Giáo Sư: Trái Tim Em Vẫn Luôn Hướng Về Anh

Chương 66: Chăm sóc em




Tầm 6 giờ tối thì cả hai cũng lên xe về nhà,đoạn đường khá là xa cho nên anh có mua một ít đồ ăn ăn nhanh để khi nào Ái Niên có đói thì ăn. Giờ này là giờ cao điểm cho nên cứ kẹt xe liên tục …

" Anh có mệt không"

" Được đi với em thì không mệt gì cả "

Nghe anh nói như vậy thì cô cũng vui trong lòng. Được đi chơi cùng với người mình yêu đúng thật là tuyệt vời mà, cô ngồi đưa ra ghế vừa nghe nhạc vừa ăn bánh mì, miệng thì nhai nhồm nhoàm mà không biết là có người đang nhìn mình …

Sau khi hết kẹt xe thì anh cũng khởi động tay lái rồi cho xe chạy, khoảng chừng 15 phút sau thì Ái Niên đã đi vào giấc ngủ …

Quân Hiên quay qua nhìn thì thấy cô đã ngủ mất rồi,sau đó anh liền tấp xe vô lề.

" Em dễ ăn dễ ngủ như vậy sao "

Sau đó thì anh lấy áo khoác của mình choàng lên người của cô,máy lạnh cũng tăng nhiệt độ lên để cho cô đỡ lạnh, máy phát nhạc cũng tắt đi để cho cô được ngủ ngon hơn …

_____

Gần 8 giờ tối thì cả hai cũng về tới thành phố A, Quân Hiên thấy từ chiều đến giờ cô ăn khá là ít cho nên liền lái xe đến nhà hàng để cho cô ăn tối …Cô gái này chẳng bao giờ đòi hỏi gì cả, chỉ khi nào anh mua thì mới lấy mà thôi,anh đưa đi đâu thì sẽ đi đó …

Khi đến nhà hàng thì anh mới khẽ gọi cô thức dậy,qua mấy tiếng kêu thì Ái Niên mới tờ mờ mà thức giấc.

" Anh, đến nhà rồi sao "

" Chưa,anh đưa em vào trong ăn tối"

" Từ chiều đến giờ em ăn rất là ít,nếu bỏ bữa thì sẽ đau dạ dày "

" Ừm "

Ái Niên cười cười rồi đưa áo khoác lại cho anh,Quân Hiên vui vẻ nhận lấy rồi cả hai cùng đi vào trong nhà hàng.

" Em thích ăn gì thì cứ gọi "

" Dạ "

Chỉ một chữ " dạ " thôi cũng khiến cho trái tim của anh xao xuyến,cộng với giọng nói ngọt ngào khiến cho anh thích thú vô cùng.

" Ái Niên,sau này anh muốn nghe em nói dạ giống như lúc nãy "

" Tại sao "

" Tại vì rất ngọt ngào "

Gì chứ,sao hôm nay anh ấy lại sến súa như thế,riết rồi cô không nhận ra được đâu là vị giáo sư lạnh lùng của thường ngày nữa.

" Dạ,em biết rồi"

Sau đó cô bắt đầu gọi món ăn,chứ hai người cứ nói mãi vấn đề này chắc sẽ đến tối cho mà xem …

Ái Niên chọn 4 món trong đó có tôm,bò Kobe,súp bào ngư,cá hấp.Còn về nước uống thì chọn nước cam và anh cũng như vậy,cô cho anh uống nước trái cây giống mình luôn.Dù sao thì 1 lát nữa phải lái xe về nhà cho nên không thể uống rượu được …

Một lát sau nhân viên đem thức ăn ra,Ái Niên nhìn sơ qua thôi mà bao tử của cô đã đánh trống thổi kèn rồi. Chỉ nhìn thôi mà đã khiến cho người ta muốn ăn rồi, đúng là thức ăn của nhà hàng có khác,cách bày trí cũng khiến cho cô thèm ăn.

" Em ăn nhiều vào,ở đây có rất nhiều món "

Quân Hiên chủ động gắp thịt bò vào chén cho cô,sau đó thì lột tôm và rỡ xương cá cho Ái Niên. Chỉ có mấy hành động như thế thì cũng khiến cho cô hạnh phúc vô cùng.

" Cám ơn anh "

" Ừm! em ăn ngon là được"

Anh lấy khăn giấy lao tay rồi mới cầm đũa lên thưởng thức món ăn,đồ ăn ở đây khá là hợp khẩu vị cho nên Quân Hiên ăn rất nhiều.

" Niên Niên,kể từ ngày hôm nay anh sẽ chăm sóc em thật tốt "

" Em có cần hay muốn gì thì cứ nói với anh, chỉ cần anh làm được thì sẽ làm cho em "

Cô nghe anh nói xong thì có chút ngơ người lại, không ngờ anh ấy lại ra sức cưng chiều mình đến như vậy.

" Em biết rồi,sau này cuộc sống của em phải trông cậy vào anh rồi"

" Ừm,anh rất sẵn lòng bảo vệ em "

Hai người bốn mắt nhìn nhau rồi cười,bữa tối cũng đã ăn xong.Ái Niên ngồi dựa vào ghế uống nước cam,còn Quân Hiên thì đưa tay qua choàng lên vai của Ái Niên.Cái ôm nhẹ nhàng, cảm giác ở bên cạnh người mình yêu nó hạnh khúc vô cùng.

Cuộc sống của anh dường như có ý nghĩa hơn,nó không nhàm chán như trước nữa. Đúng là khi yêu đúng người con người ta dần già trở nên thay đổi,biết cách khiến cho đối phương vui vẻ đến tràn ngập sự hạnh phúc.

Một lát sau thì cả hai cũng lên xe về nhà,từ đây về kí túc xá không xa lắm nó chỉ tầm 10 phút mà thôi …Thời gian trôi nhanh thật,anh thấy thời gian ở bên cô trôi qua rất là nhanh …

Bước xuống xe,kí túc xá ở trước mắt của mình.Quân Hiên cũng đi xuống,giờ này sinh viên cũng chỉ có vài người mà thôi,anh không sợ người ta nói vào mà chỉ sợ Ái Niên ngại mà thôi …

" Sao anh lại xuống đây,anh không sợ à "

" Có em ở đây thì anh không sợ "

" Trễ rồi,em vào kí túc xá đây "

" Hôn anh một cái đi, được không "

Cô mỉm cười gật đầu rồi kiễng chân hôn lên má anh một cái " chụt " …

" Em hôn rồi,vậy em vào trong đây,tạm biệt "

" Ừm! Tạm biệt "

Ái Niên vẫy tay anh rồi đi vào trong kí túc xá,anh đứng dựa người vào cửa xe mà ngắm nhìn bóng dáng cô đi vào trong …Mãi cho đến khi bóng dáng khuất xa dần thì anh mới lên xe rồi đi về nhà