[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 108: Thí nghiệm nguy hiểm



---------------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

---------------------------------------------------

" Xin lỗi, Annie..." Sau khi buổi tụ tập chấm dứt, Diana hướng tới Ann tràn ngập áy náy nói xin lỗi, Eren cũng mang vẻ mặt có lỗi nhìn cô.

Trong sân vườn, ba người ngồi vòng quanh bàn trà dài, phía trên còn bày ba ly trà chanh mật ong ướp lạnh, ánh đèn phòng khách và ánh trăng đêm chiếu rọi đan xen lấy nhau.

Ann nhìn hai người lớn nở một nụ cười, không để bụng phẩy tay " Không sao hết, xin lỗi cái gì chứ, hehe. Phải biết là mấy người bạn cùng tuổi được huy hiệu huynh trưởng, có ai như con mời được hơn nửa cái Bộ Phép thuật tới nhà chứ, đây là độc nhất đó nha. Lại nói thêm, con quen biết được nhiều người như vậy, không phải sau khi tốt nghiệp tiến vào Bộ Phép thuật làm việc sẽ càng thuận lợi sao."


Mấy lời an ủi càng làm Eren và Diana cưng yêu cô hơn.

" Annie, sau này con định tới Bộ làm hả ?" Diana dịu dàng hỏi.

" Con định vào phòng ban nào ?" Eren cũng hỏi theo.

" Ừm, con định vào Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế." Ann hào hứng nói.

Trên mặt Diana lộ ra vẻ mừng rỡ, câu trả lời của Ann làm dì ấy vui vẻ không thôi, nhưng cũng phải gắng kiềm nén kích động, hỏi lần nữa để xác định " Thật ư ? Con nghĩ kĩ rồi chứ Annie ? Tiến vào chỗ đó, buổi đầu sẽ cảm thấy buồn tẻ rườm rà, nói không chừng còn phải thường xuyên đi công tác, khả năng lớn là xuất ngoại nữa."

Ann nghiêm túc gật đầu " Con muốn đi, vừa bắt đầu công việc sẽ hơi khó khăn, nhưng con có niềm tin có thể làm tốt. Lại nói, còn có thể đi thăm thú những mặt khác của các nước, nhìn thế giới phép thuật ở chỗ họ, luôn là mơ ước trước giờ của con. Mà con cũng học rất nhiều về thương nghiệp, mậu dịch, rất muốn thực hành trải nghiệm thực tế thử."


Diana và Eren liếc mắt nhìn nhau, ngay sau đó Diana đi khỏi chỗ ngồi bước qua xổm xuống ôm Ann một cái, hôn lên mặt cô, tràn ngập ý cười đứng lên xoa tóc Ann " Annie thật giỏi."

Eren cũng công nhận, gật đầu cười cười " Ước mơ của con so với chú hồi trước lớn hơn nhiều, lúc đó chú chỉ mong sau này có thể nuôi dưỡng mười con sinh vật huyền bí, kết quả vừa mới tốt nghiệp đã có thể làm được liền, nhưng rất buồn chán..."

Diana và Ann đều bật cười. Ngồi trong sân, tận hưởng gió đêm thổi man mát, uống trà chanh mật ong ướp lạnh, Ann cùng Eren và Diana tùy ý trò chuyện về cuộc sống.

" Ngày mai Margaret sẽ trở về Trung Quốc ư ?" Ann hỏi.

" Đúng vậy, chương trình học của con đã xong, cô ấy cần trở về." Diana cầm ly nước lên nói, nụ cười khẽ đọng lại trên mặt, đánh giá của Margaret về Ann rất cao làm cho tâm trạng cô ấy thật vui vẻ.


" Mấy giờ sáng mai ? Con muốn đi tiễn cô ấy, cô ấy là một giáo viên rất tuyệt." Ann nói " Con đã học hỏi được rất nhiều thứ."

" 10 giờ 20 sáng mai, ở sân bay Heathrow." Diana trả lời.

Ann gật đầu.

" À, đúng rồi Diana, buổi chiều ngày mai con muốn mượn phòng thí nghiệm ở trang viên, con muốn làm một thí nghiệm, có chút nguy hiểm. Độ gia cố của phòng thí nghiệm nhà chú Eren hơi yếu." Ann nói.

Ngữ khí của Ann nhẹ nhàng bâng quơ, dường như cái thí nghiệm này không có gì nguy hiểm, thế mà lực công phá vượt qua gia cố của Eren làm cho hai người phải lưu tâm, chú ý.

Bình thường họ cũng không quan tâm lắm đến hứng thú mày mò trên phương diện này của Ann, nhưng lúc này vẫn không nhịn được dò hỏi.

" Thí nghiệm về gì ?" Cả hai đồng thanh.

Ann cũng không giấu diếm, lấy ra cuốn sổ ghi chép của Sharp. Vài trang cuối của cuốn sổ được dán mảnh giấy da cũ kĩ, bên trên viết dòng chữ đỏ CỰC KÌ KHÓ TIN, sau đó còn viết hai chữ NGUY HIỂM ngoằn ngoèo xiêu vẹo, chỉ có thể mang máng đọc được.
" Chính là cái này, tác giả cuốn sổ này là Keton Sharp, một nhà thực vật học tài năng vào hơn 300 năm trước, nhưng ông ấy không phải như những nhà khoa học bình thường, chỉ nghiên cứu những đặc tính khác biệt của thực vật. Ông ấy cực kì thích thí nghiệm các loài thực vật thông qua đó nhận biết các đặc tính khác lạ của nó. Con rất thích ông ấy, một lần trong khi tìm sách ở thư viện thì con thấy cái tên này, sau đó Fanny tặng cho con một cuốn sổ của ông ấy."

Ann nói rồi lấy ra cuốn sổ khác, đây là một cuốn sổ được đóng gáy kĩ càng. Lật cuốn sổ ra, hóa ra Ann đã sao chép lại nguyên văn các ghi chú của Sharp.

" Trong này có tổng cộng 13 thí nghiệm, càng ngày càng phức tạp hơn." Ann lật qua lật lại cuốn sổ cho Diana và Eren xem. Trên đó được viết dày đặc thành phần nguyên liệu, thao tác, và ghi chú.
" Con đã làm được xong 12 cái đầu tiên, nhận biết được những tri thức về thực vật trước nay chưa từng nghe tới, đây là thí nghiệm cuối cùng rồi, con đã gom góp nguyên liệu trong một thời gian dài. Thực ra thì, những nguyên liệu mà con nhờ hai người tìm đều là vì để làm thí nghiệm này."

Ann thành khẩn nói " Con định hoàn thành thí nghiệm cuối cùng này, nhưng lại gặp hai từ này." Ann chỉ hai từ KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG và NGUY HIỂM trên cuốn sổ " 12 thí nghiệm trước đó chưa từng xuất hiện, nên con mới định làm nó trong phòng thí nghiệm ở trang viên, phòng ở trang viên Roland có rất nhiều bùa chú bảo hộ cổ xưa, chắc là sẽ không có việc gì."

Diana và Eren liếc nhìn nhau, tâm trạng của hai người lớn trong nhà lúc này có hơi chút phức tạp. Theo lí thuyết, Annie có thể cảm thấy hứng thú tò mò ở phương diện thực vật học và độc dược học, còn đạt được vài thành tựu nhỏ thì thật tốt. Nhưng trình độ phức tạp của thí nghiệm này quả thực là vượt quá sự tưởng tượng của hai người họ, rốt cuộc thì họ cũng đã tốt nghiệp nhiều năm rồi, hiện tại một người am hiểu giao lưu với sinh vật huyền bí, một người thì chuyên gia ngoại giao cùng kinh tế thương mại.
Diana và Eren thay phiên lần lượt lấy sổ ghi lật xem lúc lâu, sau đó trả lại cho Ann, cô mang theo ánh mắt mong mỏi nhìn hai người họ.

Thật ra mà nói, họ xem lâu vậy nhưng vẫn chưa hiểu lắm tác dụng của thí nghiệm này là gì.

" Khụ..." Eren hắng giọng nhìn Diana, Annie đang hướng hai người họ chờ đợi.

Liếc nhìn Eren, Diana mở miệng " Phòng thí nghiệm ở trang viên Roland đích xác là có nhiều bùa chú phòng hộ cổ xưa. Nhưng mà Annie, nếu Keton Sharp đã viết hai từ nguy hiểm này, con cần phải nên cẩn thận biết không ? Ta bảo Cor hỗ trợ con được chứ ? Hắn đã phục vụ gần 40 năm, mỗi một chỗ ở trang viên đều rất quen thuộc, có thể điều khiển nâng cao sức phòng vệ lên."

Ann vui vẻ gật đầu " Đương nhiên là được, con cũng đang cần một phụ tá, tuy rằng đã chuẩn bị khá nhiều nhưng chắc đến lúc đó vẫn cần hỗ trợ."
" Được, đêm nay ta dặn Cor dọn dẹp phòng thí nghiệm một chút, chỗ đó đã lâu rồi không ai dùng." Diana thở phào nhẹ nhõm.

Eren cười cười xoa đầu Ann " Không nghĩ tới Annie ở phương diện thực vật học và độc dược học lại giỏi giang đến vậy. Những công đoạn và nguyên liệu trong cuốn sổ chú xem chẳng hiểu gì mấy."

Ngày hôm sau, buổi sáng Ann đến tiễn Margaret xong liền về nhà, sửa soạn sắp xếp nguyên liệu và cây cối hết tận một tiếng sau mới tới trang viên Roland.

Cor đã đứng đó đợi sẵn.

" Cô chủ nhỏ." Cor hướng Ann cúi chào " Phòng thí nghiệm đã vệ sinh sạch sẽ, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu sử dụng."

Ann đưa cái rương cho một gia tinh khác, gật đầu " Trước chuẩn bị cho ta vài món ăn nhẹ đi, ta còn định đi xem xét mấy chậu cây ở nhà kính trước, cái rương này để trong phòng thí nghiệm, đừng có mở ra."
Cor cung kính gật đầu, phẩy tay ra hiệu con gia tinh đang cầm rương, nó liền vội vàng chạy đi.

Ann và Cor vừa đi tới cửa thì Mur đã lật đật ôm mâm đồ ăn lớn chạy tới " Cô chủ nhỏ ! Đồ ăn nhẹ mà người cần."

Trên mâm bạc bày biện đầy đủ các loại bánh quy, pudding, bánh ngọt cỡ nhỏ.

" Chà, phong phú quá, cám ơn ngươi Mur." Ann bẻ nhỏ miếng bánh quy bơ bỏ vào trong miệng, híp hai mắt lại " Hương vị vẫn như mọi lần, ngon lắm, tài nấu nướng của Mur không có suy giảm nha."

Mur đứng ngơ ngơ bưng mâm, nhìn qua có vẻ không ổn lắm, hai lỗ tai lớn đỏ hồng lên, mặt mày sững sờ.

" Cô chủ nhỏ đang khen ngợi Mur ư ? Ôi ! Mur thích cô chủ nhỏ nhất !" Mur thầm thì.

Ann lấy trên mâm bạc hai cái bánh quy, và miếng pudding, sau đó liền dỗ dành Mur rồi rời khỏi, cô còn phải tới nhà kính xem mấy chậu thực vật, lấy nhiều đồ ăn quá không hay lắm.
Từ cửa của lâu đài nhìn ra, trang viên Roland thật ra chiếm diện tích không lớn lắm, đương nhiên là so với Hogwarts thì là vậy, lâu đài nằm ở bên sườn thấp của dãy núi cao, lấy nó làm ranh giới, phía sau là rừng rậm cây cối um tùm, mà phía trước là thềm cỏ thường được chăm sóc, trải dài đến hồ nước trong xanh. Trước cửa lớn lâu đài là hai thềm đi lát đá, một cái thông đến bên hồ nước, gần hồ có căn nhà nhỏ, đựng mấy dụng cụ câu cá.

Cái còn lại nối liền với nhà kính, đón đầy đủ ánh nắng ấm áp từ mặt trời, độ ẩm cũng vừa phải, do sự yêu thích đối với thực vật của Ann nên nó so với trước đây rộng hơn gấp hai ba lần.

Ann thăm hỏi Cor những chuyện cũ trước kia ở trang viên, mà Cor nghe được cô chủ nhỏ của mình có hứng thú về đề tài này cũng rất nhiệt tình lải nhải.
Đợi ăn uống xong xuôi, Ann và Cor mỗi người cầm một chậu qua đi về lâu đài.

Trong phòng thí nghiệm, Ann bày bố đâu đấy nguyên liệu và thực vật cần thiết. Nơi này là một căn phòng hình tròn nằm ở tầng cao của lâu đài, hai cửa sổ mở toang rộng rãi, trên bàn dài lớn ở giữa phòng chất đầy những dụng cụ, cây cỏ cần thiết.

Một trong số đó là chậu cây chỉ có hai lá màu xanh đậm nổi bật, thân chính to khỏe. Tên của loài cây này là Rocchi, được đặt theo vị phù thủy vĩ đại đã phát hiện ra chủng loại kì diệu này trong hang động ở dãy núi cao. Cây này rất quý, chỉ có thể chiết bằng cách giâm cành, Eren đã nhờ bạn bè gửi từ dãy Apls xuống một đoạn nhỏ.

Một chậu thực vật khác được gọi là cỏ khô, loài này được Keton Sharp tìm được ở Florida, Hoa Kì. Trông thì đơn điệu, không có gì đáng để tâm, nhìn bề ngoài như thảo dược mọc dại chết bên đường, nhưng thật chất không đơn giản thế.
Vào ban đêm, sức sống của nó sẽ trỗi dậy, những chiếc lá khô héo mọc tươi mới trở lại khác biệt hẳn so với ban ngày. Sharp đã tình cờ phát hiện ra nó, ông ấy thu thập một số hạt giống cũng như vật mẫu lưu lại trong cuốn sổ.

Ann đã đọc qua rất nhiều sách, ngoại trừ những ghi chú từ Sharp, phần lớn trong tất cả sách đều không ai giới thiệu hay nói về sự xuất hiện của loài này. Cô tốn nhiều công sức lắm mới kiếm được 60 hạt giống còn sót lại mà trong đó chỉ có 30 hạt nảy mầm thành công.

Loại cỏ khô này nhìn có vẻ bình thường, nhưng Sharp phải dành rất nhiều thời gian và tinh lực mới nghiên cứu chuyên sâu được. Từ dấu tích trong sổ tay, Ann có thể nhận ra được ông ấy phải thử nghiệm hết hơn 30 lần, rất nhiều vật liệu bị cấm trong nguyên vật dụng.
Đối với một người đã lên đến cấp độ bậc thầy, chuyện này rất hiếm thấy, hơn nữa mấy từ ĐÁNG KINH NGẠC trong hồ sơ do ông ấy viết sau khi hoàn thành thí nghiệm càng khiến cho Ann cảm thấy cần làm thử một lần.

Cô đã chuẩn bị rất lâu, bây giờ nhìn đống nguyên liệu bày ra trước mắt, trong lòng kích động khó kiềm nén.

Nhìn qua Cor gật đầu hàm ý có thể bắt đầu, Ann mang đôi găng tay da rồng lên, đeo kính bảo hộ, quần áo bảo hộ cũng được làm từ da rồng còn thêm một chiếc mặt nạ tự chế.

Một ánh sáng trong suốt lóe lên từ bàn dài thí nghiệm, Cor vừa mới kích hoạt thần chú bảo hộ sơ cấp.