Ở hơn hai ngày, Nhiễm Thanh Vân không đợi được bẫy như trong tưởng tượng.
Buổi sáng của ngày thứ ba, có tỳ nữ đến đưa hai người tới trước bồn thảo dược nói là ngâm thứ này có lợi cho việc chữa trị nội thương của Nhiễm Thanh Vân.
Nhiễm Thanh Vân không tin lắm, ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm bồn nước thảo mộc.
Một cái thùng nước đen đặc bốc khói nghi ngút còn đậm mùi thảo mộc, vừa nhìn đã khiến y nhớ tới mấy kí ức không tốt đẹp chút nào.
" Thanh Vân, vào thử đi." Còn chưa đợi Nhiễm Thanh Vân phản ứng, Phó Kim Phong xoay người liền chạm tới đai lưng của y, muốn giúp y cởi ra.
Nhiễm Thanh Vân bắt lấy cánh tay hung hiểm kia, tựa như mèo bị dẫm phải đuôi hung ác lên tiếng:" Làm gì vậy?"
" Ta cởi đồ cho đệ mà, tắm thì phải cởi đồ ra chứ!" Phó Kim Phong ngây ngô chỉ vào bồn thảo mộc.
Nhiễm Thanh Vân nhìn biểu cảm của y, lại nhìn đến ngây ngốc!
Rốt cuộc, lò sưởi là người như thế nào?
" Thanh Vân!" Phó Kim Phong thấy anh thất thần, nhỏ giọng:" Sao thế? Phát hiện điều gì sao?"
" Không có gì!" Nhiễm Thanh Vân buông tay Phó Kim Phong ra, cởi toàn bộ thượng y và trung y trêи người còn đúng nội y, bước vào bồn tắm.
Nhờ đợt chữa trị gần nhất, hiện tại Nhiễm Thanh Vân đã có thể mơ hồ cảm nhận được nhiệt độ xung quanh, đối với bồn nước nóng rực, xúc cảm nhận được thật sự không được tốt đẹp.
Xung quanh bị nước nóng bao bọc, mặc dù mặt nước không trực tiếp bị đóng băng như trước nhưng lại tựa như một buồng giam, đem toàn bộ hàn khí trong người Nhiễm Thanh Vân giam lại tại lục phủ ngũ tạng, cực kì khó chịu.
Muốn ra ngoài! Ta nghi ngờ bị tên Hắc Giang kia tính kế rồi.
Nhiễm Thanh Vân ngồi chưa nổi một phút liền đứng dậy.
" Đệ làm gì!" Phó Kim Phong túm lấy vai Nhiễm Thanh Vân ấn xuống, bởi vì không ngờ đến, Nhiễm Thanh Vân theo phản xạ, túm lấy hai tay Phó Kim Phong, kéo mạnh xuống.
Nước trong bồn vốn đã rất đầy, thời điểm Nhiễm Thanh Vân bước vào đã có nước trào ra, hiện tại thêm một đại nam nhân nước trong bồn hình thành sóng lớn điên cuồng tràn ra khỏi bồn khiến sàn nhà đang khô ráo trở nên ướt đẫm, mùi thảo mộc vì thế mà càng thêm nồng đậm.
Y phục bị nước làm ướt, nặng nề dán vào người rất khó chịu, bồn tắm trật trội còn phải chứa cơ thể của hai đại nam nhân khiến cơ thể hai người phải dính chặt vào nhau, cách một tầng y phục ướt đẫm cảm nhận hơi ấm thuộc về lò sưởi, Nhiễm Thanh Vân lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn.
Phó Kim Phong bị hơi nóng của nước hun đỏ mặt, chống tay muốn đứng dậy, lại bị Nhiễm Thanh Vân cường thế giữ chặt.
" Thanh Vân, đệ làm gì thế?" Phó Kim Phong điên cuồng giãy dụa.
Nhiễm Thanh Vân tựa đầu vào vai Phó Kim Phong, đem cơ thể hai người dính lại một chỗ:" Ta khó chịu, huynh ngâm cùng ta đi... dù sao cũng là dược liệu tốt cho nội lực."
" Nhưng mà..." nơi này có chút trật a! Y không thoải mái, tư thế này cũng rất...
" Phong ca ca, ngồi với đệ một lúc đi mà." Nhiễm Thanh Vân học theo mấy bộ dạng làm nũng của người ta dựa vào người Phó Kim Phong.
Phó Kim Phong:"..." Đệ ấy phạm quy quá rồi! Không nỡ từ chối đệ ấy thì phải làm thế nào?
Bị Nhiễm Thanh Vân làm mềm lòng, Phó Kim Phong chỉ có thể ngoan ngoãn để Nhiễm Thanh Vân ôm.
" Để đệ ôm cũng được, nhưng tư thế này có chút khó chịu."
" Vậy chúng ta đổi tư thế khác nhé!" Nhiễm Thanh Vân nghiêng người tựa vào thành bồn tắm, hai tay đặt ở hai đùi Phó Kim Phong, giúp y đổi một tư thế khác.
Phó Kim Phong:"..."
Tư thế này quá... quá xấu hổ.
Phó Kim Phong vòng chân qua eo, đầu đặt ở hõm cổ Nhiễm Thanh Vân, bởi vì ý thức được tư thế này không ổn, cả mặt và vành tai đều đỏ ửng.
" Ngồi... ngồi một lúc thôi đó."
" Ừ, ngồi một lúc thôi." Mỗi ngày đều nghĩ cách làm thế nào để lừa lò sưởi cho ôm thêm nhiều một chút.
Ngâm được một nén hương, bên ngoài có người tới, còn chỉ đích danh muốn gặp Phó Kim Phong. Bởi vì cái này phải ngâm liên tục nửa canh giờ, Nhiễm Thanh Vân có muốn đi theo thì Phó Kim Phong cũng không đồng ý. Phải nói, nước này đúng là rất có lợi cho việc điều tức nội lực, cũng không phải bẫy.
" Phong ca ca, người phải cẩn thận đó." Nhiễm Thanh Vân không yên tâm lò sưởi của mình, cẩn thận nhắc nhở.
" Trở về nhớ nói toàn bộ cho ta nghe." Lò sưởi rất dễ bị lừa phải cẩn thận.
" Được." Phó Kim Phong nhanh nhẹn đáp ứng.
Phó Kim Phong đi vào sau bình phong thay đồ bộ dạng gấp gáp tựa như bị ma đuổi vậy, Nhiễm Thanh Vân ở trong bồn nước thảo mộc cẩn thận suy nghĩ.
Phó Kim Phong thay đồ xong, thập thò đi ra.
" Thanh Vân." Phó Kim Phong nhìn Nhiễm Thanh Vân bằng ánh mắt cầu cứu, tay cầm một cây trâm... là cây trẫm mà Nhiễm Thanh Vân trêи đường đi tới đây mua tặng y.
Nhiễm Thanh Vân đột nhiên bị chọc cười, không ngăn được trầm thấp cười ra tiếng.
" Đệ cười cái gì." Phó Kim Phong bĩu môi.
" Ha ha, không có gì... tới đây, ta cài giúp người." Nhiễm Thanh Vân vươn tay ra khỏi nước.
Phó Kim Phong tiến tới bên cạnh bồn nước, tóc bởi vì vừa ngâm nước mà vẫn còn ướt, hơi dính vào mặt và cổ... ngọn tóc ướt đẫm dính ở thượng y.
Nhiễm Thanh Vân nhìn không nổi, với khăn bên cạnh giúp y lau khô tóc, sau đó mới cẩn thận búi tóc cho y.