Sự xuất hiện của Vô Tâm khiến cục diện Thiên Mộng Lâu thay đổi hoàn toàn, nữ tử Thẩm Ngọc Kỳ sau khí được Lãnh Khuyết đem về khu vực của mình lúc này hoàn toàn im lặng đối diện với võ hoàng cảnh cường giả đối với võ linh cảnh như nàng chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Sau đây là vật phẩm cuối cùng, ta nhắc nhở trước nó sẽ rất đặc biện mọi người hãy thật sự bình tĩnh ổn định lại vị trí.
Lời này của An Nhã khiến trong lòng mọi người ở đây sốt ruột không biết vật phẩm này thần kỳ tới mức nào mà khiến nàng phải nghiêm túc nhắc nhở.
Bước từ sau sân khấu tiến ra phía trước không phải là mấy thiếu nữ xinh đẹp mà là lão giả y phục trắng cũng chính là người mà Cổ Viêm gặp ở ngoài cửa luôn kè kè bên cạnh An Nhã.
Là võ tông cảnh, Tả Mục lão, không biết vật phẩm đấu giá này lợi hại đến mức nào mà đích thân ngài đem đến.
Lãnh gia chủ cất giọng ngạc nhiên hỏi.
Tả lão này vừa mới bước chân vào võ tông cảnh, trông bộ dạng kính nể của đám người kia có lẽ ở Vân Mộng thành này địa vị không nhỏ làm Cổ Viêm cũng hiếu kỳ theo rốt cuộc bảo vật cuối cùng này rốt cuộc lợi hại đến đâu mà khiến lão ta phải đích thân ra mặt.
Tả lão ngài có thể mở vật phẩm cuối cùng ra rồi đấy.
An Nhã mở miệng cung kính nói.
Ngươi nghĩ kỹ chưa vật phẩm này mà mang ra đấu giá có lẽ sẽ gây ra trận mưa tanh gió máu.
Tả lão cất giọng nghiêm túc hỏi lại.
Ngài cứ yên tâm, ta tự khắc sẽ có sắp xếp.
An Nhã cười tự tin đáp lại.
Trên tay Tả lão là một bình ngọc lục bích có khảm hoa văn rồng phượng bằng vàng tinh tế đến từng đường nét không biết vật phẩm bên trong giá trị lớn đến cỡ nào duy chỉ mỗi bình ngọc kia giá trị cũng đến cả trăm vạn hạ phẩm linh thạch.
Cầm bình ngọc trên tay, lúc này Tả lão vẫn còn do dự không biết quyết định này của An Nhã có quá nguy hiểm không.
Tả lão ngài còn chần chừ gì nữa mau mở bình ngọc đi ta cũng muốn xem thử nó rốt cuộc là thần vật cấp độ nào.
Miêu gia chủ không nhịn nổi sự hiếu kỳ cất giọng thúc giục nói.
Tả lão ngài mau mở đi.
Chúng ta không thể chờ thêm được nữa.
Chúng nhân phía dưới đồng thanh lớn tiếng nói, sự hiếu kỳ đã nên đến đỉnh điểm không thể nhịn thêm được.
Tả lão cứ nghe theo ta đi.
An Nhã nhỏ giọng khẩn cầu nói.
Tả lão mặc dù không nỡ nhưng vì An Nhã đã nói vậy buộc lòng lão ta phải mở bình ngọc ra.
Vừa mở bình ngọc linh khí xung mãnh tỏa ra tràn ngậm phòng khiến ngươi ta cảm thấy tinh thần thoải mái đến diệu kỳ giống như toàn bộ thiên địa linh khí xung quanh đều tập trung tại đây.
Roẹt !
Quảng Cáo
Grao …grao ..
Phía bên trong bình một cỗ khí tức màu xanh tỏa ra phóng thẳng lên trời huyễn hóa thành một con cự long màu lục bích thân thể to lớn xông thẳng chọc thủng mái của lâu các bay thẳng lên trời.
Ba vị gia chủ là người vui mừng nhất chớp mắt đã đuổi theo cự long, Tả lão vì bảo vệ vật phẩm đấu giá mà đuổi theo.
Mọi người trông thấy vậy tâm thần phấn khích liền chạy ra ngoài xem thử rốt cuộc đây là loại thần vật lợi hại tới mức nào.
Đám người Cổ Viêm cũng không chậm trễ xông thẳng ra phía bên ngoài quan sát mọi diễn biến xảy ra.
Phía bên ngoài trên trời có giao long thu hút đông đảo dân chúng đến quan sát.
Cổ Viêm ca.
Ngọc Nhi thấy hắn đang đứng gần đó mỉm cười gọi vội chạy tới tiến đến bên cạnh.
Ngươi không đi mua đồ cho xong đi còn chạy ra đây làm gì.
Cổ Viêm mở miệng khẽ hỏi.
Dị tượng xuất hiện mọi người đều tập trung đến đây xem huynh nghĩ ta lại có tâm trạng để lựa đồ nữa sao !
Ngọc Nhi nhiu mày véo nhẹ vào má hắn rồi nói.
Cổ Viêm thiếu hiệp ngài có biết chuyện gì đang diễn ra ở đây không ?
Liễu khê nữ phụ tò mò cất giọng hỏi.
Đám tỷ muội theo sau Ngọc Nhi ánh mắt háo hức cũng đang chờ đợi câu trả lời của hắn.
Ta làm sao mà biết được, đều tại đám người của Thiên Mộng Các kia không biết vật phẩm đấu giá này chúng lấy ở đâu lợi hại ra sao mà khiến mọi người chú ý nó nhiều đến vậy.
Cổ Viêm chăm chú nhìn về phía cự long màu xanh đang có Tả lão chấn giữ lắc đầu than thở nói.
Đây … đây …đây là.
Ngọc Nhi mặt hơi biến sắc nhíu mày lại nhỏ giọng nói.
Ngươi biết lai lịch của nó sao, nói thử xem.
Cổ Viêm thấy bộ dạng nàng lúc này thấp giọng hỏi.
Không cần phải vội, bọn người kia sẽ nhanh chóng công bố về lai lịch của nó thôi .
Ngọc Nhi khẽ gượng cười nói.
Các vị vật phẩm cuối cùng này chính là lục phẩm đan dược Thanh Long Đan phẩm chất hoàn mỹ chín đạo kim văn , để có thể tạo ra nó ít nhất cũng phải từ võ đế cảnh cấp bậc mới có thể chế tạo ra được đương nhiên giá trị cũng không nhỏ, giá khởi điểm một trăm vạn cực phẩm linh thạch.
Quảng Cáo
An Nhã đứng trên mái lâu các nhìn xuống dưới rõng rạc nói.
Lục phẩm đan dược hoàn mỹ chín đạo kim văn, bọn chúng từ đâu mà có được loại thần dược phẩm chất cao cấp đến vậy.
Cổ Viêm trầm ngâm thầm nghĩ.
An Nhã tiểu thứ loại đan được này cũng quá sức quý hiếm ta tự nhận tài lực không đủ không thể tranh với các vị đang đứng ở đây, nhưng có điều ta rất muốn biết lai lịch này từ đâu mà có.
Miêu gia chủ cất giọng hiếu kỳ hỏi.
Về lai lịch ta cũng không rõ chỉ biết viên đan dược này nằm trong số Dịch Cốt Đan mà Vô Tâm thiếu hiệp giao bán.
An Nhã chỉ tay về phía thiếu niên áo đen ở dưới tủm tỉm cười nói.
Cái gì vật phẩm đấu giá lần này lại chính là của Vô Tâm thiếu hiệp ?
Chúng nhân giật mình kinh ngạc tim đập liên hồi quay sang nhìn hắn sửng sốt không dám tin hắn chỉ là một võ hoàng cho dù thiên phú luyện đan cao cấp đến đâu sao lại có bản lãnh có thể tạo được đan dược cao cấp đến vậy.
Các ngươi nhìn ta làm gì luyện đan ta đâu có biết chẳng qua ra ngoài tông môn được Bạch Mi Lão Nhân lão già đó đem lọ đan dược này đi để phòng thân ta đâu biết trong đó có đan dược cao cấp đó.
Cổ Viêm cau mày vội lên tiếng minh bạch.
Hóa ra , Vô Tâm thiếu hiệp lại là người của Đan Thánh Phong của Bắc Minh Thần Tông không nghĩ đến tạo nghệ luyện đan của Bạch Mi Lão Nhân lại cao thâm đến như vậy đến cả một viên đan dược lục phẩm hoàn mỹ khó luyện như vậy mà có thể không để mắt tùy ý cho đệ tử đem ra ngoài.
An Nhã che miệng tủm tỉm cười nói.
Chắc chắn viên đan dược này là bảo vật của lão ta được vị võ đế nào đó tạo ra tặng lão do tuổi già sức yếu nên mới có sự nhầm lẫn như vậy, nếu các ngươi không muốn lão ta trách tội thì mau mau đem trả cho ta, ta có thể giữ kín bí mật này không nói với lão ta.
Cổ Viêm trừng mắt hăm dọa nói.
Vô Tâm thiếu hiệp hiện giờ ta không thể trả lại cho ngài được, tin tức về Thanh Long Đan này ta đã truyền tin cho tứ đại tông phái đến để đấu giá, bọn họ sẽ nhanh chóng tập hợp tại Vân Mộng thành của chúng ta thôi.
An Nhã mở miệng nghiêm túc đáp lại.
Ngươi !
" Con yêu nữ này quá giảo hoạt lại ngang nhiên đem cả đám cả bốn tông môn ra làm trò đùa của cô ta xem ra mấy ngày sau này Vân Mộng thành sẽ không được yên ổn " .
Cổ Viêm cau mày thầm nói.
Tả lão phiền ngài thu lại Thanh Long Đan.
An Nhã mở miệng ra lệnh nói.
Nghe thấy nữ nhân này nói vậy, Tả lão bây giờ mới thở dài một tiếng, không hổ danh là chủ nhân đời này của Thiên Mộng lâu, rất thông minh tính toán mọi việc cũng rất giỏi cho dù phần thắng nghiêng về ai thì lợi ích bọn họ thu được không phải con số nhỏ.
Vô Tâm thiếu hiệp xin đừng nóng giận chuyện này cũng là do tiểu nữ thất trách , để đền bù cho ngài Thiên Mộng lâu tình nguyện tặng cho ngài 1 vạn cực phẩm linh thạch ngoài ra trong kho bảo vật của chúng ta ngài được tùy ý chọn ra 5 món bảo vật mình thích , ngài cảm thấy như vậy đã được chưa, nếu chưa được ngài còn yêu cầu gì thêm cứ nói với ta nhất định sẽ khiến ngài hài lòng mới thôi.
Quảng Cáo
An Nhã nữ tử mở miệng cười nói.
Ha ha, Vô Tâm thiếu hiệp sự cố không đáng thì cũng đã xảy ra rồi, An Nhã tiểu thư đã có ý tốt bồi thường, ngài cũng đừng trách cô ta nữa.
Lãnh Thiên Long gia chủ cười sảng khoái vỗ vai nói.
Nếu không còn chuyện gì khác An Nhã xin mời các vị quay về nhà nghỉ ngơi , trong khoảng thời gian sau này Thiên Mộng lâu tạm thời đóng cửa để chuẩn bị hội đấu giá sắp tới , sẽ không tiếp bất kỳ vị khác nào, mong các vị thông cảm cho.
Lời An Nhã vừa dứt lời cũng là lúc náo nhiệt kết thúc mọi người đứng ở đây cũng không còn lý do gì để ở lại cũng ngay sau đó lập tức rời đi, hiện giờ chỉ còn đám người Cổ Viêm đứng ở ngoài lâu các.
Vô Tâm thiếu hiệp xin mời đi lối này.
Tạm thời nghe theo sự chỉ dẫn của An Nhã, Cổ Viêm và Ngọc Nhi dẫn theo hai tiểu tử huynh đệ Tạp Bao Tử vào tham quan, phụ mẫu Tạp Cương và đám tỷ muội tạm thời nghe theo sự sắp xếp của An Nhã đến phòng khách chờ đợi.
……
Đi sâu vào bên trong tụ bảo lâu có một căn hầm tối dọc theo hai bên tường có đuốc so sáng, An Nhã đi trước dẫn đường bốn người còn lại theo phía sau thoáng chốc trước mặt là cánh cửa lớn bằng vàng hoa văn trạm chổ tinh xảo.
Các vị xin hãy đừng chờ ở đây , để tiểu nữ đến phía trước mở cửa.
Trước mặt cánh cổng có hai thị vệ cầm giáo mác trông coi, thấy An Nhã xuất hiện liền lui bước nhường đường cho nàng mờ cửa.
Cầm kim lệnh trên tay ấn mạnh vào chỗ trống phù hợp với lệnh bài, cánh cửa băng vàng rung chuyển nhẹ rồi từ từ được kéo lên lên trên cao, bên trong có ánh sáng chói mắt ập ra ngoài sau đó nhanh chóng biến mất để lộ ra không gian rộng lớn bên trong .
Các vị xin mời ..
Bước vào phía bên trong quan sát kỹ mới thấy có rất nhiều tủ gỗ cao vút chạm đến trần nhà được sắp xếp có trật tự, trên mỗi tủ là hàng trăm ô lớn nhỏ khác nhau đựng những vật phẩm kỳ quái mà trước giờ hắn chưa được nhìn thấy lần nào.
Hai huynh đệ Tạp Bao tử tạp tiểu tu háo hức liền vội chạy đi xung quanh ngắm nhìn bảo vật trước mặt, An Nhã không muốn làm phiền hai người họ liền đuổi theo hai tiểu tử kia trông chừng họ.
Cổ Viêm có phải huynh nên cho muội lời giải thích không ?
Ngọc Nhi véo nhẹ vào tay hắn nhíu mày nói.
Ui đau , ngươi làm gì vậy sao lại véo ta ?
Cổ Viêm khẽ cau mày quát nhẹ.
Chuyện này nhất định là do sự bất cẩn của huynh mà ra, có phải cố tình sử dụng Thiên Sinh Linh Tinh để biến đan dược thành hoàn mĩ đúng không ?
Ta cũng đâu có biết mọi chuyện thành ra thế này cứ ngỡ chỉ là tam phẩm đan dược hạ phẩm ai ngờ lại để xót một phế phẩm lục phẩm đan dược ở trong bình mọi chuyện nếu phải tính nên tính lên đầu lão già Bạch Mi Lão Nhân.
Cổ Viêm cau mày nhỏ giọng giải thích.
Đều tại tên ngốc như huynh, ta muốn xem thử lần này huynh định ăn nói thế nào với tông môn của huynh đây.