- Ngươi thử xem lại bản thân ngươi! Mấy năm nay bế quan, đem tất cả công việc của Thiên Cơ cung ném cho sư huynh ta còn chưa tính, bây giờ xuất quan, lại mỗi ngày đều chạy ra ngoài chơi! Còn ra thể thống gì.
Trên đại điện ở Lưu Vân Đạo Cung, chỉ thấy một trung niên đẹp trai, tóc hoa râm, đang răn dậy.
Lúc này Tố Thiên Cơ đang ngồi trong điện, một tay uống trà, mặt không đỏ tim không đập:
- Chưởng môn sư huynh, ta cũng là vì tốt cho tông môn, đi nghiên cứu pháp thuật và vũ khí mới.
- Người còn nói pháp thuật mới.
Không nói đến còn tốt, nhắc đến cái này khiến Tiết Đạo Luật liền nổi giận:
- Các đệ tử đã phản ánh với bản cung chủ! Ngươi dạy bọn họ cái gì mà Ngự Kiếm Thuật, Túy Tiên Vọng Nguyệt Vộ, pháp thuật không ra pháp thuật, võ kỹ chẳng ra võ kỹ, nghe cũng không hiểu! Thậm chí còn cái gì mà kỹ xảo sử dụng súng ống?! Cứ tiếp tục như vậy, mấy hạt giống tốt đều bị ngươi làm hỏng!
- Cho nên ta định dẫn bọn hắn xuống núi chơi Tiên Kiếm cùng với Counter-Strike để tự thể nghiệm.
Tố Thiên Cơ nghiêm trang nói.
- Chơi cái gì?
Tiết Đạo Luật đen xì mặt, trừng mắt to như một hại châu, gân xanh trên trán nổi lên.
- Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện cùng với Counter-Strike.
Tố Thiên Cơ nói.
- Chưởng môn sư huynh bận xử lý sự vụ môn phái, cho nên không biết, cái Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện cùng với Counter-Strike này...
--------------------
Hôm nay Tố Thiên Cơ đến tương đối trễ, mặc dù sau khi xuất quan, công việc dần dần có chút nhiều, nhưng cái chuyện chơi trò chơi này... Nói tóm lại là vẫn muốn chơi.
- Hả? Tiếu sư đệ hôm nay không đi cùng sao?
- Không đến càng tốt, suốt ngày ở phía sau ì ì èo èo, bản thân còn không biết chơi, mà cứ già mù chỉ điểm, phiền chết.
Phong Hoa cùng với Duyệt Tâm đi theo sau Tố Thiên Cơ, thấp giọng nghị luận.
Một nam tử đeo mặt nạ Zombie đứng ở bên cạnh, khuôn mặt dưới mặt nạ trở lên đen thui:
-...
Lúc này đi bên cạnh Tố Thiên Cơ còn có một nam tử đeo mặt nạ bằng gỗ, nhìn trái nhìn phải một chút, thấp giọng nói:
- Sư muội, cái Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện cùng với Counter-Strike này có tốt như vậy không... Không phải... Thật sự hữu dụng đối với bản cung...?
Tố Thiên Cơ tối sầm mặt:
- Chưởng môn sư huynh, ngươi đeo mặt nạ làm gì?
- Đương nhiên là phải đeo mặt nạ!
Tiết Đạo Luật chắp hai tay đằng sau, hừ lạnh một tiếng:
- Bản tọa thân là cung chủ, nếu như để các đệ tử biết, đêm hôm khuya khoát chạy đi xa như vậy chỉ là để chơi trò chơi, thì tấm mặt mo này để nơi nào!
- Tấm mặt nạ này rất có lai lịch.
Tiết Đạo Luật nói.
- Năm đó sư huynh của ngươi khi trốn sư phụ xuống núi chơi, mỗi lần đều bị sư tôn bắt được, tóm trở về... Về sau ta đặc biệt tới chỗ Lưu Phong Tử sư thúc đòi hỏi tấm mặt nạ này... Đảm bảo không ai có thể nhìn thấu diện mạo chân thật của bản tọa!
Tố Thiên Cơ:
-...
Nàng cảm thấy như phát hiện ra một đoạn lịch sử đen tối...
Tiết Đạo Luật liếc nhìn xung quanh, phát hiện không ít người đều đeo mặt nạ giống hắn, hắn chắp hai tay sau lưng, bí hiểm nói:
- Ngươi nhìn xem có đúng không, khẳng định những người này có ý nghĩ giống bản tọa!
Hắn còn chưa nói hết lời, chỉ thấy một nam tử đeo một cái mặt nạ Thánh Kỵ Sĩ ôm lấy cánh tay của hắn nói:
- Cái mặt nạ của vị sư đệ này rất đặc biệt a, mua ở đâu vậy?
- Đi đi, chúng ta sang bên kia chơi Counter-Strike, vừa vặn đang thiếu mấy người!
Tiết Đạo Luật:
-....
- Mấy vị cô nương có muốn đi chung hay không?
Tố Thiên Cơ:
-...
Cùng lúc đó, một nam tử đeo mặt nạ Zombie giơ tay chạy tới:
- Thêm ta nữa! Ta cũng đánh Counter-Strike!
Khi nói chuyện còn lén liếc Phong Hoa, Duyệt Tâm một cái, trong lòng cười lạnh: "Dám nói xấu sau lưng bản thiếu, nhìn xem bản thiếu ngược chết hai người các ngươi!"
- Vậy thì cả ngươi nữa!
Thanh niên đeo mặt nạ Thánh Kỵ Sĩ nhìn mấy người:
- Người đã đông đủ! Chúng ta ở bên này.
Tiết Đạo Luật cùng Tố Thiên Cơ nhìn nhau:
-...
- Không nghĩ tới mấy vị đạo hữu này đúng là nhiệt tình a...
- Không có việc gì! Bản tọa vốn đang định thử cái mà ngươi gọi là Counter-Strike một chút.
Tiết Đạo Luật xấu hổ nói, cũng may là đeo mặt nạ nên không ai nhìn thấy.
- Vừa vặn nhìn xem cái súng ống trong miệng ngươi là cái pháp khí mới lạ gì.
Đệ tử Lăng Vân học phủ hôm nay đến đây không ít, khắp nơi bên trong quan nét, đều có thể thấy được đệ tử của Lăng Vân học phủ đeo mặt nạ để che dấu thân phận.
Thậm chí còn có người là lần đầu tiên đến quán nét.
- Cái CLB Internet Khởi Nguyên này là làm cái gì? Làm sao mà học phủ lại nghiêm cấm?
Một đệ tử dùng khăn che mặt thấp giọng nói.
- Ta không biết, chỉ nghe nói là nơi này chơi rất vui, xem trước một chút! Rốt cuộc là có gì vui! Các loại địa phương như sòng bạc cũng không thấy học phủ hạ lệnh cấm, làm sao lại cấm mỗi nơi này?
Một đệ tử khác cũng dùng khen che mặt nói, rõ ràng là chưa từng chơi trò chơi.
- Resident Evil? Diablo... Bốn trò chơi, trước tiên có thể lựa chọn một cái để chơi?
- Thử một cái trước?
- Diablo, danh tự này nghe tương đối kích thích!
- Counter-Strike, ta vừa nghe thấy bọn hắn thảo luận cái này...
- Mỗi người thử một cái!
Lúc này, thấy một nam tử đeo mặt nạ Zombie đến trước quầy, gõ bàn một cái:
- Tiểu Nguyệt, kích hoạt cho ta một cái Counter-Strike.
Dứt lời liền đưa Linh Tinh cho Tiểu Nguyệt.
- Tại sao lại mang cái mặt nạ này?
Khương Tiểu Nguyệt nói thầm một tiếng, thu Linh Tinh.
- Ha ha ha!
Tiêu Ngọc Luật cuồng tiếu trong lòng.
- Quả nhiên là có thể!
Ngay sau đó liền tranh thủ thời gian vào chỗ ngồi.
- Huynh đệ đeo mặt nạ Zombie!
Tên đeo mặt nạ Thánh Kỵ Sĩ nói.
- Ngươi vào bên cướp nha.
- Ai nha! Được!
Tiêu Ngọc Luật kích động, học theo cách kích vào trò chơi.
Đeo lên mũ giả lập, thoải mái ngồi trên ghế, tưởng tượng cảnh lát nữa sẽ đại sát tứ phương.
- Ha ha ha ha! Bản thiếu gia thật là thần cơ diệu toán!
Ngay sau đó hắn phát hiện...
Trên màn hình xuất hiện một dòng chữ màu đỏ: Ngươi nằm trong sổ đen của bản điếm, mời ra quầy hàng rút tài khoản.
-...
Trong nháy mắt, Tiêu Ngọc Luật tái hết cả mặt.
Đây quả thật giống như việc, bỏ tiền ra mua vui, gần đến thời điểm quan trọng thì người nhà của đối phương xông đến!
- A a a a!
Tiêu Ngọc Luật phát điên một trận, tâm tư muốn giết người!
- Lão bản của các ngươi đâu?!
Tiêu Ngọc Luật ôm một tia hi vọng cuối cùng, vỗ bàn lớn tiếng nói:
- Có phải cái pháp khí của các ngươi trục trặc rồi hay không?
Tiếng hét này của hắn khiên cho không ít người ở xung quanh chú ý, Khương Tiểu Nguyệt cũng nhìn lại.
- Trục trắc?
Khương Tiểu Nguyệt đi tới.
- Đồ vật của bản điếm làm sao có thể trục trặc?
Lúc này, cuối cùng Phương Khải cũng kết thúc quá trình huấn luyện trong phòng tu luyện.
Nói đến hắn mới nhớ, sau khi làm xong nhiệm vụ ngày hôm qua, còn có một cái bảo rương chưa mở.
Lúc này, hắn mở ra bảng hệ thống.
- Hệ thống, cái bảo rương ngẫu nhiên này có thể mở ra vật gì tốt?
Phương Khải hỏi.
- Mời kí chủ tự mở rương, bổn hệ thống không thể tiết lộ.
-...
Phương Khải co mặt lại.
- Ngươi làm được cái gì?!
Phương Khải đành mở ra bảng hệ thống, ấn vảo mở bảo rương.
- Tích, thu hoạch được một bao thuốc là hiệu lão bản.