Ta … ta cuối cùng khôi phục lại được nhục thân.
Bạch Linh vui sướng ngắm nhin cơ thể mới của mình tự nói.
Chúc mừng ngươi, chắc giờ ngươi vui lắm phải không, sau một giấc ngủ ngàn năm cuối cùng cũng đã được trở lại làm chính mình.
Cổ Viêm cảm thấy vui thay cho nàng tán thưởng.
Không được nhìn, mau quay chỗ khác cho ta, còn dám nhìn có tin ta móc mắt không?
Theo bản năng tự vệ của nữ nhân, Bạch Linh vội lấy tay che phần nhạy cảm của mình lại quay đầu nhìn hắn trừng mắt khẽ quát.
Ngươi bị làm sao vậy, ta có nhìn thì làm sao đâu, lúc trước ngươi còn cho ta bóp vú còn không thấy ngại sao bây giờ còn thấy ngại.
Cổ Viêm không hiểu hỏi.
Lúc trước khác bây giờ khác, tóm lại huynh mà dám nhìn ta có chết cũng không tha cho huynh đâu.
Bạch Linh hai má đỏ ửng cắn môi hồng tức giận đáp.
Biết rồi, biết rồi không nhìn nữa là được, nếu vì chuyện này làm ngươi cảm thấy khó chịu, ta chân thành xin lỗi ngươi.
Cổ Viêm cười khổ nói.
Trong khi Bạch Linh tiếp tục ngâm mình trong dòng Sinh Linh Chi Thủy mát lạnh dễ chịu, phía bên của Cổ Viêm đã sẵn sàng cho Ngọc Nhi thực hiện quá trình chuyển hóa huyền khí thành linh khí.
Trước khi tiến hành quá trình chuyển hóa, Cổ Viêm cần phải đào thải võ hồn của Lân Thiên và Vương Hổ ra ngoài.
Bằng cách truyền âm giải thích cho bọn chúng, ở trong Thiên Sinh Linh Tinh hai người bọn chúng cũng hiểu rõ mọi chuyện nhanh chóng rút võ hồn của mình ra khỏi cơ thể hắn để hắn có thể thực hiện quá trình chuyển hóa.
Bây giờ muội sẽ dùng sức mạnh của mình để cải tạo lại nhục thân cho huynh do đặc tính cơ thể huynh không trực tiếp hấp thu được linh khi mà phải chuyển nó thành huyền khí để sử dụng vậy nên để giúp huynh đồng hóa huyền khí trở thành linh khí cần phải cải tạo nhục thân cải tạo lại huyết mạch.
Huynh yên tâm sau khi quá trình cải tạo hoàn tất huynh có thể hấp thụ linh khí từ trong thiên địa bình thường sau này không cần dùng pháp quyết để hấp thu.
Ngọc Nhi tay trái khẽ phất lên lập tức đem thân thể Cổ Viêm lơ lửng giữa không trung, mở miệng nói.
Có đau không vậy ?
Cổ Viêm vẻ mặt có chút lo sợ nhỏ giọng hỏi.
Yên tâm đi, tất cả vì tương lai của huynh sau này, trước đây khi lên thiên giới muội còn tự tay mình đồng hóa có sao đâu, bây giờ huynh được muội giúp huynh nên cảm thấy may mắn đi.
Ngọc Nhi khẽ chấn an.
Dứt lời ấn nhẹ một chưởng cho làm nổ tung y phục hắn ra sau đó nhét một miếng vải trắng vào miệng hắn bắt đầu thực hiện quá trình cải tạo nhục thân.
Bàn tay khẽ chạm vào vùng bụng của hắn bắt đầu đưa những sợi linh khí sắc nhọn đâm xuyên vào bên trong.
Quảng Cáo
Bên trong chính là đan điền muốn hấp thu linh khí bình thường phải cải tạo lại đan điền cũng như đồng hóa lại huyền khí lại thành linh khí.
Ở Phục Long Đại Lục do thể chất đặc biệt từ khi sinh ra con người không thể trực tiếp hấp thu linh khí như người thiên giới vào cơ thể được mà phải dùng một loại khí trung gian được tạo bởi linh khí vào huyết khí trong cơ thể trộn lẫn với nhau làm một và người tại đại lục gọi nó là huyền khí.
Huyền khí là căn nguyên của mọi thứ trong đại lục này, từ sử dụng võ hồn, hấp thụ linh thai, tu luyện công pháp, luyện đan đều không thể thiếu.
Muốn loại đồng hóa huyền khí thành linh khí không những phải cải tạo đan điền mà còn phải biết tách huyết khí ra khỏi linh khí, quá trình này vô cùng nguy hiểm chỉ một sai xót nhỏ cũng có thể dẫn đến mất mạng.
Ngọc Nhi là một chí tôn thánh nhân về phương diện này nàng nắm rất chắc sẽ không gây lại ảnh hưởng xấu cho Cổ Viêm, trái lại Cổ Viêm lúc này đau đến mặt đỏ bừng chảy cả nước mắt quá trình tách huyết khí như thay da đổi thịt diễn ra vô cùng đau đớn khó có thể dùng từ nào tưởng tượng được.
Nếu không phải Ngọc Nhi bịt miệng hắn lại sợ rằng lúc này hắn đã không chịu nổi mà kêu la thấu tận trời xanh.
Phía Bạch Linh nàng cũng không dám nhìn một phần vì không muốn nhìn cảnh tượng hắn đang chịu đau đớn, nhưng phần lớn vì hắn là nam nhân lại không một mảnh vải trên người còn nàng vẫn còn là thiếu nữ trong trắng có chút ngượng ngùng không dám nhìn.
Sau một canh giờ quá trình chuyển hóa cuối cùng cũng hoàn tất, sau khi tu phục nhục thân hiện tại của Cổ Viêm vẫn cảm giác đau ê ẩm cả người như ngàn vạn kiến cắn toàn thân mồ hôi nhễ nhại như vừa trải qua một cơn ác mộng.
Đau lắm phải không, cố gắng chịu thêm một chút thôi, một khi bước vào Sinh Linh Chi Thủy huynh sẽ không còn cảm thấy đau đớn nữa đâu.
Ngọc Nhi đỡ hắn dậy rút miếng vải trắng bịt trên miệng hắn lại, rồi lại lấy một miếng vải khác lau mồ hô cho hắn tươi cười nói.
Vậy là bây giờ ta có thể vào trong Sinh Linh Chi Thủy rồi đúng không ?
Cổ Viêm nhìn nàng cười nói.
Đương nhiên là được.
Ngọc Nhi gật đầu cười đáp.
Khi Ngọc Nhi đỡ Cổ Viêm đến gần bồn tắm thì cùng lúc phía bên Bạch Linh đã thay y phục trắng tương tất cất bước đi ra.
Sao ngươi tắm nhanh vậy, không muốn tắm chung với Cổ Viêm sao ?
Ngọc Nhi kinh ngạc hỏi.
Viêm ca, chuyện cái nghi thức đó, ta bây giờ ….
Bạch Linh lời nói có chút do dự.
Ta hiểu nỗi khổ của ngươi, có phải ngươi trong lòng nghĩ bản thân đã khôi phục lại tu vi võ đế sớm muộn gì cũng sẽ đạt đến cảnh giới yêu tổ có thể tự mình phi thăng lên thiên giới đi tìm mẫu thân mình mà không cần ta nữa phải không ?
Cổ Viêm gượng cười hỏi lại.
Không phải vậy thực ra, ta cũng ….
Quảng Cáo
Ngươi không phải nói gì thêm, tất cả ta đều hiểu ngay từ đầu ngươi thích ta cũng là chỉ là thân bất do kỷ, tranh dành chức vị thê tử với Ngọc Nhi cũng vậy tất cả đều là để giữ mạng muốn một ngày nào đó cùng ta lên thiên giới tìm mẫu thân.
Từ khi Ngọc Nhi xuất hiện trong lòng ngươi luôn có mối lo sợ, sợ ta vì Ngọc Nhi mà bỏ ngươi và tộc nhân ngươi, nên cách tốt nhất lúc đó chính là phải trở thành nữ nhân của ta, chỉ khi có được sự sủng ái của ta ngươi mới có thể tiếp tục sống mới có thể đi gặp mẫu thân đúng không ?
Nhưng Bạch Linh à, chúng ta quen biết đâu chỉ có một hai ngày ngươi cảm thấy ta giống loại người hẹp hòi xấu xa đến mức đó sao ?
Cổ Viêm nhìn nàng với ánh mắt thất vọng giọng buồn bã cười một cách gượng gạo đáp.
Không phải vậy đâu Viêm ca, chỉ là ta cảm thấy nếu ta với huynh phát sinh chuyện đó lúc này thì mọi chuyện diễn ra quá nhanh, tình cảm chúng ta vẫn chưa được xây dựng một cách vững chắc không giống như huynh và Ngọc Nhi tỷ trải qua vô số khó khăn mới đến được với nhau.
Vì vậy ta cũng muốn được như tỷ ấy, mặc dù ta cũng thích huynh nhưng như thế là chưa đủ để ta và huynh phát sinh chuyện đó, ta nghĩ chúng ta cần thêm thời gian tìm hiểu thêm về nhau.
Huynh hiểu ý nói phải không ?
Bạch Linh khẽ khuyên.
Ta hiểu những lời ngươi nói rồi, ta tôn trọng quyết định của ngươi, ngươi có thể đi được rồi.
Cổ Viêm nghe những lời nàng nói lúc này cảm thấy đau khổ muốn khóc nhưng không dám khóc cố nén lại nước mắt, nhìn nàng tươi cười đáp.
Sau khi Bạch Linh cất bước rời đi, Cổ Viêm ở trong bồn tắm Sinh Linh Chi Thủy như người mất hồn có lẽ bây giờ trong lòng hắn cảm thấy rất buồn.
Ngọc Nhi không một mảnh vải che thân tựa đầu vào người hắn, tâm trạng cũng không tốt hơn Cổ Viêm đau một thì nàng đau mười cả khuôn mặt hắn lúc này hiện lên một chữ thất vọng đối với Bạch Linh.
Ngọc Nhi có phải ngươi cũng như Bạch Linh từ đầu đến cuối chỉ đang lợi dụng ta đúng không, ngươi chưa từng yêu thích ta ?
Cổ Viêm bật cười trong đau khổ nói.
Có phải lý do Bạch Linh không cho huynh phá trinh nên huynh mới trở lên buồn rầu như vậy đúng không ?
Huynh thèm thứ đó đến vậy sao, có một mỹ nhân như muội rồi vẫn chưa đủ thỏa mãn huynh sao ?
Ngọc Nhi nhíu mày khẽ trách mắng.
Ngươi nói linh tinh gì vậy, ta đâu phải loại người dâm dục như vậy cứ thấy ai là lại hứng tính động dục như lũ nam nhân vô loại ngoài kia.
Chỉ là ta đang cảm thấy bản thân mình như kẻ ngốc bị người ta lợi dụng, khi họ lợi dụng xong thì tìm lấy một cái cớ để bỏ ta.
Phải chăng thứ tình yêu của con người thường hay nói đến phải chăng tất cả đều trên lợi ích của đôi bên xây dựng mà thành.
Cổ Viêm cười một cách đau khổ đáp.
Huynh nói vậy là ý gì, muội không hiểu ?
Ngọc Nhi nhíu mày hỏi.
Quảng Cáo
Với nam nhân cứ thấy nữ nhân xinh đẹp tài năng thì yêu từ cái nhìn đầu tiên, còn xấu xí thì bỏ qua ngoài mắt không cần biết tâm tính họ như thế nào bởi vì ngay đến cái nhìn đầu tiên cũng không thích thì làm gì có chuyện phát sinh tinh cảm sau này.
Đó gọi là tình yêu sao, thực chất chỉ là yêu vỏ bọc bên ngoài của người ta mà thôi chứ không hề xuất phát từ sự chân tình.
Với nữ nhân các người cũng vậy luôn chọn những nam nhân có thiên phú tài năng tu vi cao siêu này nọ để chọn là người yêu, cái thứ họ yêu chỉ là thực lực của người đó chỉ không xuất phát từ nội tâm yêu thích họ, nếu họ chỉ là một tên phế vật một con người tầm thường liệu các ngươi đến nửa con mắt có để ý đến họ không ?
Chung quy lại cái gọi là anh hùng phải xứng với mỹ nhân chẳng qua là một thứ tình yêu giả tạo xây dựng dựa trên sự môn đăng hộ đối, một bên cần một mỹ nhân tài năng để khoe với thiên hạ biết chỉ riêng mình xứng đáng có được, bên còn lại cần một nam nhân đỉnh cấp cường giả gì đó cũng để khoe với thiên hạ biết chỉ có mình bản thần mình mới thích hợp xứng với họ.
Nếu một trong hai bên một ngày nào đó, tu vi mất hết, địa vị mất hết, diện mạo trở nên xấu xí liệu cái tình yêu giả tạo đó có còn bên vững không ?
Cổ Viêm mở miệng phán.
Viêm ca, muội hiểu những điều huynh nói, nhưng tất cả cũng chỉ là những lời nói phiến diện của huynh tuy vậy muội không có phủ nhận hoàn toàn đích thực có những thứ tình cảm dựa trên lợi ích của hai bên không vì thiên phú thì cũng vì thế lực đứng sau người ta nhưng quy tất cả thì không được muội tin trên thế gian này vẫn còn những mối tình đẹp, những mối tình khắc cốt ghi tâm, huynh còn chưa trải nghiệm hết sự đời làm sao biết được.
Bạch Linh đã nói rõ ràng vậy rồi, huynh phải có lòng tin vào cô ta chứ.
Ngọc Nhi an ủi nói.
Nhưng mọi chuyện đã rành rành ra trước mắt, ngươi bảo ta tin làm sao được đây, không lẽ ngươi cũng giống như Bạch Linh đó, giống như những nữ nhân xấu xa ngoài kia thấy ta có sức mạnh to lớn đều đến lợi dụng ta, lợi dụng xong rồi thì tìm đại một lý do vứt bỏ ta.
Các ngươi gọi đó là tình yêu đó sao, các ngươi bảo sẽ dạy ta học cách yêu giống như con người vậy mà bản thân các ngươi lại làm ngược lại với những lời nói của mình.
Các ngươi có biết làm vậy tim ta sẽ rất đau không ?
Nếu tình yêu của còn người chỉ là thứ công cụ để đạt được mục đích của nhau, thì Cổ Viêm ta đây không cần, ta không cần cái loại tình yêu dơ bẩn như vậy.
Cổ Viêm vẻ mặt phận nộ quát.
Viêm ca, bình tĩnh lại đi mọi chuyện không nghĩ đâu, đừng có nghĩ theo hướng tiêu cực như vậy.
Ngọc Nhi ôm hắn vỗ vai hắn chấn an.
Cút ra chỗ khác cho ta, ta không cần loại nữ nhân xấu xa như ngươi an ủi, cái thứ tình yêu ngươi dành cho ta cũng vậy, tất cả đều là giả dối, chẳng khác nào như đống phân thối.
Cổ Viêm đẩy nàng ra tức giận chửi thẳng vào mặt nàng.
Bốp !
Lời vừa nói ra Ngọc Nhi không nhịn được nước mắt rưng rưng cho hắn một cái bạt tai thẳng vào mặt mắng cho hắn một trận.
Huynh làm loạn như vậy đủ chưa, còn nói linh tinh nữa có tin ta tát rụng hết răng không?
Huynh có thể mắng chửi ta như thế nào cũng được nhưng nếu huynh dám dùng những lời lẽ dơ bẩn sỉ nhục tình yêu ta dành cho huynh bấy lâu, ta tuyệt đối không tha thứ cho huynh đâu.