Cố Tương và Bạch Vi đang chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có một giọng nói quen thuộc từ bên cạnh vang lên: “Bạch Vi”
Bạch Vi quay đ1ầu lại, nhìn thấy người đang đi tới mà cô ấy suýt ngất.
Tại sao Hạ Văn Hiên cũng ở đây?
Hôm nay Hạ Văn Hiên ăn mặc cũng 0khá ra dáng, gã liếc nhìn vị trí Bạch Vi vừa ngồi, thấy một người đàn ông đứng tuổi ngồi ở đó thì lập tức mỉm cười, “Em cũng đến xem mắt3 à? Chẳng phải lần trước em nói rằng đang hẹn hò với Giang Nhị gia sao?”
Bây giờ lại chạy đến đây xem mắt, hơn nữa, người đàn ôn2g kia còn chẳng bằng Hạ Văn Hiến gã!
Hạ Văn Hiên biết Bạch Vi và Giang Nhị gia đang ở bên nhau nên mới bỏ ý định dây dưa với Bạc0h Vi, hôm nay gã đến đây để xem mắt vì muốn tìm một cô bạn gái mới cho mình. Không ngờ gã lại gặp Bạch Vi ở chỗ này! Với những n9gười đã chia tay, họ thực sự thích nhìn đối phương có khoảng thời gian tồi tệ sau khi rời xa mình. Bởi vì khi đó sự tự tin của họ sẽ tăng lên.
Bạch Vi vừa mới bị người đàn ông xem mắt với mình hôm nay chọc tức, không ngờ mới chớp mắt sau lại gặp phải Hạ Văn Hiên, cô sắp tức chết mất thôi.
Bạch vi không nói gì, cô cố gắng chịu đựng cảm giác muốn khóc và bước tháng ra ngoài.
Nếu biết trước thế này thì hôm nay cô đã chẳng đến tham gia vụ xem mắt này!
Thật là tức chết mà.
Tại sao chỗ nào cũng toàn là mấy gã dở hơi vậy.
Bây giờ Bạch Vi cảm thấy, từ sau khi chia tay với Hạ Văn Hiên, mọi chuyện thực sự không suôn sẻ.
Nhìn thấy Bạch Vi rời đi, Hạ Văn Hiên cũng bám theo, “Bạch Vi!”
Ra đến bên ngoài, cô bị Hạ Văn Hiến cản lại, dù sao gã cũng cao, bước đi lại nhanh nên dù Bạch Vi có nhanh đến đâu thì vẫn bị gã cản lại. Cố Tương đi theo, thấy Hạ Văn Hiên đang ngăn cản Bạch Vi và hỏi một cách đầy mong đợi: “Không phải em đang ở bên Giang Nhị gia sao? Em lừa anh! Anh đã thấy lạ rồi, tại sao Giang Nhị gia có thể thích em chứ?”
Tin tức này khiến tâm trạng của Ha Văn Hiên trở nên khá hơn.
Bạch Vi khó chịu khi bị gã ngăn lại, “Hạ Văn Hiên, anh có cần phải dây dưa với tôi mãi thể không.”
“Vi Vị” Hạ Văn Hiến lại giở bài cũ, “Dù sao em cũng phải đi xem mắt, thay vì kết hôn với loại đàn ông kia, chẳng thà em đến với anh một lần nữa còn hơn. Gần đây anh đã tìm được việc, mặc dù không trở lại bệnh viện cũ nhưng cũng là bệnh viện tư của bạn anh, tiền lương cũng khá, sau này anh sẽ đối xử tốt với em”
“Hạ Văn Hiên!” Nhìn vẻ mặt của gã khốn này, Cố Tương thực sự phục luôn rồi. Cô nhấn mạnh từng chữ một trong cái tên Hạ Văn Hiên.
Vừa nghe thấy giọng nói của Cố Tương, Hạ Văn Hiên sợ quả run bắn lên. Không biết tại sao, nhưng cứ nghe thấy giọng nói của Cố Tương là Hạ Văn Hiên lại sợ hãi.
Thật ra con người đều là loại thích bắt nạt kẻ yếu và sợ hãi kẻ mạnh. Hạ Văn Hiên ở bên Bạch Vi lâu rồi, gã biết cô ấy là người có tính cách mềm yếu, vì vậy gã chắc chắn mình sẽ xử lý được Bạch Vi. Nhưng Cố Tương luôn tạo cho gã ấn tượng rằng cô không hề dễ chọc.
Nhìn Cố Tương , Hạ Văn Hiên thu hết can đảm nói: “Cố Tương , cô đừng như vậy, tôi thực sự muốn hòa giải với Vi Vi. Cô cũng không hy vọng Vi Vi sẽ kết hôn với loại đàn ông kia chứ?”
Cố Tương nhìn bàn tay của Hạ Văn Hiên đang muốn nắm lấy tay Bạch Vĩ, cô lạnh lùng đáp lại: “Ồ?” Trong lòng Hạ Văn Hiến thấp thỏm, gã luôn cảm thấy Cố Tương đang suy nghĩ tới điều gì đó rất đáng sợ, vì vậy gã nhanh chóng thu tay lại, “Đúng là hay xen vào việc của người khác.”