"Em đang nói chuyện ngớ ngẩn gì vậy? Chị gái của ta là một người cực kỳ nguy hiểm."
Erendir vẫn cảm thấy ớn lạnh khi nghĩ đến người đó, Đại công chúa của Đế quốc.
Cô đã cố thoát khỏi sự chú ý và áp lực của chị gái khi tìm đến Theon, nhưng nỗi sợ hãi vẫn luôn ám ảnh Erendir.
Đó là lý do tại sao Erendir không thích Rudger ngay từ lần gặp mặt đầu tiên.
Vị giáo sư đó tạo cho cô cảm giác như đang phải đối mặt với người ấy.
"... ... E-em không biết nữa."
Trên thực tế, ngay cả khi Rudger là một nhân vật nguy hiểm, Rene cũng không thực sự quan tâm lắm.
Ấn tượng đầu tiên về giáo sư Rudger là một người đáng sợ và khó gần, nhưng khi thực sự nói chuyện, Rene có thể dễ dàng nhận ra giáo sư không phải kiểu người như vậy.
Giáo sư cũng đã cứu Rene nhiều lần.
Khi Rene xảy ra mâu thuẫn ở sân tập, khi người sói t·ấn c·ông và khi cô bị cuốn vào vụ t·ấn c·ông của con quái vật tại bữa tiệc gần đây.
Giáo sư thậm chí còn đưa cho cô cuốn sách về ma pháp phi thuộc tính đã giúp ích cho cô rất nhiều.
'Nghĩ lại thì.. ... Hình như mình vẫn luôn nhận được sự giúp đỡ của giáo sư.'
Tất nhiên, giáo sư giúp đỡ học sinh là chuyện bình thường. Nhưng nhận được quá nhiều sự trợ giúp mà không hồi đáp gì, điều đó khiến Rene luôn cảm thấy không được tự nhiên mỗi khi đối mặt với giáo sư.
'Mình nên làm gì để báo đáp đây?'
Rene nghĩ ngợi nhưng không thể nghĩ ra một món quà nào có tác dụng.
Giáo sư Rudger có vẻ không cần bất cứ thứ gì.
"Dẫu sao thì... Rene! Hãy cẩn thận với giáo sư Rudger."
".....vâng... ... "
"Em biết vậy là ta yên tâm rồi."
"À đúng rồi, giờ học trưởng vẫn ổn chứ? Chị dường như rất bận rộn sau bài thi."
"... .... Chúng ta có thể không nói về bài thi được không?"
Erendir né tránh ánh mắt của Rene.
Là một học sinh niên cấp cao hơn, Erendir cảm thấy rất xấu hổ khi làm bài thi không tốt trước mặt học muội.
Những người hầu gái theo hầu gần đây đã thúc giục cô ấy học tập.
Tất nhiên, nếu Erendir trong bài thi tiếp theo không có tiến bộ, mọi chuyện sẽ còn tồi tệ hơn nhiều.
"Vâng, chị nói đúng."
"À, tuần tới mình lại đi ăn cùng nhau nhé?"
Nói xong, Rene chợt nhớ lại mình đã có buổi hẹn với Freuden vào thời gian đó.
Cô khá bối rối khi đã trót hỏi Erendir.
Hay là bọn họ đi ăn cùng nhau luôn nhỉ?
"Hừm, tuần sau sao... .... Có vẻ ta không đi được, ta có việc bận mất rồi."
"Có chuyện gì sao?"
"Có một sự kiện đấu giá lớn của Kunst. Bọn họ có gửi thiệp mời đến cho ta."
Erendir không đặc biệt thích một nơi trang trọng như vậy.
Tuy nhiên, lần này sẽ có một số lượng lớn các nhân vật chủ chốt từ các quốc gia đến tham gia sự kiện lớn này.
Đế quốc cần một người đại diện, Erendir là người duy nhất có đủ khả năng và phù hợp.
Vì vậy, tuy bản thân không muốn nhưng Erendir không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải tham dự.
"Dù sao thì, chúc chị có một chuyến đi suôn sẻ và thuận lợi."
"Không sao đâu. Nhà đấu giá Kunst là một nơi nổi tiếng trong Đế quốc, an ninh ở đó rất cao."
Erendir vẫy tay trấn an.
"Đừng lo lắng. Có thể có chuyện gì xảy ra ở đó chứ?"
* * *
Lindebrugne, thủ đô của Đế quốc Exilion.
Ở trung tâm của thành phố rộng lớn là lâu đài hoàng gia tráng lệ màu trắng rực rỡ, chói lọi dưới ánh mặt trời.
Phòng triệu kiến của lâu đài.
Ánh sáng chiếu vào một hình bóng đang bước đi chầm chậm, đó là một người phụ nữ có mái tóc bạch kim dài ngang eo cùng đôi mắt sắc bén.
"Người cho gọi thần?"
Terina LionHowl.
Cô quỳ một gối xuống và cúi đầu trước người phía trên.
"......"
Không có hồi âm từ bên kia.
Terina im lặng cúi đầu tại chỗ.
Không thấy bóng người ngồi ở phía trước. Một bóng đen bao trùm, tất cả những gì có thể nhìn thấy là một phần thân dưới và bàn tay phải thông qua một chút ánh sáng chiếu vào. Bàn tay ngọc mảnh khảnh trắng nõn di chuyển trên bàn cờ bên cạnh.
Sau khi đặt to quân cờ cuối cùng lên bàn cờ, chủ nhân của căn phòng mở lời.
"Nghe nói cuộc điều tra đã thất bại."
"Thần đã phụ kỳ vọng của ngài."
"Thật thú vị. Rất hiếm khi ta thấy ngươi phải bó tay trước một vụ án nào đó."
Thoạt nhìn, có vẻ như người này không có ý trách cứ.
"Thần cảm thấy hổ thẹn."
"Được rồi. Ngẩng đầu lên đi."
Khi được phép, Terina đã có thể ngẩng đầu lên.
"Ngươi thật sự không thu được manh mối gì?"
"Thần đã xác nhận có một loại thí nghiệm b·ất h·ợp p·háp nào đó đã được tiến hành."
"Chỉ có vậy?"
"Vâng."
"Hừm."
Chủ nhân của giọng nói tựa hồ có chút suy nghĩ, sau đó đưa tay lấy một quân cờ.
Đó là một quân trắng.
"Sự cố người sói ở Leathervelk."
Một con tốt đen trên bàn cờ bị đẩy ngã.
"Cái c·hết của Bellbot Rickson."
Một quân đen khác bị xô ngã.
"Tàn dư của một nhà máy bị đốt cháy."
Một con tốt đen khác đổ xuống.
Và khi quân trắng đi hết bàn cờ.
Bàn tay đột ngột dừng lại.
Bởi vì trên bàn cờ hiện tại, vị trí đáng lẽ ra phải không có gì, lúc này lại có một quân cờ cản đường.
"Ồ!"
Kế hoạch đã đi sai hướng.
Nếu mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch, Terina sẽ tìm ra thủ phạm thực sự đằng sau vụ việc này và bắt được những kẻ đứng sau.
Nhưng đến giữa chừng, manh mối đột ngột biến mất, như thể có ai đó đã cắt đứt nó.
"Có kẻ nào đó đã can thiệp. Thần không lường trước được điều đó."
"... ... Ý ngươi là?"
"Có người đã can thiệp vào cuộc điều tra và che đậy vụ án này."
Chủ nhân căn phòng đặt quân mã lên bàn cờ.
Đứng trước quân trắng tinh là vua đen.
Hiệp sĩ bị chặn lại và không thể tiến lên.
Cũng giống như bản thân Terina, người đã gặp rắc rối trong khi điều tra.
"Mọi thứ lẽ ra nên kết thúc suôn sẻ hóa ra lại không như ý muốn. Đó là sai lầm của ta."
Giọng của chủ nhân căn phòng có vẻ như rất thích thú.
Terina ngạc nhiên khi nghe được điều đó.
Bởi vì chủ nhân của cô đang thừa nhận rằng bản thân đã mắc lỗi.
Người đó luôn chơi đùa mọi thứ trên đời như những quân cờ và trên thực tế, người đó có khả năng làm điều đó.
Ít nhất Terina chưa từng chứng kiến ngài ấy thất bại bao giờ.
"Thật quen thuộc. Nó làm ta nhớ đến một vài chuyện tương tự trước đây. Thời kỳ mà ta vẫn chưa lên nắm quyền."
"......"
"Đừng tỏ vẻ lo lắng như vậy! Đó là câu chuyện khi ta còn trẻ, lúc đó ta vẫn còn nhiều thứ phải học lắm."
Mặc dù bây giờ đang nắm trong tay quyền lực to lớn của Đế quốc, nhưng hồi đó cô ấy không có nhiều ảnh hưởng như vậy.
"Lúc đó ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài."
"Ý ngài là có người đã giúp đỡ?"
"Đó là một người chuyên chu du khắp thế giới."
"Thật đáng ngạc nhiên."
Đại công chúa không phủ nhận đi quá khứ thiếu sót của mình.
"Đó là một câu chuyện hài hước."
Chủ nhân của ngai vàng và là người được bổ nhiệm làm hoàng đế của đế chế tiếp theo.
Đại công chúa Eileen von Exilion khi nhớ lại câu chuyện quá khứ, cô cong đôi mắt vàng như vầng trăng khuyết trong bóng tối.
Terina không thể tin rằng một người có lòng tự tôn, kiêu hãnh và đơn độc như Đại công chúa lại nói rằng ngài ấy đã từng nhận được sự giúp đỡ từ ai đó.
"Terina, ngươi nghĩ rằng ta đang nói đùa?"
"... ... Thần không dám."
"Ta hiểu, thật khó khi tin vào một câu chuyện như vậy."
Cẩn thận nâng vị vua đen lên.
"Terina LionHowl."
"Vâng. Thưa Công chúa điện hạ!"
"Ngươi khá quen thuộc với q·uân đ·ội, phải không?"
"Vâng. Thần có biết một vài chuyện."
"Trong quá khứ, hơn năm năm trước, q·uân đ·ội đã từng chuẩn bị cho một cuộc đảo chính."
"... ... Cái gì?"
Vẫy tay ra hiệu Terina đừng cắt ngang, Đại công chúa tiếp tục.
"Dù sao nó cũng đã qua rồi. Kẻ chủ mưu đằng sau là Hầu tước Tetperon, người điều khiển q·uân đ·ội. Trong những năm cuối đời, ông ta tuy đã già yếu, nhưng dã tâm thì không nhỏ chút nào. Ít nhất thì lực lượng đảo chính ông ta chuẩn bị khi đó rất đáng kinh ngạc."
"Thật điên rồ."
"Điên rồ sao? Đáng ngạc nhiên hơn là cuộc đảo chính đó gần như đã thành công. Cha của ta, người cha ôn hòa và bất tài đấy lại hoàn toàn không biết điều đó. Mà bản thân ta khi đó lại hoàn toàn không có khả năng làm gì cả."
Vậy làm sao Đại công chúa có thể ngăn chặn cuộc đảo chính đó?
"Terina, ngươi có biết về Hắc Đoàn không?"
"Không phải họ là một đơn vị đặc biệt hoạt động bí mật trong Đế quốc sao?"
Mọi người thường nghĩ đội Hiệp sĩ Bóng đêm của Cơ quan An ninh là nhóm người chuyên xử lý những công việc nguy hiểm nhất và bẩn thỉu nhất, nhưng điều đó không hoàn toàn đúng.
Trên thực tế, có một tổ chức còn ít được biết đến hơn họ.
Nếu các Hiệp sĩ Bóng đêm phải đối phó với những mối nguy hiểm trong Đế quốc thì Hắc Đoàn lại hoạt động bí mật ở các quốc gia khác bên ngoài.
"Trong số họ, có một đoàn đội Alpha chuyên bao gồm những kẻ nguy hiểm nhất trong Hắc Đoàn."
"Đội Alpha đó... ... ."
Eileen nở một nụ cười nhẹ với Terina đang lẩm bẩm.
"Không, không phải đâu."
"Ý người là?"
"Ta không nhờ cậy vào Hắc Đoàn mà hoàn toàn ngược lại."
"Người nói... ... ."
"Chính hầu tước Tetperon mới là người điều động Hắc Đoàn Alpha đó."
Hắc Đoàn Alpha tồn tại như một cái bóng của Đế quốc gồm sáu thành viên kỳ cựu nhất trong tổ chức.
"Có người đã tự mình loại bỏ Đội Alpha."
"!!!"
Tự tay loại bỏ Hắc Đoàn Alpha?
Một mình?
Terina nghĩ rằng mình đã nghe nhầm.
Hắc Đoàn tuy số lượng ít, nhưng mỗi người trong số họ đều có thể coi như một v·ũ k·hí sống.
Không giống như những hiệp sĩ chỉ đơn thuần được huấn luyện chính thức, họ được trau dồi trong thực chiến và họ cũng là những người có sức mạnh khác thường không được thế giới đón nhận.
Nhưng Đại công chúa vừa nói đã có người một mình ra tay diệt đội nhóm đấy?
"Ta đã tận mắt chứng kiến cuộc đảo chính, những người âm thầm ủng hộ nó và cách bọn họ hành động. Và 'người đó'....."
Giống như quân cờ đen mà cô đang giữ.
Người đó xuất hiện đột ngột và biến mất như một ảo ảnh.
"Sau cuộc đảo chính, ta đã tìm kiếm tung tích người đó nhưng không có kết quả. Nhưng bây giờ, đột nhiên, ta có một suy nghĩ. Người đột nhiên biến mất đó rất có thể là người lần này đã can thiệp."
"Ngài có biết thân phận của 'người đó' không?"
"Ta đoán cái tên mà người đó nói ra chắc cũng chỉ là một cái tên giả mà thôi."
Vị công chúa nhớ lại cái tên đó và mỉm cười như thể nó rất thú vị.
"Đồ tể Jack. (Jack The Ripper)"
"Đồ tể Jack?"
Chắc chắn cái tên đó không phải là thật.
Người đàn ông tự giới thiệu mình là Đồ tể Jack chỉ đơn giản để gọi mình là kẻ g·iết người.
Theo một cách nào đó, đó là một bí danh thực sự không thành thật.
Nhưng nếu đó là kẻ đã g·iết tất cả Đội Alpha, nòng cốt của lực lượng dẫn đầu cuộc đảo chính, thì ý nghĩa của cái tên sẽ thay đổi.
"Haha. Mọi chuyện càng ngày càng thú vị."
"Công chúa?"
Terina LionHowl đọc được cảm xúc vui mừng trong mắt của Đại công chúa, không khỏi bối rối.
"Dấu vết như thế này cho thấy kẻ này có thể chính là người đó."
"Ngài đang nói rằng Jack đang hoạt động trở lại?"
"Có thể hoặc không. Ta không thể biết được. Nhưng không phải sẽ rất nhàm chán nếu chúng ta biết hết mọi thứ ngay từ đầu sao?"
Tiếng cười nhẹ nhàng của Công chúa Eileen vang vọng trong phòng.
Đôi mắt cô tỏa ra ánh sáng sắc bén.
"Ta khá mong đợi những chuyện sẽ xảy ra tiếp theo."
* * *
"Hửm?"
Rudger đang đọc luận án ma thuật được xuất bản bởi Toà tháp Ma thuật trong phòng giáo sư, cảm thấy tai mình nhột nhột.
'Ai đang nhắc đến mình?'
Lại là những giọng nói phiền phức đó sao?
Chậc.
Sau khi uống thuốc bổ sung ma pháp, giọng nói có vẻ như đã lắng xuống.
Rudger gạt nó đi và quay trở lại xem tài liệu trên tay.
/*Jack the Ripper là một kẻ g·iết người hàng loạt không rõ danh tính, hoạt động ở những khu vực có đa phần người nghèo sinh sống, xung quanh khu Whitechapel, Luân Đôn vào năm 1888.
Miêu tả về Jack thường nhuốm màu ma mị và kỳ quái. Trong thập niên 1920 và 1930, Jack trong phim ảnh thường được diễn tả là một người đàn ông mặc bộ đồ thường ngày, với bí mật giấu kín, chuyên săn lùng những con mồi thiếu cảnh giác. Bầu không khí và sự tà ác thường được khắc họa thông qua hiệu ứng ánh sáng và tạo bóng. Đến những năm 1960, Jack the Ripper trở thành "biểu tượng của tầng lớp quý tộc săn mồi" và thường được diễn tả là đội mũ chóp, ăn mặc như một quý ông. Giới uy quyền nhìn tổng thể thì thích hợp với vai phản diện nên Jack the Ripper bị xem như biểu hiện cho tầng lớp thượng lưu bóc lột. Hình ảnh của Jack the Ripper thường kết hợp hoặc vay mượn từ những biểu tượng của làng truyện kinh dị như áo choàng Dracula hoặc vụ Victor Frankenstein thu hoạch nội tạng. Thế giới giả tưởng của Jack the Ripper có thể kết hợp nhiều thể loại, từ trinh thám Sherlock Holmes đến kinh dị k·hiêu d·âm Nhật Bản.*/