Lý Việt vung tay trái lên trời cao lập tức hai con cự long một băng long một phong long xuất hiện, gầm thét lao xuống phía bên dưới mặt đất công kích vị cường giả võ tôn kia.
Đứng trước sức mạnh khủng bố của Lý Việt, Tiểu Thôn không có chút lo sợ, chỉ là đám long tộc ngụy tạo sao có thể so sánh với long tộc chân chính của nó được.
Long uy.
Một tiếng gầm lớn phát ra từ miệng Vương Hạo, chấn nhiếp thiên địa khiến cho hai con cự long kia lập tức tan biến thành vô số mảnh vụn, Lý Việt trông thấy cảnh tượng này cũng phải biến sắc, cùng là võ tôn hơn thế tên tiểu tử kia cũng chỉ là võ tôn tam trọng trong khi lão ta lấy lại thời kì đỉnh phong võ tôn ngũ trọng vốn dĩ phải chiếm thế thượng phong nhưng nay đứng trước hắn cho lão ta có cảm giác nguy hiếm đến tính mạng.
Chỉ có vậy thôi sao, để cho ngươi xem thử thế nào mới là sức mạnh long tộc chân chính.
Tiểu Thôn trong thân xác Vương Hạo, cười đắc ý một tiếng, hai chân đạp mạnh xuống đất khiến mặt đất vỡ nát nhún người bay thẳng về phía Lý Việt ở trên không trung vung quyền chuẩn bị tấn công.
Tay không đòi đánh ta, mơ mộng viển vông.
Lý Việt cau mày phẫn nộ, lập tức ngưng tụ băng phong song long thành thánh thương, vung trường thương lao về phía Tiểu Thôn tấn công.
Ầm !
Một quyền một thương va chạm nhau khiến chon không gian xung quanh vỡ nát cuồng phong nổi lên xen lẫn bão cát vô cùng hùng tàn như muốn nuốt chửng tất cả sinh mệnh dưới mặt đất.
Đám người Tôn Tiểu Phúc cũng chỉ có thể ở trên không trung quan sát từ xa, nếu không sợ đứng gần quá ngược lại sẽ bị sức mạnh khủng khiếp của hai người họ làm tổn thương lúc nào không hay.
Tuyết kiếm hiện tại vẫn đang lẳng lặng lăng không quan sát, miệng không ngừng lẩm bẩm, bộ dạng này làm cho Tiểu Phúc khó hiểu, không biết nữ nhân thần bí này đang định bày ra trò gì.
Rắc rắc.
Nhục thân của Vương Hạo kết hợp với long chi thể của Tiểu Thôn quá mạnh, chỉ một quyền đã đánh nát trường thương của Lý Việt. chỉ một quyền này thôi Lý Việt cũng có thể khẳng định thực lực hiện tại của tiểu tử này chỉ có mạnh hơn chứ không có thua kém lão ta.
Phong Ưng Điểu, Phong Ưng Trảm.
Lý Việt hét lớn phía sau lưng lão ta con cự ưng màu lục bích xuất hiện sải cánh khổng lồ bay trên bầu trời, hai cánh vỗ mạnh tạo ra trảm phong khí tấn công về phía Vương Hạo.
Thôn Thiên.
Khẽ vung tay lên một hắc sắc năng lượng quỷ dị vòng xoáy hút sạch trảm phong khí kia vào bên trong sau đó lại phóng ra hắc trảm phong từ trong vòng xoáy ra bên ngoài tấn công Phong Ưng Điểu khiến cho con cự điểu này vỡ nát.
Địa giai công pháp, Băng Cực Ấn.
Lý Việt quát lớn một lần nữa vung bàn tay lên không trung, chấp chưởng hàn khí cực đại hình bàn tay khổng lồ giáng xuống phía bên dưới nơi Tiểu Thôn đứng.
Chưởng ấn khổng lồ giáng xuống, vạn vật như bị băng phong, cả một vùng sa mạc rộng lớn chớp mắt đã trở thành biển tuyết trắng.
Dưới trận thế băng phong thiên địa đến đáng sợ thế này, Tiểu Thôn cũng chỉ dồn toàn lực để đối phó bằng không tất cả mọi người ở đây đều hứng chịu sự phẫn nộ của vị võ tôn Lý Việt kia.
Vương Hạo ngươi nghe kỹ đây, sau khi ta sử dụng thủ đoạn cuối cùng này sẽ ngủ say một thời gian, hành trình phía trước ngươi phải tự lo cho bản thân mình thôi, ta hi vọng trong một tương lai không xa sẽ nhìn thấy sự trưởng thành lớn mạnh của ngươi. — QUẢNG CÁO —
Tiểu Thôn mỉm cười nói.
Trong thức hải, Vương Hạo linh hồn chỉ có thể gật đầu nói lời cảm ơn chân thành đến Tiểu Thôn, như Tiểu Thôn đã nói cái giá này kì thực quá đắt nhưng vì cứu tất cả mọi người khỏi nanh vuốt của võ tôn cường giả.
Long Tinh Quyền !
Tiểu Thôn hét lớn cả cơ thể căng phồng bắp thịt đánh ra một quyền cực đại xé rách không gian phóng nhanh tới đạo chưởng ấn kia công kích khiến cho chưởng ấn vỡ nát, không những vậy một quyền bá đạo này chưa có dấu hiệu dừng lại vẫn tiếp túc lao nhanh về phía trước công kích Lý Việt.
Cảm nhận sức mạnh hủy diệt từ một quyền của tiểu thôn đánh ra, Lý Việt chỉ có thể dồn toàn lực thi triển một lúc hai loại hồn lục cấp, Phong Ưng Lợi Trảo và Băng Phong Song Sát.
Phong Ưng Điểu khổng lồ lao tới sử dụng móng vuốt sắc bén của mình có thể xé toạc sơn thạch tấn công, trong khi đó Băng Phong Song Sát do hai băng long và phong long phối hợp với nhau tạo thành một trận băng phong long quyển điên cuồng lao tới cuốn sạch.
Mặc dù thi triển ra long tinh quyền vô cùng mạnh mẽ đến từ long tộc nhưng vì tu vi của Vương Hạo vẫn còn kém nên nhiều nhất cũng chỉ có thể ngang với Lý Việt, muốn làm lão ta trọng thương là điều rất khó.
Nguy rồi cơ thể này quá yếu nên xảy ra phản phệ nếu còn tiếp tục sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Tiếp tục đánh đi, bằng mọi giá cũng phải làm cho lão già đó rút lui, nếu không tất cả đều phải chết tại đây.
Vương Hạo truyền âm ra lệnh nói.
Ngươi sẽ ổn đấy chứ, nếu ta lạm quyền thi triển những chiêu thức lợi hại thì cơ thể ngươi sẽ tổn thương nghiêm trọng thậm chí có thể mất mạng.
Tiểu Thôn lên tiếng nhắc nhở.
Yên tâm đánh thỏa sức đi, ta còn chịu đựng được.
Vương Hạo truyền âm nói.
Trông thấy bộ dạng đau đớn của Vương Hạo, Lạc Yên không nỡ chút nào, lúc này trong đầu nàng có ý định ra tay trợ giúp, thân thể vô thức tiến lên phía trước ngay tức bị tuyết kiếm ngăn cản.
Ngươi muốn làm gì, trận chiến võ tôn ngươi có khả năng trợ giúp được hay sao, hay là ngươi muốn làm vật ngáng đường cho tiểu tử đó.
Tuyết Kiếm khẽ cảnh cáo.
Không phải lo cho ta, ta tự biết chừng mực.
Lạc Yên gạt tay nàng ta ra lạnh lùng đáp.
Lạc Yên tỷ muốn đi vậy ta cũng muốn đi, cho dù biết không giúp được nhiều nhưng có còn hơn không.
Mộng Mộng lên tiếng nói.
Ta cũng sẽ giúp, thêm một phần sức mạnh thì thêm một phần sống sót. — QUẢNG CÁO —
Hồng Linh gật đầu đồng ý với Mộng Mộng.
Hắc Lang thì không nghĩ vậy, hắn lựa chọn đứng yên một chỗ quan sát, hắn không ngu ngốc với đám thiếu niên trước mặt này mà đem mạng mình dâng lên cho võ tôn cường giả.
Nếu muốn tìm chết ta không cản nữa.
Tuyết Kiếm không thuyết phục được khẽ lùi bước về phía sau mặc cho đám người này muốn làm gì thì làm.
Ngoại trừ nàng ta và Hắc Lang tham gia vào cuộc chiến chống lại võ tôn, số còn lại đều đồng ý liên thủ với nhau giúp đỡ Vương Hạo một tay, ngay cả Tôn Tiểu Phúc cũng tham gia, hắn không thể để Mộng Mộng nguy hiểm tính mạng được.
Cả bốn người đều thi triển võ hồn cùng hồn kỹ mạnh nhất của mình chống lại vị băng võ tôn cường giả trước mặt kia.
Lý Việt bị một đám võ hoàng công kích đánh lén phía sau chỉ đành phân tán sức mạnh ra làm hai đối phó với chúng, nửa còn lại để đối phó với Vương Hạo.
Võ hồn của Lạc Yên là Băng Khổng Tước, đệ tứ hồn kỹ của nàng ta chính là Băng Phong Bạo Vũ.
Thân thể khổng lồ của Băng Không Tước xuất hiện với bộ lông vũ tráng lệ, mỗi lần nó vỗ cánh liến phóng ra vô số phiến lông vũ sắc bén tỏa ra hàn khí đáng sợ, tấn công liên tục về phía Lý Việt.
Mộng Mộng với lưu ly bạo tinh hỏa thể chất tạo ra một con chim lửa khổng lồ sinh ra với nhiệt độ rất cao cùng lúc tấn công lão già này sức mạnh không thua kém so với Lạc Yên là bao.
Hồng Linh sở hữu túc linh song kiếm, đệ ngũ hồn kỹ của nàng ta chính là túc linh song trảm chém ra hai đạo kiếm khí âm dương liên thủ với Mộng Mộng cùng Lạc Yên tấn công băng tôn.
Tôn Tiểu Phúc ở trên đầu lão ta lấy võ hồn tật phong kiếm linh, đệ tứ hồn kỹ phong linh trảm, chỉ xuất kiếm duy nhất chém ra một trảm phong xé rách không gian chém tới trên đầu lão băng tôn giả.
Đối với lão già Lý Việt, đám tiểu bối này công kích chỉ là gãi ngứa nhưng cũng làm lão tốn không ít phiền phức, chí ít chúng đã thành công làm lão ta phân tâm không thể dùng mười phần sức mạnh để đánh với Vương Hạo.
Mọi người …
Thấy mọi người liên thủ câu kéo thời gian cho mình, Vương Hạo không ngần ngại để cho Tiểu Thôn dùng toàn lực dù điều đó sẽ tổn hại đến cơ thể mình, nhưng đây là cơ hội cuối cùng, bằng mọi giá cũng phải ngăn cản sự phẫn nộ của Lý Việt.
Tiểu Thôn lúc này đã bạo phát ra hỏa diễm cực đại, trên bàn tay ngưng tụ ra một đóa hoa sen lửa tử sắc quỷ dị, sau đó bóp nát nó hội tụ toàn bộ sức mạnh vào bàn tay trái của mình.
Bên trong thức hải quan sát, Vương Hạo vô cùng kinh ngạc trước khả năng mà tiểu thôn có thể làm được, quả nhiên là thượng cổ yêu tổ có khác, trước đây nó từng nói với Vương Hạo đợi hắn đạt đến thành tựu võ tôn sẽ hướng dẫn hắn sử dụng long tinh quyền nhưng nay thời khắc sinh tử phải dùng đến vừa hay lần này có thể chiêm ngưỡng sự mạnh khủng bố của loại công pháp này.
Thân thể phát ra tử quang chói lóa, trong chớp mắt Tiểu Thôn đã bay lên không trung một khoảng rất xa, tay trái tụ quyền hỏa diễm hừng hực nhiệt độ vô cùng cao có thể đốt cháy không gian phạm vi quanh nó.
Một quyền đánh ra mang sức mạnh hỏa diễm hủy diệt đánh xuống khiến cho Lý Việt phải dồn toàn sức lực để ngăn chặn lại, lão biết nếu bị trúng đòn này nguy cơ tử vong là không phải không xảy ra.
Một mình Vương Hạo đạt đến võ tôn đã phiền phức rồi, nay còn thêm đám võ hoàng làm vướng tay vướng chân lại càng thêm phiền phức, cho dù là võ tôn cường đại nhưng một mình đánh với một võ tôn có chiến lực ngang mình cộng thêm bốn võ hoàng cường giả trợ giúp thì có lợi hại đến mấy cũng sẽ gặp phải bất lợi.
Ầm !
Một tiếng nổ lớn vang lên tại vị trí của Lý Việt, hầu hết mọi người đều nghĩ lão già này sẽ bị trọng thương rất nặng sau khi tiếp một quyền này của Vương Hạo, nào có thể ngờ lão ta lại có thể bì an vô sự bước ra.
— QUẢNG CÁO —
Tiểu Thôn sau khi sử dụng long tinh quyền lần hai đã hao tổn quá nhiều năng lượng bản thân nên đã chìm vào giấc ngủ say.
Còn Vương Hạo cũng đã trọng thương nội thể rất nặng ngã xuống theo.
Vừa nhìn thấy tiểu tử này bất tỉnh, Lạc Yên là người đầu tiên ra tay đỡ hắn.
Cũng chính lúc này cấm chế dưới mặt đất được mở ra gây một trận động đất lớn mở ra một vòng xoáy thông đạo đen ngòm.
Là bảo tàng trong truyền thuyết đó sao !
Tuyết Kiếm đứng từ xa kinh ngạc hô lên một tiếng.
Khụ, khụ, phải hi sinh hàn long chiến y cấp địa bảo hỗ trợ mở bảo toàn được tính mạng, trận chiến này bỏ ra cái giá đắt quá vừa hay lại có bảo tàng xuất thế, biết đâu bảo vật trong đó lại giúp ta đột phá thêm cảnh giới.
Lý Việt sắc mặt trắng bệch nhổ ra ngụm máu tươi, cười đắc ý một tiếng.
Dật nhi, ngươi vì bảo tàng này mà chết, vậy thì hôm nay ta sẽ thay ngươi lấy nó, đợi khi chiếm được bảo vật bên trong, ta nhất định sẽ thay ngươi diệt trừ lũ nghiệt súc hãm hại ngươi.
Lý Việt thầm nghĩ trong lòng, ngay sau đó hướng tầm mắt đến vị trí bảo tàng ở sâu dưới mặt đất mà lao tới.
Đúng lúc này từ sâu tron mặt đất có tiếng gầm thét cự thú, chỉ thấy sau đó một thân sáu mươi mét chiều dài giun đất màu nâu đất với cái miệng tròn đầy răng sắc nhọn chui ra khiến cho lão già Lý Việt này một phen hoảng hốt nhanh chóng lùi lại phía sau.
Không ngờ bảo tàng này lại có một con Địa Sa Cự Thú thời kì trưởng thành canh gác, ít nhất nó cũng phải là yêu hoàng cửu giai tương đương với võ tôn đỉnh phong nhân tộc.