn không đi là ta đổi ý nha.


- Hạo Thiên ngươi hỗn đản.


Mộ Khuynh Thành hận hận nói một câu.

Sau đó cũng nhanh chóng thu dọn sách vở rồi từ trên ghế đu lên lưng hắn.


Hạo Thiên hai tay ôm lấy đùi nàng , cứ như vậy cõng nàng bước đi.

Mộ Khuynh Thành cũng không tính là quá nặng , hắn vẫn có thể nhẹ nhàng đi bình thường.


Cảm nhận được trên lưng hai luồng mềm mại đạn thịt , hắn cười cười nói :
- Uy , Khuynh Thành.

Ngươi hai viên thịt quá nặng , gù lưng ta mất.


- Hai viên thịt ?
Mộ Khuynh Thành hai tay vắt chéo qua cổ hắn , có chút khó hiểu hỏi.

Nhưng rất nhanh sau đó nàng hiểu được , khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.


- Hạo Thiên tên hỗn đản , ngươi có thể không trêu chọc ta sao ?
- Không !
- Aaa.

....!Ta liều mạng với ngươi.


Mộ Khuynh Thành hét lên một tiếng , sau đó hai tay bắt đầu ở trên người , trên mặt hắn đấm đá , bấu víu.


- Mộ Khuynh Thành , ngươi đừng che mắt ta.

Ta không nhìn thấy đường.


- Ngươi tin hay không ta thả ngươi xuống a.


- ......!
..

...!
Hai người cứ như vậy vừa đi vừa trêu chọc nhau.

Hạo Thiên mặc dù bị nàng hành hạ nhưng hắn cũng chiếm được không ít tiện nghi.


- Hạo Thiên , ngươi biết hay không ngươi rất đẹp trai ?
- Ta biết a.


- Da ngươi như thế nào trắng vậy , còn trắng hơn cả ta.



- Ta làm sao biết a.

Từ bé tới giờ đều như vậy a.


- Ngươi biết hay không lúc ngươi ngủ nhìn rất đáng yêu.


- Thật đáng yêu , vậy ngươi yêu sao ?
- Có a ....!
Mộ Khuynh Thành nói xong thân hình hơi nhào về phía trước , ở trên mặt hắn hôn một cái.


Hạo Thiên bị tập kích bất ngờ khiến hắn hơi khựng lại bước chân.

Mà Mộ Khuynh Thành sau khi hôn hắn một cái nàng liền lợi dụng cơ hội hắn khựng lại , từ trên lưng hắn nhảy xuống.

Sau đó chạy đi.


Xoa xoa chính mình má , lại nhìn nàng bóng lưng.

Hạo Thiên mỉm cười.

Nhưng mà hắn cũng không có đuổi theo nàng , bởi vì Mộ Khuynh Thành phương hướng chạy đi là nữ sinh ký túc xá.

Nơi đó cấm nam sinh.


Nhanh chân bước ra khỏi trường học , hắn hiện tại chỉ muốn nhanh chóng ăn uống một chút.

Sáng sớm không ăn gì đã đi học , cầm cự đến bây giờ hắn đã đói bụng không chịu nổi.


Chỉ là hắn vừa ra khỏi cổng trường được vài bước đã bị hai nữ sinh chặn lại.


- Bạn học , có thể giúp chúng ta giữ điện thoại một chút không ?
Hai nữ sinh trong đó một người cao một mét sáu năm khoảng chừng , mặt trẻ ngực lớn , giống như một con búp bê vậy.

Mà nữ sinh còn lại thì cao hơn một chút , có một mét bảy, đôi chân thon dài vô.

Cả hai nữ sinh dáng dấp đều mười phần thanh thuần xinh đẹp.