Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 517: Giải đấu Esport



Dịch: Mink

***

- Thao tác như thần này gọi là gì vậy?

- Tại sao trong câu truyện của lão bản nó không xuất hiện nhỉ?

Rất nhiều người vẫn không thể hiểu nổi

- Đây à… Gọi là bạt kích lưu đi.

- A…!

Tiếng hét thảm thiết vang lên, màn hình của lão bản cũng xuất hiện hai chữ “Chiến thắng”

Đồng thời ở trong góc quán net, tiếng vỗ phim cạch cạch cũng xuất hiện

- A…!

Tây Á sắp nhảy dựng lên mất.

- Người này là ai?

- Làm sao thế?

Lạc Phiêu Linh quay sang hỏi. Nàng cùng vừa đánh xong một ván PK.

Vẻ mặt đám người đứng xem phía sau đều xám xịt.



- Tiểu Nguyệt, nào, đi đánh PK!

Nguyệt Bạch rủ rê.

Một phút sau

- Ặc ặc!

Nhân vật của Nguyệt Bạch đã đo sàn.

- Trận này không tính, đánh lại!



Trong một đệ tử Nam Hoa tông chơi pháp sư, lại có một cô gái chơi cuồng chiến sĩ.

Một cô gái tóc trắng đang múa kiếm như điên ở ngay bên cạnh Hề Trì chân nhân.

Thỉnh thoảng nàng ta lại cười như điên dại:

- Ha ha ha!

- …

Hề Trì chân nhân nhắc nhở:

- Sư tỷ, đừng học theo nhân vật trong game như vậy…

Trong game, Hề Trì chân nhân và đồng đội đã chết sạch nhưng nữ cuồng chiến sĩ vẫn đang cười như điên:

- Ha ha ha!

Mọi người:

- …

Nguyệt Yên thì thầm:

- Lão bản đã nói nghề nghiệp nào cũng có thế mạnh riêng. Kiếm tông chuyên gây sát thương, kiếm hào có diện mạo như hoa, ám đế chuyên khống chế… Còn kiếm ma này thì…

Mặc Tiên giận tím mặt:

- Chỉ biết cười ha ha ha!

Tinh thần ô nhiễm cực kì nghiêm trọng!



Tống Thanh Sơn:

- Lâm thiếu! Chúng ta đi PK!

Đường Vũ:

- Lão huynh, tính cả ta nữa!

An Thành:

- Băng pháp cần không, đảm bảo lợi hại!

Vương Tạ:

- Đúng lúc ta cũng muốn thử sức mạnh của pháp thuật hệ gió.

- Đến đến đến! Thêm lão Tuân nữa là chúng ta đủ người đánh 3vs3!



Thiên di tích là di tích lớn nhất từng được phát hiện ở Linh Châu.

- Lão viện trưởng, Tiếu phó viện trưởng đã quay trở về từ thiên di tích.

Một lão già tám mười tuổi đang nằm trên ghế thái sư ở trong Hạo Thiên viện.

Lão già lập tức tỉnh dậy, hai mắt sáng như ánh sao.

Cùng lúc đó, trên bầu trời tối đen của Hạo Thiên viện.

Thanh âm trầm thấp vang lên, một con mắt đang nhìn chòng chọc vào Hạo Thiên viện:

- Thiên di tích sao?

- Không ngăn cản sao?

Một giọng nói khác vang lên.

- Không cần. Bây giờ việc chúng ta cần làm là hoàn thiện kế hoạch và không để bất kì việc bất ngờ nào cản trở nó.

- Đúng thế… Những người này quay về thì không chết cũng đã bị điên.



Thời gian dần trôi qua, phần lớn các người chơi đã đạt đến cấp độ bốn mươi.

Lúc này, đám người chơi đang phải đối mặt với kẻ thù là sứ đồ thứ tám La Tư Đặc.

Bây giờ là buổi tối.

Gần như phần lớn người chơi đã đi về. Bây giờ gần như toàn bộ khách hàng đều dành ba tiếng mỗi ngày để dùng hết điểm năng động trong D&D.

Ba chi nhánh cũng đã mở rộng thêm một lần nữa.

Số lượng khách hàng cũng đã vượt qua con số ba vạn và vẫn đang trong đà tăng trưởng.

Một phần nhỏ người chơi đã đánh bại được sứ đồ thứ tám và họ nhận được một nhiệm vụ mới.

- Đây là nhiệm vụ gì?

Tuy nhân vật trong game bị mù nhưng Tông Võ không hề bị mù. Vì tò mò nên lão phải hỏi đạo sư của mình ở trong game.

Đạo sư của lão là một ông già đầu trọc, bị mù, quần áo rách nát như ăn mày nhưng đây lại là quỷ kiếm sĩ mạnh nhất đại lục, Atula thức tỉnh đầu tiên.

- Người trẻ tuổi, anh bạn có thể nhìn thấy ta không?

- …

Tông Võ giận tím mặt. Người chơi Atula rất ít vì không ai muốn bị mù cả.

- Ha ha ha, sao phải giận dữ như thế? Quan sát thế giới bên ngoài có rất nhiều phương pháp. Anh bạn đừng nghĩ mình là người mù thì không thể nhìn. Anh bạn hãy dùng tâm của mình để cảm nhận thế gian. Anh bạn có thể đến gặp ta mà không cần dựa vào nghe tiếng để đoán hướng đó thôi, vậy anh bạn là người mù sao?

- …

Tông Võ câm nín.

Lúc này đạo sư cũng đã bắt đầu truyền thụ cho lão thêm một cách để quan sát thế giới: Tâm nhãn.

Tông Võ bắt đầu cảm nhận được tảng đá dao động, cảm thụ được cái chết… dựa vào sự dẫn dắt của đạo sư.

Và ngay lúc này, dưới sự hướng dẫn của đạo sư, Tông Võ đã dần dần hiểu ra và tìm thấy con đường thức tỉnh của chính mình.

Lão không còn dùng ánh mắt bất mãn để nhìn đạo sư nữa mà dành tất cả sự tôn kính để cúi đầu.

- Hóa ra…

Có lẽ từ này về sau, không có bất cứ thứ gì có thể giấu diếm được cảm giác của lão nữa và lão cũng có thể khiến cho người khác không thể cảnh giác và phòng bị với mình.

Lúc đầu lão gặp quá nhiều cản trở so với người khác nhưng đồng thời bây giờ lão cũng thu hoạch được nhiều thứ hơn bọn họ.

Lúc này, lão chỉ cần làm một việc cuối cùng là đột phá gông xiềng!

Lão chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng này mà thôi.

Có lẽ sau nhiệm vụ này, đạo sư của quỷ kiếm sĩ không chỉ là một npc trong game mà lão còn là người truyền đạo cho chính bọn họ ở ngoài đời.

Có lẽ sau nhiều năm nữa, đám người chơi sẽ rời khỏi nơi này nhưng chỉ cần bọn họ còn sử dụng quỷ kiếm thuật thì đạo sư sẽ mãi mãi là người dẫn đường!

Tại trung tâm tòa thành, tiếng hò hét vang lên:

- Cơ giới ngưu, giác tỉnh nhiệm vụ! Thiếu hai người! Nhanh nào!

Một tiểu la lỵ cầm chiến mâu hét lên:

- Giác tỉnh nhiệm vụ, đại thần dẫn đội, thêm hai người biết chơi!

- …

Tông Võ chết lặng.

Bây giờ, lão cũng thuộc nhóm người chơi cao cấp nhất ở quán net mà vẫn còn có đại thần kéo sao?

Lão nghệt mặt vì nhận ra:

- Đó là lão bản mà!

Cùng lúc đó, lão bản cũng nhận được tin nhắn của hệ thống.

- Người chơi nhận nhiệm vụ giác tỉnh đã lớn hơn mười, trò chơi cập nhập.

- Nội dụng 1: Thương thành có thêm chức năng hợp thành, và các trang phục mới.

- Nội dung 2: Hình thức vực sâu mở ra.

Nhiệm vụ mới: Esport

Nội dung: Tổ chức một giải đấu cho StarCraft, D&D.

Phần thưởng:

- D&D: người chơi đạt giải quán quân sẽ nhận được một tờ giấy chuyển chức chói mắt, quán quân hòm báu. Á quân nhận được giấy chuyển chức ảm đạm, á quân hòm báu. Giải ba là giấy chuyển chức không đầy đủ, hòm báu.

- Starcraft: Quán quân nhận được quán quân hòm báu, bao cổ tay của Zehra. Á quân nhận được á quân hòm báu, bản vẽ súng lazer của nhân tộc. Giải ba nhận được hòm báu và súng ổ quay Reynold.

Phần thưởng cho kí chủ: ba ngày tu luyện trong phòng trò chơi, mảnh vỡ thần binh x1, hòm báu x1.