Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 97: 97





Chỉ là Hạo Thiên như vậy nghĩ , nhưng Trương Tâm Anh nàng lại làm sao biết được.


Nàng dần dần lá gan càng lớn lên , trực tiếp kéo khoá quần hắn xuống , bàn tay dò xét vào bên trong.


Hạo Thiên quay qua nhìn nàng một chút.

Chỉ thấy Trương Tâm Anh hai mắt lửa nóng nhìn hắn.

Đồng thời còn khẽ liếm đôi môi đỏ mọng.


Đã như vậy hắn làm sao có thể tiếp tục nhẫn.

Khẽ nhếch môi nói :
- Bảo bối , ôn tập lại một chút trên xe trải nghiệm như thế nào ? Giống như lần đầu vậy.

Hắc hắc.


- Hừ ..

ai thèm ôn lại.

Ta cũng không phải là cái sắc nữ.


- Thật vậy sao ?
Hạo Thiên cười như không cười nhìn nàng.

Một cánh tay bất chợt đặt tại nàng trên đùi , khẽ vuốt.


Trương Tâm Anh thân thể khẽ run lên , nhưng cũng không có ngăn cản hắn bàn tay.

Mặc dù cái này tà ác bàn tay đã luồn qua váy nàng , tiếp tục ngược dòng lên phía trên.



Trên thực tế không chỉ nam nhân mới có dục vọng , nữ nhân cũng tương tự như vậy có.

Thậm chí so với nam nhân , các nàng dục vọng còn lớn hơn.


Nam nhân có nhu cầu , nữ nhân cũng tất nhiên sẽ phải có.

Không ai là ngoại lệ , chỉ là có hay không người biết thôi.


Bình thường trên đường các ngươi bắt gặp một nữ nhân trông rất xinh đẹp , vẻ ngoài đoan trang hiền thục , hiền lành vô cùng.

Nhưng nhiều khi không phải là mắt thường nhìn thấy như vậy.

Giấu ở vẻ ngoài đoan trang , hiền thục đó có khi lại là một mặt khác điên cuồng.


Vài phút dùng miệng thuyết phục , Hạo Thiên nhanh chóng được Trương Tâm Anh đồng ý.

nàng chỉ dẫn lái xe tới chân một ngọn núi nhỏ.


Theo xe dừng lại , đại chiến nhanh chóng bộc phát.


.........................!
- Đúng.

Vừa rồi ngươi nói cái gì ?
Trên xe , Hạo Thiên sửa sang lại một chút quần áo , mở miệng hỏi.


- Nghỉ hè này ta phải về nhà bà ngoại.

Ngươi có muốn hay không đi cùng ?
Trương Tâm Anh liếc liếc hắn nói.

Vừa trải qua kịch liệt vận động nàng lúc này vẫn còn có một chút mệt mỏi , thở dốc.

Ánh mắt kiều diễm xuân tình chưa tan.


- Về ngoại ?
Hạo Thiên kinh ngạc nhìn nàng hỏi.


- Đúng vậy nha.


- ....!
- Không muốn ?
- Không phải ...!Chỉ là có phải hay không quá đột nhiên ?
- Đây là mẹ ta ý tứ.


- Ừm ?
- Ngươi không đi thì cùng mẹ ta nói một chút.


Trương Tâm Anh giống như có chút tùy ý nói.

Nhưng nàng ánh mắt đầy mong đợi nhìn Hạo Thiên , mong muốn hắn đồng ý.



Hạo Thiên suy nghĩ trong phút chốc , nói :
- Như vậy ...!Để ta sắp xếp đi.


- Ừm hihi.


Trương Tâm Anh vui vẻ ở trên mặt hắn khẽ hôn một cái.


Cùng nàng về nhà ngoại chuyện này , nói ra thì vô cùng rắc rối.

Không có một chút nào đơn giản.

Hạo Thiên vốn dĩ muốn từ chối , nhưng ở nàng mong đợi dưới ánh mắt , hắn từ chối câu không nói ra được.


- Đúng , ta muốn lái xe.


Trương Tâm Anh bất chợt nói.


- Lái xe ? Ngươi biết sao ?
- Ân ...!Đừng có khinh thường ta.

Ngươi còn không biết ta là làm cái gì nghề nghiệp ?
- Này có liên quan sao ?
- Hừ ...!Chúng ta là được người dạy cho đàng hoàng nha.


Trương Tâm Anh khí phách vung tay, nói :
- Dừng xe.


- ...!
Hạo Thiên ngoan ngoãn dừng xe tại bên đường.

Nghĩ tới trong truyền thuyết đường cái sát thủ , hắn không khỏi có chút khẩn trương , nói :
- Nếu không ...!Nếu không đợi hôm khác ta đưa ngươi tới bãi tập ...!
Trương Tâm Anh khinh bỉ nói :
- Làm sao ? Đối ta kỹ thuật không có lòng tin ?
- Không phải ...!ta chỉ là ....!
- Hay là nói ngươi sợ ta làm hỏng ngươi xe ?
- Không phải ...!

- Cho ta xuống xe ....!
Trương Tâm Anh mở cửa xuống xe , sau đó đem Hạo Thiên trực tiếp kéo xuống , nhét vào ghế phụ.

Bản thân nàng thì trở lại ghế lái , hừ hừ nói :
- Ta đều không sợ ngươi sợ cái gì?
- ...!
- Coi như lật xe , cũng có xinh đẹp như vậy mỹ nữ cùng ngươi cùng một chỗ.

Ngươi còn không thoả mãn a ...!
Hạo Thiên có một chút sợ hãi , run giọng nói :
- Bảo bối ...!ngươi có phải hay không muốn cùng ta cùng một chỗ tự tử ? Đừng như vậy, chúng ta có việc gì từ từ nói a.


Trương Tâm Anh liếc mắt nhìn hắn một cái , ngữ khí không vui nói :
- Ngươi muốn chết nhưng ta còn chưa muốn đây.

Hì hì ...!yên tâm đi , ta lái xe kỹ thuật không tồi đâu.


Nói nói sau đó bắt đầu lần lượt theo quy trình khởi động máy.

Theo nàng dẫm xuống chân ga , bánh xe bắt đầu chuyển động.


Ngồi bên cạnh Hạo Thiên chú ý tới nàng nước chảy mây trôi động tác , lại nhìn một chút tốc độ , trong lòng thở phào một hơi.


Còn tốt, coi như có kỹ thuật , tốc độ xe cũng không phải rất nhanh.

Hạo Thiên bắt đầu yên tâm , cũng không có cảm nhận được lo lắng đề phòng , hãi hùng khiếp vía cảm giác.


Xem ra không phải nữ nhân nào cũng có đường cái sát thủ tiềm chất.