Leyla lao xuống cầu thang với tốc độ điên cuồng.
Cô không bị truy đuổi, nhưng cô không thể ngăn chân mình lại.Tiếng gót chân cô giẫm lên nền sỏi trên lối đi dạo đã phá vỡ sự yên tĩnh của khu vườn đêm.
Leyla chỉ dừng lại sau khi đến đài phun nước khổng lồ giữa vườn.Khi cô dịu lại hơi thở hổn hển của mình, cơn đau đã quên từ lâu ở chân cô lại xuất hiện.Cô chỉ nhận thấy chân mình đang đau nhức vì tất cả những gì cô nghĩ đến trước đây chỉ đơn giản là trốn khỏi sân thượng."Ah……."Leyla nới lỏng dây giày một chút và nhăn mặt vì đau.
Trên chân cô có những vết xước thô.
Da gót chân của cô đã bị bong tróc và chảy máu do đôi giày cao gót mới của cô.Điều cô muốn làm bây giờ là quay trở lại ngôi nhà nhỏ của mình nhưng Leyla đã thay đổi ý định và chọn ở lại trong vườn.Cô đã hứa với Kyle rằng cô sẽ đợi cậu.
Ít nhất, cô phải cho cậu biết liệu cô có định rời đi trước hay không.Dù vậy, cô vẫn sợ phải quay trở lại căn biệt thự điên cuồng đó, đến thế giới xa lạ và bất ổn đó.Mệt mỏi, Leyla nhăn nhó bước đi dọc theo phía bên phải của lối đi dạo và trú ẩn dưới giàn dây leo nơi những dây leo hoa hồng được chăm sóc.Cô định đợi ở ngoài vườn trước, sau đó đi đến biệt thự chờ Kyle trở về.Nhưng mình có thể ngồi đây được không?Leyla bối rối khi nhìn vào băng ghế.
Giàn che tinh tế được tạo ra từ những tán lá hoa hồng được trồng và cắt tỉa bởi bàn tay xanh của chú Bill.Tuy nhiên, cô chưa bao giờ ngồi bên dưới nó vì đó là loại ghế mà không một công nhân hay người hầu nào khác được phép sử dụng.Nhưng tối nay, mình đến đây với tư cách là khách của Arvis, vậy có ổn không?Sau khi có thêm những suy nghĩ như vậy, Leyla quyết định ngồi thoải mái trên băng ghế.
Cô cần thêm chút thời gian và dũng khí trước khi có thể cởi giày ra.Cô thư giãn cơ thể kiệt sức của mình trên tay vịn của băng ghế và vòng tay quanh đầu gối.
Khi đôi chân đang run rẩy của cô chạm vào đá cẩm thạch lạnh lẽo, cơn đau bắt đầu dịu đi một chút.Đôi giày đẹp đẽ của cô đã làm hỏng đôi chân của cô, đến mức cô không thể mang chúng lại được.‘Chân mình sẽ không đau như thế này nếu mình không chạy.’Cô dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vết thương đang sưng tấy, trước khi lắc đầu khi một ký ức chợt hiện lên trong đầu cô.Leyla cau mày khi cô nhớ lại khuôn mặt của Công tước Herhardt đang trừng mắt nhìn cô khi anh đang hôn vị hôn phu của mình.Cô không thể không thắc mắc tại sao Claudine lại coi thường nụ hôn của anh mặc dù cô biết có người khác ở đó."Tại sao họ làm điều đó?"Lẩm bẩm một mình, Leyla vô tình xoa xoa môi.“…..
Thật vô liêm sỉ.”Lần này, cô dùng mu bàn tay vuốt ve thật mạnh cho đến tận trong môi.Cô muốn quên đi những ký ức đêm nay và cảm giác lạ lùng khi nhìn bóng dáng anh dưới ánh trăng mờ ảo.****************.