Đòn Trí Mạng

Chương 32: Tại sao lại có nhiều thủ đoạn như vậy?



côn th*t cứng rắn của Chu Phù Thế đấu đá lung tung trong cơ thể mềm mại của Lục Viện, trên thân thể nõn nà của cô chỉ còn lại độc một chiếc quần lót.

Lục Viện vô thức ôm chặt lấy vai Chu Phù Thế. Khi anh đẩy vào, cô không ngừng rên rỉ: "Ừm...ah..."

Anh nâng chân cô lên cao, côn th*t thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh.

Khi đưa cô lên cao trào lần nữa, anh cũng đạt đến đỉnh điểm, rút ​​ra vào thời điểm quan trọng, bắn vào đùi, vào bụng dưới của cô rồi vào bồn rửa bên cạnh."

Cơ thể cô không còn chút sức lực nào, gục đầu trong vòng tay anh, thoáng nhìn thấy thứ chất lỏng màu trắng đục trôi nổi trên mặt nước trong bồn rửa, "Đội trưởng Chu, anh phải rửa lại bát đĩa rồi."

Anh đưa tay xoa đầu cô, "Cô Lục, em cũng phải tắm lại lần nữa rồi."

Cô nhìn xuống chiếc quần lót gần như có thể vắt ra nước của mình: "Biết vậy đã không mặc."

Anh dùng một tay ôm lấy eo cô, bế cô lên, dễ dàng cởi quần lót của cô ra, "Không sao, anh giặt cho em."

Cô ngẩng đầu nhìn anh: "Anh thích giặt đồ hộ người khác à?"

"Coi như là thế đi." Anh gật đầu cười khẽ rồi bế cô vào phòng tắm.

Cô vô thức quấn hai chân quanh eo anh, vặn vẹo, bôi toàn bộ dịch thể trên người mình lên người anh.

Không có đồ vệ sinh cá nhân trong phòng tắm của khách nên cô bảo anh bế vào phòng tắm ở phòng ngủ chính.

Hai người đứng dưới vòi hoa sen, để dòng nước ấm áp xối xuống cơ thể, cuốn trôi tinh dịch trên người.



Hôm qua hai người đã làm tình mấy lần trong phòng tắm khách sạn, lúc này cô đẩy bàn tay đang chuẩn bị giúp mình tắm rửa của anh ra: "Em giúp anh."

Anh nhướng mày gật đầu, chậm rãi thu tay lại, "Được."

Cô đưa tay lấy sữa tắm, tạo bọt trong lòng bàn tay rồi thoa lên cơ thể, đặc biệt là bộ ngực kiêu hãnh của mình. Sau đó cô dùng hai tay nâng ngực, cúi người áp sát vào cơ bụng màu lúa mạch của anh, xoa trái xoa phải.

côn th*t mềm nhũn của anh lập tức ngẩng đầu lên. Nhìn núm vú hồng hào của cô thấp thoáng dưới lớp bọt xà phòng, hầu kết của anh vô thức trượt lên trượt xuống. Anh vươn tay ra định chạm vào nhưng lại bị đẩy ra, "Anh đừng cử động."

Anh thu tay lại, thản nhiên lau nước dính trên mặt, đôi tay tuỳ ý đặt sang hai bên, nhìn bầu vú của cô bị ép đến biến dạng.

Dáng vẻ của anh rất nghiêm túc, nhưng côn th*t dưới thân đã hoàn toàn cương cứng, áp vào đùi cô, "Đội trưởng Chu, nếu em ra lệnh cho anh không được cử động, anh có làm được không?"

Anh vốn định hỏi tại sao cô lại có nhiều chiêu trò như vậy, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống, muốn xem cô giở trò gì?

Huyệt thái dương của anh giật giật, biết đây là cạm bẫy của cô, nhưng vẫn muốn nhảy vào, "Có lợi gì?"

Cô mím môi, suy nghĩ vài giây: "Em có thể thoả mãn một yêu cầu của anh.""

Anh nâng cằm cô lên, cúi người hôn lên khóe môi cô, "Yêu cầu gì cũng được?"

Cô gật đầu, "Chỉ cần không trái pháp luật."

Anh thu tay, đặt ra sau lưng, đứng nghiêm theo tư thế quân đội, "Được."

Cô cười khúc khích, từ từ ngồi xổm xuống, dùng hai vú kẹp lấy côn th*t của anh rồi nhẹ nhàng di chuyển lên xuống, thỉnh thoảng lại để đầu ngón tay lướt qua quy đầu.

Nghe hơi thở của Chu Phù Thế ngày càng nặng nề, cô ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt mờ sương của anh: "Đội trưởng Chu, nếu anh không nhịn được nữa thì thôi đi."



Anh không nhúc nhích, cũng không hé răng.

côn th*t của anh căng phồng giữa hai bầu vú của cô, làn da mỏng manh ở nơi đó bị ma sát đến đỏ bừng. Anh không hề cử động, nhưng rõ ràng là đang cố gắng kiềm nén.

Lục Viện đột nhiên cảm thấy đúng là tự đào hố chôn mình, nhưng với tính cách của cô, làm sao có thể bỏ cuộc. Hai tay cô nắm lấy côn th*t, vươn lưỡi liếm nhẹ mã mắt, đầu lưỡi ướt mềm cuốn lấy quy đầu rồi đưa vào miệng.

Khoái cảm khi được ngậm lấy khiến anh cắn răng hừ nhẹ ra tiếng.

Tiếng rên của anh còn dễ nghe hơn cả cô. Lục Viện hơi nhếch khóe miệng lên, đầu lưỡi liếm từ đỉnh đến gốc, rồi lại từ gốc lên đỉnh, lặp đi lặp lại như thế. côn th*t liên tục sưng to đến mức tím tái, giống như sắp nổ tung.

Cô ngước mắt nhìn anh, anh nhắm mắt cau mày, há miệng thở dốc, dáng vẻ khắc chế như vậy khiến cô băn khoăn tự hỏi rốt cuộc yêu cầu của anh là gì?

Ở nơi cô không thấy, hai tay anh nắm chặt lấy nhau, trên làn da màu lúa mạch xuất hiện nhiều vết đỏ tím, chứng tỏ anh tàn nhẫn với mình đến mức nào để chống lại sự trêu chọc của cô.

Cô cho rằng anh sẽ kiên trì lâu hơn, thế là ngậm quy đầu vào miệng mút như kẹo mút. Hàm răng sắc nhọn của cô vô tình sượt qua, không ngờ giây tiếp theo, anh lại sướng tới mức bắn tinh.

Sau khi nhận ra mình đã xuất tinh, anh nhanh chóng rút ra, chất lỏng màu trắng nóng hổi bắn vào khóe miệng cô, phun lên mặt rồi chảy xuống cổ cô.

Nhận ra có chất lỏng dính bên khoé miệng, ​​cô đưa lưỡi ra liếm, hơi tanh, rồi ngẩng đầu nhìn anh: "Anh vừa cử động."

"Nhắm mắt lại." Anh cười bất đắc dĩ, nắm lấy cánh tay Lục Viện, kéo cô đứng dậy. Anh lấy vòi hoa sen rửa sạch tinh dịch trên mặt cô, sau đó đưa tay đi, "Khó chịu không?"

Cô mở mắt, hất cằm đầy kiêu ngạo: "Anh vừa mới cử động."

Anh cười yêu chiều, gật đầu, "Ừ, anh thua rồi."