Chương 246: Bắt Đầu Đánh Dấu 3000 Đại Thừa Cảnh, Chế Tạo Xích Phong Giới Vô Địch Tông Môn.
Trận chiến ở biên giới Nam Vực và Trung Châu diễn ra nhanh hơn Bạch Hồn nghĩ.
Chỉ gặp nhau trong nháy mắt, phi thuyền của các tu sĩ bên phía Trung Châu và chiến hạm của Liên Minh Nhân Loại đã chào hỏi nhau ngay lập tức.
Không hề có một chút nói dọa, hai bên lập tức dùng đủ các thứ công kích t·ấn c·ông lẫn nhau.
Phi kiếm, pháp thuật, tia nhiệt, đạn đạo,… bay đầy trời, v·a c·hạm lẫn nhau tạo nên từng v·ụ n·ổ làm đất trời rung chuyển.
Bạch Hồn nhìn sang phía Trung Châu, hắn khá bất ngờ khi số lượng phi thuyền bên phía các tu tiên giả đã tăng lên hàng trăm lần, giống như vừa trải qua bùng nổ dân số.
Phải biết tu tiên giới luôn là một thế giới cường giả vi tôn, phi thuyền đúng là một vật tư chiến lược, nhưng nó lại không quá quan trọng, và thường là một phương tiện giao thông thay vì một pháo đài c·hiến t·ranh.
Nên nếu so phi thuyền với chiến hạm, thì phi thuyền của Xích Phong giới khó mà sánh nổi với các chiến hạm bên Liên Minh Nhân Loại.
Bên Liên Minh Nhân Loại, cái thế giới mà con người ở đây sinh sống mỗi lúc đều có c·hiến t·ranh, mỗi một khe nứt không gian mở ra là lại có một thế giới mới tiến đánh nơi đây.
Trừ một phần lớn trẻ dưới 18 tuổi ra, tất cả mọi người đều sở hữu sức mạnh siêu phàm, đều có thể đi lên chiến trường, nên phương tiện vận tải hàng tỉ quân không thể nào nhỏ được, họ cần những pháo đài biết bay vững chắc, có hỏa lực mạnh, chuyên dùng cho những trận chiến lâu dài.
Về phía Xích Phong giới.
Nếu có xung đột thì thường là c·hiến t·ranh cấp độ tông môn, kể cả một thánh địa phát động c·hiến t·ranh thì thường cũng chỉ điều động khoảng 1 đến 10 triệu tu sĩ, đó đã là một cuộc c·hiến t·ranh thuộc hàng đại chiến.
Không những vậy, số lượng phi thuyền luôn rất ít ỏi, luôn được chế tạo theo cách thủ công nên sản lượng cực ít, đã vậy còn phải tiêu tốn rất nhiều tài nguyên.
Trung bình, phải là một tông môn Nguyên Anh cảnh trở lên mới có thể gom đủ vật liệu, tốn thời gian hàng chục, hàng trăm năm để chế ra một hai chiếc phi thuyền.
Kích thước của phi thuyền cũng không quá lớn, khi chiếc lớn nhất cũng chỉ nhìn như một con chuột nếu so với chiến hạm nhỏ nhất bên liên minh nhân loại.
Đó là lúc trước, nhưng ở hiện tại, tuy kích thước của những phi thuyền này không có nhiều thay đổi, nhưng số lượng của chúng tăng lên quá nhiều.
Giống như một bầy kiến phủ kín cả một bầu trời.
Bạch Hồn nhìn qua, hắn thấy được có vẻ như các tu sĩ cũng bắt đầu chuyển sang sản xuất phi thuyền kiểu công nghiệp, thay vì sản xuất thủ công kém năng suất.
Chất liệu để chế tạo những phi thuyền này đã thay đổi, không còn lấy những loại linh tài hiếm có để chế tạo, thay vào đó bọn họ dùng sắt thép, những kim loại thường thấy để thay thế.
Dù sao đám tu sĩ cũng đã ý thức được, dù cho có là phi thuyền làm bằng linh tài quý giá, hay là được làm từ sắt thép, chỉ cần chịu một pháo từu chiến hạm bên phía đối phương thì kết cục cũng như nhau cả.
Nên đám người này bắt đầu chuyển sang bạo binh, với hi vọng có thể chiến thắng trước kẻ thù hùng mạnh.
Bạch Hồn khá ngạc nhiên trước chất lượng của những phi thuyền thế hệ mới, trận pháp trên những phi thuyền đó hoàn toàn có thể chịu được hai pháo rồi mới bị hủy diệt.
Chứng tỏ công nghệ chế tạo ra những phi thuyền nhỏ này đã hoàn toàn khác so với những phi thuyền truyền thống.
Nhưng ngẫm nghĩ lại, bên thiên đạo có hóa thân của một đám nửa bước siêu thoát, chỉ cần đám này chia sẻ một chút công nghệ, cải tiến chút kỹ thuật, cũng đủ để q·uân đ·ội của Xích Phong giới có được chất biến.
Hạm đội của Liên Minh Nhân Loại không ngừng tiến về phía trước, thậm chí còn vượt qua cả Nhân Đạo Đại Trận.
Bọn họ rõ ràng muốn lấy công làm thủ, đánh cho liên minh các tu sĩ ở Trung Châu này phải tan vỡ.
Trước những chiến hạm to lớn với sức mạnh áp đảo, các phi thuyền của đám tu sĩ dù nhiều như muỗi cũng khó có thể ngăn cản được bước tiến của những con quái vật này.
Cuộc không chiến ác liệt diễn ra trên khe nứt khổng lồ, nhưng Bạch Hồn hoàn toàn không quan tâm đến tình hình chiến sự.
Ra khỏi Nhân Đạo Đại Trận, đã xong.
Do có hạm đội Liên Minh Nhân Loại làm bia ngắm, nên hắn không bị đám tu sĩ từ Trung Châu nhằm vào, cũng xong nốt.
Nên giờ, Bạch Hồn đi theo một phi thuyền đã bị hư hại nặng, đang trên đường trở về hậu phương của các tu tiên giả.
Chiếc phi thuyền này hư hại cũng quá nặng rồi, một đường nó bay xiêu xiêu vẹo vẹo, như thể sắp rơi bất cứ lúc nào.
Nếu như không phải có Bạch Hồn âm thầm trợ giúp, có lẽ phi thuyền đã rơi xuống vực thẳm sâu không thấy đáy kia thay vì có thể trở về căn cứ.
Trên boong của con tàu gần như đã bị phá hủy, Bạch Hồn thoải mái ngắm nhìn khung cảnh dưới mặt đất.
Hắn chứng kiến từ phương xa, một trận pháp khổng lồ bao phủ phạm vi hàng vạn dặm, giống như một cái bát lớn úp ngược lên mặt đất.
Nhìn phía chân trời, trên mặt đất còn có tới hàng chục, hàng trăm trận pháp như vậy trải dài khắp chiến trường.
Mỗi giây mỗi phút, đều có hàng chục phi thuyền ra ra vào vào, đủ để biết quy mô bên trong những căn cứ đó lớn như thế nào.
Khả năng chống nhìn trộm của loại trận pháp này rất tốt, đến Bạch Hồn cũng chỉ có thể mờ mờ nhìn thấy các hoạt động bên trong căn cứ, giống như thể hắn đang nhìn qua một lớp sương mù mỏng.
Đến gần căn cứ, Bạch Hồn không ngần ngại mà lập tức nhảy xuống phía bên dưới, hắn không muốn đi vào trong trận pháp đó cùng với cái phi thuyền kia.
Dù sao thì việc hắn ăn quả đắng khi rơi vào trong Nhân Đạo Đại Trận một lần đã là quá đủ rồi.
Với lại Tương Lai Linh Cảm của hắn cũng đã thông báo trước, trận pháp kia là loại dễ vào khó ra, hắn sẽ phải g·iết ra ngoài nếu như muốn đi ra trận pháp ấy.
Mất đi Bạch Hồn chèo chống, phi thuyền bị hư hỏng nặng kia đột nhiên mất lái, lao thẳng vào trong căn cứ của các tu sĩ.
Chỉ nghe thấy một tiếng v·a c·hạm to lớn, ngay sau đó là một v·ụ n·ổ lớn vang lên.
Ở bên ngoài trận pháp, một người bình thường cũng có thể nghe thấy t·iếng n·ổ, và chứng kiến được một q·uả c·ầu l·ửa đang nhuộm đỏ cả màn sương mù.
Nhìn vào trận pháp phía trước, bên người Bạch Hồn đột nhiên xuất hiện một bóng trắng, một tinh linh có vẻ ngoài giống y hệt hắn, một Hư Ảo Thân.
Không cần Bạch Hồn phải ra lệnh, Hư Ảo Thân này cũng đã biết được nhiệm vụ mà mình phải làm khi xuất hiện ở nơi đây là gì.
Chỉ thấy một cái bóng trắng lướt qua, dễ dàng xuyên qua trận pháp đúng như những gì tương lai linh cảm đã nhắc nhở.
Nhưng khi Hư Ảo Thân của hắn quay người lại, thử dùng tay gõ vào trận pháp, hắn lại thấy lớp màng năng lượng của trận pháp này vô cùng vững chắc, chẳng khác nào một bức tường kim cương.
Sau khi xác nhận cường độ trận pháp, Hư Ảo Thân của Bạch Hồn bắt đầu tiến sâu vào trong căn cứ.
Bạch Hồn đã sử dụng một vài loại thần thông chống phát hiện lên trên hóa thân này, nên Hư Ảo Thân cứ thế nghênh ngang đi vào trong, còn những người xung quanh hoàn toàn đi xuyên qua hắn như thể một bóng ma.
Hiện tại trong căn cứ này đang vô cùng hỗn loạn, khi mà có một phi thuyền dài hơn 15 cây số rơi xuống mặt đất và p·hát n·ổ.
Nhìn cái cột khói hình nấm và hiện trường xung quanh, nói nơi này bị t·ấn c·ông h·ạt n·hân cũng chẳng có gì sai.
Hư Ảo Thân lúc này liên tục đi dạo trong căn cứ của các tu sĩ.
Phải nói phong cách của căn cứ này chẳng có chút nào gọi là tu tiên cả, chỉ có một vài đình đài cung điện vẫn giữ nguyên được phong cách tiên hiệp, nhưng một căn cứ được xây dựng chìm dưới mặt đất nhìn lại sặc mùi khoa kỹ.
Tuy được xây chìm nhưng vẫn có một vài phần của căn cứ nổi trên mặt đất, đó là một tòa tháp lâu cao hàng trăm tầng được xây dựng ở chính giữa, một nơi đóng vai trò như đài chỉ huy cộng với một tháp điều khiển không lưu.
Đó cũng là nơi mà Bạch Hồn cảm nhận được khí tức của Lâm Bạch, là lý do hắn đột nhập vào trong căn cứ này.
Xác định được vị trí của đối phương, Hư Ảo Thân nhanh chóng tiến tới, một đường vượt nóc băng tường không gây ra tiếng động.
Còn tại sao lại không bay?
Bởi vì cả căn cứ này ngoại trừ các phi thuyền, tất cả các tu sĩ đều bị trận pháp cấm bay kiềm chế.
Sau một đường chạy bộ vượt qua cả ngàn dặm, cuối cùng Hư Ảo Thân cũng tới được tòa tháp điều khiển không lưu.
Hắn nghênh ngang tiến vào trong tòa tháp, không có bất cứ sự ngăn cản nào có thể tìm được một kẻ đang ẩn thân bằng thần thông.
Cuối cùng, Hư Ảo Thân cũng bắt gặp được kẻ mang theo khí tức của Lâm Bạch ấy, một tu sĩ Đại Thừa cảnh.
Ngoại hình của người này đầy sự bí ẩn với áo choàng đen, y phục đen, mặt nạ thanh đồng như thể được hàn lên trên mặt, dáng người cao lớn, sau lưng có ghi rõ ba chữ Vạn Cổ tông.
Người này làm Bạch Hồn có cảm giác vô cùng kỳ lạ, giống như thể hắn ta không phải một người sống, mà giống như một con rối, hệt như đám “lính mới” pháo hôi mà hắn tạo ra.
Trong lúc Hư Ảo Thân của Bạch Hồn đang do thám tình hình trong căn cứ này, ở một căn cứ khác, cũng có các Hư Ảo Thân khác đang làm việc tương tự.
Bọn họ cũng đã phát hiện ra có những người cũng sở hữu khí tức giống y hệt Lâm Bạch, đều mặc trên người một bộ đồng phục, đều có chiều cao sàn sàn nhau, làm cho Bạch Hồn liên tưởng đến người nhân bản.
Bạch Hồn tiếp tục phái đám Hư Ảo Thân của mình đến gần những Đại Thừa tu sĩ này.
Nhưng dị biến xảy ra ngay sau đó.
“Bắt được ngươi rồi, con chuột!”
Cùng một lúc, tất cả đám Đại Thừa tu sĩ này đều bắt được Hư Ảo Thân của Bạch Hồn đang trong trạng thái ẩn thân.
Nhìn thế giới lực lượng đang lưu chuyển trên lòng bàn tay của đám người này, cũng đủ để biết chúng đang sử dụng thần thông.
Dù không biết thần thông đó là gì, nhưng Bạch Hồn có thể khẳng định đó là một loại thần thông tổ hợp giữa động hư và định thân, như vậy mấy tên tu sĩ này mới có thể lôi được Hư Ảo Thân từ trong hư không ra ngoài thế giới, và bắt giữ được những Hư Ảo Thân vô hình vô chất.
Lần này, Bạch Hồn càng khẳng định hơn về giả thuyết đám người này là người nhân bản.
Nhưng tại sao chúng lại có khí tức của tên Lâm Bạch kia chứ?
Có lẽ cũng không quan trọng nữa, vì Bạch Hồn dự định sẽ tìm đến tận hang ổ của Lâm Bạch để làm rõ chuyện này.
Nhưng trước hết, hắn phải dọn dẹp tất cả những thứ mình bày ra trước khi rời đi đã.
Cũng may, hắn đã đặt sẵn các “máy hút bụi” lên trên người những hóa thân của mình, cam đoan trong phạm vi vạn dặm hoặc rộng hơn sẽ được dọn dẹp sạch sẽ.
Lúc này, tất cả các Đại Thừa tu sĩ đều cảm nhận được một cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ bóng người chúng đang nắm trong tay.
Chúng muốn ném mấy tên này đi nhưng cũng đã quá muộn.
Bên trong mỗi một Hư Ảo Thân mà Bạch Hồn dùng để dò đường, tất cả đều được cất giấu một quả bom h·ạt n·hân.
Lúc này, hắn cho đám hóa thân của mình thực hiện một mệnh lệnh cuối cùng, đó chính là dùng thần thông và tự hủy.
Thần thông, Bội Hóa, loại thần thông có thể sánh ngang với thiên phú Bạo Kích SSS cấp của Lâm Lục Dạ.
Trước 1 giây khi những quả bom được kích nổ, Bạch Hồn một lần nữa dịch chuyển, hắn trở lại căn cứ của mình ở Đông Châu ngay lập tức.
Còn về những khu căn cứ của các tu sĩ Trung Châu?
Tất cả mọi thứ đều nhanh chóng được nhấn chìm, bị phá hủy bởi một q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ, giống như mặt trời mọc lên từ lục địa.
Sóng xung kích lan tỏa ra xung quanh nhưng lại bị trận pháp ngăn trở, nên sức công phá của những v·ụ n·ổ h·ạt n·hân bị gói gọn bên trong trận pháp.
Uy lực của những v·ụ n·ổ h·ạt n·hân này đúng là không hợp thói thường, chúng đã được thần thông khuếch đại lên vô số lần nên có thể nổ c·hết cả Đại Thừa tu sĩ trong tích tắc.
Khi trận pháp bảo vệ các căn cứ tan vỡ, trên mặt đất chẳng còn lại gì ngoài một vùng đổ nát.
Một vài tu sĩ vùng lên từ trong đống tro tàn, những người này không phải có tu vi đủ mạnh thì cũng có thủ đoạn hộ thân ở trên người.
Nhưng 99% các tu sĩ còn lại, cộng với cơ sở hạ tầng và các phi thuyền ở những căn cứ này lại không được may mắn như vậy.
Tổng cộng đã có 23 căn cứ của các tu sĩ ở vùng tiền tuyến đã bị hủy diệt, khiến cho đội quân tu sĩ ở Trung Châu bị thiệt hại nặng nề, không đủ lực lượng để có thể t·ấn c·ông vào sâu trong Nam Vực nữa.
Điều này gián tiếp trợ giúp hạm đội của Liên Minh Nhân Loại đánh sâu vào Trung Châu, thành lập một pháo đài mới ngay bên trong lãnh thổ kẻ thù…
Đông Châu, trên chiến hạm Spectre.
Bạch Hồn lúc này đã trở lại, hắn không định đi tới tận nơi để giá·m s·át Lâm Bạch đang làm gì nữa.
Đám Hư Ảo Thân của hắn hành động cực kỳ bí mật, đến cả Ăn Dưa hệ thống cũng khó có thể phát hiện được, ấy thế mà vẫn bị người do Lâm Bạch thả ra nhận biết được, nên Bạch Hồn biết Lâm Bạch không hề đơn giản.
Đến cả mấy tên thuộc hạ còn có thể phát hiện ra được dấu vết thần thông của hắn, nên Bạch Hồn nghĩ, việc hắn tự thân ra trận là vô nghĩa.
Trước tiên phải kết nối với đám “lính mới” Bạch Hồn cài vào, những kẻ đi theo tên Lâm Bạch từ những ngày đầu, để xem liệu có thể tìm ra điểm bất thường nào hay không.
Ở Trung Châu, bên trong Vạn Cổ tông, tạp dịch viện.
Lúc này, ánh mắt của tất cả “lính mới” đang từ trạng thái ngốc trệ bỗng dưng thay đổi, chúng trở nên linh động hơn hẳn.
Như thể hiện tại đám người này mới được tính là người sống.
Hiện tại, Bạch Hồn đã nhập hồn vào trong đám pháo hôi này, hắn không vội mà điều khiển chúng đi tìm hiểu thông tin.
Thay vào đó, hắn lục trong kí ức của tất cả những tên này, tìm xem tình báo về Lâm Bạch được chứa bên trong đầu chúng.
Sau một hồi lục lọi, Bạch Hồn giờ chẳng biết nên nói gì hơn về tên nguyên chủ này.
Nếu có thể nói gọn những việc mà Lâm Bạch đã làm khi đặt chân tới Xích Phong giới này, Bạch Hồn sẽ gói gọn nó chỉ trong tiêu đề của một cuốn sách sảng văn.
Bắt Đầu Đánh Dấu 3000 Đại Thừa cảnh, Chế Tạo Xích Phong Giới Vô Địch Tông Môn.