Bởi vì tiệc ăn mừng vì thế hôm nay mấy người Nạp Lan Minh Tuyết, Tống Thanh Phong tới tương đối trễ.
- Không có vị trí?
Mấy người nhìn trong quán nét một lúc, rồi lại đi cửa hàng đối diện dạo một vòng, buồn bực nói:
- Làm sao mới sớm vậy mà hai cửa hàng đã không có chỗ?
Chẳng qua cũng may là thời gian này mặc dù không có vị trí, nhưng xếp hàng thì cũng không cần xếp nhiều, chỉ cần tìm một chỗ rồi đứng sau xem là được rồi.
Lúc này Phương Khải cũng chiếm một cái máy tính đánh Diablo.
- Lão bản, ngươi lão vào Travincal tìm thành viên hội nghị làm cái gì? Mấy Boss này lại không bạo trang bị tốt.
- Xoát phù văn a.
Bình thường Phương Khải đều mở giao lưu bên ngoài, thuận miệng đáp:
- Muốn phù văn thì tìm người thọt hoặc là Nữ Bá Tước, muốn trang bị thì tìm lão Mem.
Mặt Tống Thanh Phong cứng đờ, đại ma thần kinh khủng Memphisto này, làm sao đến miệng lão bản lại cứ thân thiết như vậy...
Phương Khải: Ta mỗi ngày đều tìm hắn lấy trang bị còn có thể không thân thiết sao...
Trang bị của Phương Khải bây giờ đã rất tốt, lại thêm lúc này mới là độ khó bình thường, đơn thương độc mã xông vào Travincal cũng không đến mức quá nguy hiểm.
Bên này, mấy người Nạp Lan Minh Tuyết, Tống Thanh Phong đang mỗi người một chai Cocacola đứng vây quanh phía sau Phương Khải xem hắn xoát phù văn, thì ở Cửu Hoa cảng ngoài ngoại ô thành Cửu Hoa, một chiếc pháp chu tư nhân đã đáp xuống.
Một nữ tử mặc váy xòe màu mực đi đầu xuống pháp chu, ngay sau đó là một nam tử anh tuấn mặc trường vào màu vàng sáng.
Phía sau hai người còn có mấy hộ vệ đi theo.
- Đã lâu rồi chưa đến Cửu Hoa.
Trưởng công chúa nhìn về phía tường thành nguy nga:
- Xem ra thay đổi rất lớn.
Chỉ thấy một quan quân béo mập mang theo một đội nhân mã đang ở bên ngoài nghênh đón, đấy chính là Cung Hách.
- Thành chủ các ngươi đâu?
Nhị hoàng tử nói.
-...
Vừa mới phát không biết bao nhiêu tin cho An Hổ Uy, một tin cũng không trả về, cái này khiến hắn trả lời thế nào?!
-... Thân thể thành chủ đại nhân có vấn đề, vì thế mới để cho thuộc hạ đến đây đón...
Cung Hách tối sầm mặt, vì cơ cảnh của mình mà thương xót.
- Được rồi, đến hơi gấp! Cũng chưa kịp thông tri cho An thành chủ.
Trưởng công chúa nói:
- Chúng ta đi CLB Internet Khởi Nguyên đi.
- Vâng...
Cung Hách vuốt mồ hôi lạnh.
Cửa hàng của Phương Khải mở ngay tài rìa ngoài thành, ngược lại khiến cho khoảng cách đến Cửu Hoa cảng cũng không xa, không bao lâu, hai người nhìn cửa hàng có mặt tiền không lớn trước mắt:
- Nơi này chính là cửa tiệm mà bọn hắn nói?
- Cảm giác cũng không có cái gì đặc biệt nha...
Trưởng công chúa Cơ Du nhíu mày, tựa hồ có chút thất vọng, nguyên bản dưới cái nhìn của nàng, cửa hàng như vậy, hẳn là phải khí thế to lớn, người thường không thể tới mới đúng!
Nhưng bây giờ, nhìn toàn bộ mặt tiền cửa hàng cũng chỉ là dùng nhiều lưu ly một chút, không nghĩ tới lại còn là mở ở khu bình dân.
Đi vào cửa hàng xem xét, náo nhiệt ngược lại là náo nhiệt, một bên phía trước quầy, thấy hai tên lão giả tóc trắng cùng mấy tên trung niên phúc hậu đang thảo luận gì đó, lão giả tóc trắng liền đem cái ghế dài ngay bên quầy ra ngồi, trong tay còn cầm một hộp đồ ăn vặt ăn đến quên cả trời đất.
Hơn nữa thoạt nhìn...
Tựa hồ có chút quen mắt?!
Gương mặt xinh đẹp của Cơ Du hơi co quắp một chút:
- Làm sao mà cảm thấy vị kia như là Nạp Lan lão Vương gia công danh hiển hách?!
Lập tức lại đi đến bên cạnh liếc nhìn, chỉ thấy mấy người Tống Thanh Phong, Nạp Lan Minh Tuyết làm thành một đội:
- Thánh thuẫn! Lão bản mở thánh thuẫn!
- MK! Thần Thánh Trùng Kích này của lão bản uy lực thật mạnh a!
- Đây là lại khai phát lưu phái thêm điểm mới?!
- Ai! Phát nổ! Phù văn số mười ba?!
Nhìn cả đám hô to gọi nhỏ, thần quang trong đôi mắt đẹp của Cơ Du có chút run lên: Dường như đây là tinh anh lớp Giáp đánh đâu thắng đó trên quốc khảo?!
Còn có mười sáu tuổi Võ Sư hậu kỳ siêu cấp thiên tài, Nạp Lan muội muội, thế mà cũng đứng ở bên cạnh không có việc gì thì lại chỉ điểm hai câu.
-...
Ngay sau đó nàng lại nhìn thấy, một người trung niên khuỷu tay chống bàn, tựa ở trên quầy, vừa ăn Haagen-Dazs vừa nói chuyện quên cả trời đất...
- Hình như là An thành chủ?!
Còn thân thể có chuyện, kết quả chạy tới đây, gương mặt xinh đẹp của nàng tối sầm.
Chuyện này là như thế nào?!
Cung Hách xấu hổ một trận:
- Lão gia tử nói, ở chỗ này không được làm phiền, ảnh hưởng hắn chơi game.
-... Lão bản kia đâu?
Trưởng công chúa Cơ Du cảm thấy sao mà cái tiệm này không được bình thường, đây chính là tiểu điếm khí thế cao cấp mà mình tưởng tượng hay sao?!
Cung Hách nhìn trái nhìn phải, chỉ vào nơi có một đám người đang vây quanh:
- Đoán chừng lão bản đang chơi game ở đây.
-...
Cảm giác vỡ mộng.
Cơ Du cảm thấy vẫn phỉa tuân thủ lễ tiết cơ bản, nàng vội vàng đi lên trước, hướng Nạp Lan Hồng Vũ vấn an một tiếng.
Rất nhanh đệ tử tinh anh của Thịnh Kinh học phủ cũng đến, tiếp theo đó là đệ tử Hi Di Học Cung, cuối cùng Trương thừa tướng cũng đến.
- Ừm? Sao các ngươi đều đứng đây?
Trương thừa tướng mặc y phục hàng ngày, kinh ngạc.
- Không có vị trí...
Tất cả mọi người khóc không ra nước mắt, ai có thể nghĩ tới tới cửa hàng này còn phải xếp hàng?!
Phải biết từng người bọn hắn đều là thiên tài cao cao tại thượng, hoặc là quyền quý có thân phận hiển hách!
Thế mà tất cả đều phải xếp hàng?! Mà lại rất nhanh bọn hắn phát hiện ngay cả chỗ ngồi cũng bị mất!
Mà lại! Bọn hắn còn phát hiện, căn bản là không có người đến tiếp đãi bọn hắn! Chỉ có một tiểu la lỵ buồn bã ỉu xìu nằm nhoài trên quầy! Động cũng chẳng muốn động một chút!
Cửa hàng này!?
Không phải như vậy chứ?!
Ứng Tông Huyền mộng:
- Chúng ta vất vả mới đến một chuyến, còn muốn xếp hàng?!
Sắc mặt Tiêu Lãnh Vũ cũng có chút cứng đờ:
- Sao lão bản lại kiểu này?!
Nàng nhìn thấy Nạp Lan Minh Tuyết đang đứng sau Phương Khải xem hắn chơi Diablo, tối sầm mặt:
- Làm sao lão bản này lại tự ngồi còn để các ngươi đứng...?
Nạp Lan Minh Tuyết nhìn nàng một chút, lập tức chỉ vào bảng đen, trên đó viết: Thích thì chơi, không chơi rời đi.
-.. Vậy các ngươi còn...
Vốn Tiêu Lãnh Vũ còn muốn nói sao các ngươi còn tới?
Nhưng bỗng nhiên nghĩ đến biểu hiện của bọn hắn trên quốc khảo...
Tiểu điếm thần kỳ giống như vậy, khẳng định là có năng nhân dị sĩ tọa trấn, tính tình cổ quái một chút hẳn cũng là bình thường...
- Đúng rồi... Trước đó chỉ nghe nói qua Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện...
Tiêu Lãnh Vũ chỉ vào bảng đen nói:
- Cái Tru Tiên kia là cái gì?
Câu hỏi này của nàng đồng thời cũng là nghi vấn trong lòng tất cả mọi người, bọn hắn đều vểnh tai nghe.
Nạp Lan Minh Tuyết nhìn nàng, ngẩn người:
- Ta cũng không biết.
-...
- Nghe nói các ngươi đã giết qua Chân Thần trong Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện?!
Tiêu Lãnh Vũ sợ hãi than nói:
- Có lợi hại như vậy? Vậy Tru Tiên kia chẳng lẽ là chiến tranh tiên nhân?!
- Tiên nhân chiến tranh?!
Nhất thời tất cả người của Hi Di Học Cung, Thịnh Kinh học phủ đều nhìn lại.
Phương Khải một bên chém Diablo, vừa lên tiếng nói:
- Đúng rồi, mấy giờ rồi?
Phương Khải thoáng liếc nhìn thời gian:
- Sẽ phát trực tiếp.
- Mở trực tiếp?
Nạp Lan Minh Tuyết hỏi:
- Hôm nay truyền bá cái gì? Sản phẩm mới sao?
- Đáp đúng!
Phương Khải nói:
- Đáng tiếc không có thưởng.
- Trực tiếp là cái gì?
Tiêu Lãnh Vũ lại hỏi.
- Cho các ngươi xem Tru Tiên a.
Nạp Lan Minh Tuyết chỉ vào màn hình lớn nói.
- Xem? Bao nhiêu tiền?
Khi mà Tiêu Lãnh Vũ đưa ra nghi vấn, lại có không ít đệ tử hai đại học phủ xông tới.
- Không cần tiền.
- Vậy mà tốt như vậy?!
Tiêu Lãnh Vũ cả kinh nói.
Nghe nói thế, tất cả đệ tử Thịnh Kinh học phủ, Hi Di học cung đều lập tức hưng phấn một trận.
- Xem cái Tru Tiên kia! Lão bản cho chúng ta xem miễn phí!
Tất cả mọi người đang xếp hàng, lập tức đều tỉnh táo tinh thần.