Cố Tương nhìn anh, lúc nhất thời không nghĩ ra được lời nào để nói.
Tài xế liếc nhìn hai người rồi im lặng lái xe đi.
Sau khi rời khỏi nhà họ Giang, Cố Tương định quay lại cửa hàng, nhưng cô nhớ ra đồ đạc của mình đều để ở Vịnh Tiểu Long, vì vậy cô 0chuyển hướng sang đó.
Cô giúp việc đang dọn dẹp nhà cửa, nhìn thấy Cố Tương và Giang Trì quay về thì hơi ngạc nhiên, “Cậu Gi3ang, mợ chủ.”
Từ khi Giang Trà bị thương, anh chưa từng đến nơi này, nên cô giúp việc khá bất ngờ khi nhìn thấy Giang Trì.
Cố Noãn Noãn vừa gặp Cố Tương hôm qua xong, sáng nay không được gặp nên nó rất nhớ cô, nó chạy đến và nhìn cô bằng đôi mắt to0 tròn.
Cố Tương liếc mắt nhìn con trai mình, nhưng cô chẳng có tâm trạng nào nên đi thẳng vào phòng, tất cả đồ đạc của cô đề9u ở trong phòng ngủ phụ. Cố Noãn Noãn đi theo sau lưng cô như một cái đuôi. Giang Trì cũng nhanh chóng vào theo.
Cố Tương đứng trước tủ quần áo, lấy đồ ra và định bỏ vào vali để mang đi. Cô vẫn còn tức giận, hôm nay phải chịu uất ức từ chỗ Giang Lâm nên Cố Tương thực sự muốn rời đi.
Giang Trà ôm lấy cô từ phía sau, anh nắm chặt tay cô, “Tương Tương... Đừng giận nữa. Anh Cả làm em tức, anh sẽ báo thù dùm em là được mà, em đừng giận cả anh chứ.”
“Báo thù?” Cố Tương cười khẽ, “Anh ta là anh cả của anh đấy.”
Cố Tương thực sự không tin hai anh em ruột có thể làm gì chỉ vì một cô gái. Đương nhiên, cô cũng không mong đợi bọn họ làm ra điều gì đó vì cô.
Cố Tương cảm thấy mình là một người rất thất bại, nếu là người khác thì cứ nhịn một chút là xong. Nhưng Cố Tương là người có tính cách rất cứng cỏi, thà gãy chứ không chịu khuất phục. Cho dù vì người mình thích, cô cũng không muốn phải chịu đựng sự uất ức này. “Nhưng em là vợ anh mà.” Giang Trì cúi đầu hôn cô, “Em xem, anh đâu có bắt nạt em, nếu em giận lây sang cả anh thì anh sẽ rất tủi thân đấy.” “Em không quan tâm anh tủi thân hay không, người nhà các anh đều giống nhau.” Bây giờ Giang Trì còn kiềm chế bớt rồi đấy, chứ trước đó anh cũng giống hệt anh Cả. Nghĩ tới đây, Cố Tương nói: “Bây giờ em cảm thấy đối xử tốt với anh là một sai lầm.”
Cố Tượng ngẫm nghĩ, thấy mình vậy mà lại thích loại người như Giang trí, đúng là tự chuốc lấy cực khổ mà!
Con gái đôi khi tức lên là như thế đấy. Bây giờ ở trong mắt cô, toàn bộ Trái Đất này đều sai hết.
Giang Trì hơi ngạc nhiên nhìn Cố Tương, anh đã phải rất vất vả mới dỗ dành được cô, vậy mà anh Cả vừa về được hai ngày đã tan thành bọt nước rồi?
Giang Trà ôm Cố Tương, anh nắm lấy quần áo trong tay cô, cất lại vào trong tủ rồi nói: “Tương Tương, em đừng như vậy, là lỗi của anh. Sau này anh không thèm để ý đến anh Cả nữa, ai bảo anh ấy làm vợ anh tức giận cơ. Em xem em kìa, Cố Noãn Noãn làm sao bây giờ? Vất vả lắm nó mới có nhà, nếu bố mẹ ly thân, nó sẽ ở với ai?” Cô nhìn con mèo nhỏ và bảo: “Nó là
con của em, đương nhiên em sẽ đưa
nó đi cùng.”
“Vậy em đưa cả anh đi với.” Giang
Trà chơi nhây, “Em muốn đi đâu,
anh đi với em.”
vanyan12344321
“Không cần.” Cổ Tượng từ chối,
“Giang Trà, anh không cần giữ em
lại, thật ra em cảm thấy chúng ta
không hợp. Em là một người luôn
muốn tự do... Vất vả lắm mới rời
được khỏi
em bây giờ
không muốn sống cuộc sống phải
nhìn sắc mặt người khác nữa. Có lẽ
anh cảm thấy bị anh trai anh nói hai
câu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng em
không chịu được nỗi ấm ức này. Em
sẽ không sửa đổi tính cách của mình
vì bất kỳ ai. Em chính là như vậy,
bây giờ không sửa, sau này cũng sẽ
không. Dù sao anh cả của anh không thích em, nên sau này sẽ còn gây khó dễ cho em nữa".