Giác Tế

Chương 6: H. Học hỏi



Hai người ở trên giường bình bịch hồi lâu, môi Mã Tu Mông bị hôn đến sưng đỏ, song huyệt đều trở nên vô cùng mềm mại, có thể dễ dàng nuốt vào dương vật thô to của Ách Ất Nỗ, khi Ách Ất Nỗ nắc vào hoa huyệt của nàng, nàng liền dùng cánh tay ôm cổ Ách Ất Nỗ kéo nàng ấy lại gần hơn, khi thì nhận lấy từng nụ hôn khẽ của nàng ấy, khi thì ở bên tai nàng ấy phát ra tiếng rên hừ hừ gợi cảm.

Sau mấy phen khiêu khích kết quả chính là, Mã Tu Mông đã không còn rên khe khẽ được nữa, ăn trọn từng cú nắc mạnh mẽ hữu lực của Ách Ất Nỗ khiến nàng gần như chỉ còn biết thét chói tai đau khổ xin tha.

Ách Ất Nỗ đã biết "ích lợi" của giường đệm, ở trên giường mềm nàng có thể đè nữ thần mỹ lệ ra giã phành phạch không kiêng nể gì, hiện giờ nàng để Mã Tu Mông ghé vào mép giường, chổng cái mông tròn trịa vào mặt nàng, còn nàng thì ở phía sau lưng Mã Tu Mông giữ chặt đôi tay của nàng ấy, không ngừng kéo nàng ấy về phía dưới mình.

Hai tay Mã Tu Mông quặp ra sau, xương bả vai tạo thành một đường cong tuyệt đẹp mê người, Ách Ất Nỗ sung sướng vô cùng, ở trên giường lộ hết dã tính, kéo giật Mã Tu Mông khỏi mặt giường hung hăng lao tới, Mã Tu Mông không địch lại sức mạnh của Ách Ất Nỗ liền ưỡn người lên, một cặp vú tròn bị Ách Ất Nỗ giã văng tới văng lui, nhiều lần còn văng trúng cánh hoa trải đầy trên giường.

So với nụ hoa mềm mại, núm vú Mã Tu Mông còn muốn hồng hào hơn vài phần, vừa bị giã mấy phát đã bị trêu chọc cương lên nhô ra, bị cánh hoa cọ vào nhồn nhột khó nhịn.

"Ách Ất Nỗ, Ách Ất Nỗ...... Ứa ứa, núm vú ngứa......" Mã Tu Mông yêu kiều rên rỉ ngọt ngào, ngay sau đó nuốt ực một tiếng, hoa huyệt thít lại từng cơn, làm cho tinh dịch vừa rót đầy trong hậu huyệt bị vương vãi ra ngoài.

Tinh dịch vãi ra tràn ngập thần lực cường thế của Ách Ất Nỗ, vài giọt rơi trên giường hoa khiến mấy đóa hoa trắng mềm lập tức bị nhuộm thành màu đêm đen, khi dịch trắng nhiễu xuống trông càng diễm lệ thần bí.

"Ưm ư......" Mã Tu Mông thở ra một hơi, hai chân run rẩy thở dốc, đợi qua chốc lát liền ngóay cái eo gợi cảm, một tay cố gắng quàng vào cổ Ách Ất Nỗ.

Theo tư thế này Ách Ất Nỗ liền chuyển Mã Tu Mông thành tư thế mặt đối mặt, gác một cái móng guốc quỳ lên giường, Mã Tu Mông cưỡi bên hông Ách Ất Nỗ cười khẽ, Ách Ất Nỗ mạnh mẽ ôm lấy lưng nàng, Mã Tu Mông hơi ngửa người ra sau ưỡn lên bầu ngực đẹp, núm vú vừa rồi bị cánh hoa cọ qua hãy còn đứng thẳng, lắc lư nhè nhẹ trước mắt Ách Ất Nỗ.

Quả nhiên Ách Ất Nỗ gần như không còn chút tự chủ nào cúi đầu hôn xuống, một ngụm ngậm lấy núm vú điềm mỹ mang theo hương hoa nhàn nhạt, dùng lưỡi liếm láp vài cái đã bị hương vị kia câu dẫn đến không chịu nổi, dùng răng cắn khẽ, từng ngụm từng ngụm liếm mút.

"Ưm a!" Mã Tu Mông phát ra tiếng rên rỉ vui sướng, thân thể mềm ra như nước, một tay nắm sừng trâu Ách Ất Nỗ cọ nhẹ cổ vũ, muốn nàng bú liếm vú mình càng ác liệt hơn.

Rất nhanh Mã Tu Mông đã không còn tâm trí đâu mà trêu chọc Ách Ất Nỗ, hai người nhuộm giường hoa trắng hồng lãng mạn thành giường hoa đen ngòm thần bí, hai người làm suốt một ngày một đêm rồi ôm nhau trên giường đi vào giấc ngủ, dù đã ngủ rồi nhưng song huyệt Mã Tu Mông vẫn tiếp tục chảy ròng tinh dịch nhớp nháp, hai huyệt khẩu màu đỏ mị hoặc mơ hồ co rút lại trong dư vị cao trào.

Sau khi hai người tỉnh dậy Mã Tu Mông liền tiếp tục công cuộc dạy dỗ của nàng, Ách Ất Nỗ tò mò hơn là nàng nghĩ, luôn dùng ánh mắt quan sát dõi theo từng nhất cử nhất động của Mã Tu Mông, Mã Tu Mông thì luôn mỉm cười, dẫn Ách Ất Nỗ đi lãnh hội sự tốt đẹp của thế gian này.

Có khi, hai người sẽ dạo chơi nơi núi rừng, Mã Tu Mông sẽ dẫn Ách Ất Nỗ đi xem tổ chim trên ngọn cây, bên trong sẽ có chim non vừa phá vỏ ngửa đầu kêu chiêm chiếp, chim mẹ sẽ từ nơi xa mang về một con sâu thật nhỏ, đút vào miệng chim non gào khóc đòi ăn, Mã Tu Mông bèn giao cho Ách Ất Nỗ mấy hạt ngũ cốc tươi ngon để nàng cho chim mẹ mang đi.

Động tác Ách Ất Nỗ nhẹ nhàng đến không tưởng, bàn tay lớn gấp đôi Mã Tu Mông vừa khéo léo lại vững vàng, chim mẹ đáp nhẹ lên đầu ngón cái của nàng, dùng cái mỏ nho nhỏ mổ nhẹ ngũ cốc, dùng đôi mắt tròn xoe nhìn nhìn Ách Ất Nỗ rồi mới vỗ cánh bay đi.

Mã Tu Mông thấy thế ôn nhu cười, kéo bàn tay còn giơ lên của Ách Ất Nỗ để lên miệng hôn hôn đầu ngón tay, Ách Ất Nỗ dùng lòng bàn tay cọ xát môi Mã Tu Mông, bị Mã Tu Mông há mồm nhẹ nhàng ngậm vào miệng, khẽ liếm một chút lên đầu ngón tay nàng.

Lúc này Ách Ất Nỗ đang ở nguyên hình, miệng Mã Tu Mông ngậm ngón tay có chút căng ra, nhưng nàng vẫn  liếm láp ngón tay Ách Ất Nỗ như là khen thưởng, sắc tình cắn cắn khớp xương nàng.

Đầu ngón tay nhồn nhột, sau đó dưới tàng cây có tổ chim liền phát ra tiếng rên rỉ ái muội, Mã Tu Mông dựa lưng vào thân cây, hai chân trái phải đều đặt lên vai Ách Ất Nỗ, Ách Ất Nỗ vẫn chưa thu nhỏ thân hình, há mồm một cái ngậm lấy gần hết âm hộ Mã Tu Mông, thấy Mã Tu Mông ngầm đồng ý liền nhấm nháp bừa bãi đến khi mặt trời hạ Tây.

Có đôi khi hai người sẽ không làm gì cả, chỉ ở cửa sơn động nhìn một vùng trời hoa thơm chim hót, Ách Ất Nỗ sẽ hóa thành hình thú nằm ườn dưới đất, gác cái đầu sư thật lớn lên đùi Mã Tu Mông, Mã Tu Mông sẽ ôn nhu nhẹ nhàng xoa xoa lỗ tai lông lá xù xì của nàng, hoặc chậm rãi miết dọc theo sừng trâu của Ách Ất Nỗ.

Ấy là lúc Ách Ất Nỗ dịu ngoan nhất, nàng nhàn nhã quét đuôi dưới đất, Mã Tu Mông sẽ vừa vuốt ve nàng vừa kể cho nàng nghe chuyện xưa của nhân loại, có chuyện về sự trưởng thành, có chuyện về lòng dũng cảm, có chuyện về sự kiên trì, và cũng có... chuyện về tình yêu.

Mã Tu Mông là nữ thần mang đến sự sống bất diệt, nhân loại có việc gì đều kể hết cho nàng, nữ thần Mã Tu Mông xuyên thấu qua thần miếu nghe được rất nhiều rất nhiều chuyện của nhân loại, tất cả nhân loại đều là con của nàng, Mã Tu Mông luôn sẻ chia trí tuệ cùng họ.

Nàng kể câu chuyện về một người nọ trời sinh đã có lòng dũng cảm phi thường, vì bảo vệ thôn trang khỏi sự xâm lược của lang thú mà đến thần miếu xin nàng giúp đỡ, Mã Tu Mông khen ngợi hắn có dũng khí và chính nghĩa, liền ban cho hắn sức mạnh lớn lao, thế là dũng sĩ nọ đã đuổi được lang thú đến núi rừng phương xa mà không hề đuổi tận giết tuyệt, sau đó thôn trang của hắn đã giữ an ổn được gần hai trăm năm.

Mã Tu Mông muốn mượn chuyện này nói cho Ách Ất Nỗ, có được năng lực hơn người thì không nhất định phải tạo thương vong cho kẻ yếu, chỉ có vận dụng trí tuệ mới đem lại ích lợi cho cả đôi bên.

Tiếc là so với câu chuyện này, Ách Ất Nỗ càng thích Mã Tu Mông kể chuyện tình yêu, đó là khi Mã Tu Mông đáp lại lời khẩn cầu của một nữ tử nhân loại, tự mình đến nhân gian làm chủ hôn công chứng, người bạn đời của nữ tử nhân loại kia cũng là một nữ tử, trước đó tình yêu của hai người đã chịu sự phản đối của toàn thôn, cho đến khi Mã Tu Mông ra mặt mới thôi.

Ách Ất Nỗ ngẩng đầu liếm liếm cằm Mã Tu Mông, thân mật dùng đầu cọ cọ nàng, nàng thú thân bá đạo, một chốc vô ý đã đẩy Mã Tu Mông ngã ra đất, Mã Tu Mông không nề hà sờ sờ Ách Ất Nỗ, sự ôn nhu này khiến Ách Ất Nỗ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, dùng cái mũi cọ mở lớp vải mỏng trước ngực Mã Tu Mông, ngậm lấy một bên núm vú bú liếm.

Mã Tu Mông cưng chiều để Ách Ất Nỗ bú mút như con trẻ, vừa chịu đựng núm vú bị lưỡi nút mạnh vờn quanh vừa kể tiếp câu chuyện khác, chỉ là giọng kể đã trở nên ngọt mềm vũ mị, chuyện xưa cũng trở nên đứt đoạn bất kham.

Khi Mã Tu Mông cho rằng Ách Ất Nỗ đã thu hết dã tính thì lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.

Vào một ngày nọ có một con người ở thôn xóm gần đó vào rừng chặt cây, hắn không nhớ lời lão nhân gia dặn dò, tuyệt không thể tới gần nơi rừng cây đã biến thành đen, vốn định chặt thêm ít củi mà bất tri bất giác hắn đã tới gần khu rừng hắc ám, giẫm một chân vào địa bàn rừng rậm.

Lúc này Ách Ất Nỗ vốn đang nằm trong lòng Mã Tu Mông làm nũng đột nhiên biến thành hình thú to lớn, đồng tử nàng co chặt nhạy cảm cảm giác được có người xâm nhập địa bàn của nàng, cái mũi phì phò phun ra nhiệt khí phẫn nộ, chân trước đạp xuống đất hai cái phát ra hai tiếng lộc cộc, đá vó một cái nhanh chóng chạy ra khỏi sơn động!

Mã Tu Mông thấy tình hình không ổn liền lao nhanh ra theo.