Sáng hôm sau trong phòng Nguyễn Minh, hắn tỉnh giấc với tinh thần sảng khoái nhưng tay chân hắn không cử động được vì đang có 3 thân thể trắng nõn mềm mại đè lên người hắn, Nguyễn Minh nhìn thân thể xinh đẹp đang nằm đè lên người mình mà mĩm cười, mà thân thể đó không ai khác chính là Nguyễn Tinh Trúc, nhớ lại hôm qua hắn đang trừng phạt Lý Thương Hải và Khang Mẫn bằng cây côn thịt vì tội tính kế hắn thì Nguyễn Tinh Trúc xông tới trợ giúp tỷ muội chống địch nhưng không ngờ hắn quá trâu bò, kết quả cả ba đều ngất đi, làm hắn bất ngờ là Nguyễn Tinh Trúc là người trụ lại lâu nhất, Nguyễn Minh cảm nhận thằng đệ đang nằm trong một nơi ẩm ướt thì liền hiểu, hôm qua sau khi bắn vào bên trong Nguyễn Tinh Trúc thì hắn không rút ra mà cứ để yên như thế mà ngủ, nghỉ đến đây thằng đệ liền gòng mình lên hưởng ứng khiến Nguyễn Tinh Trúc đang ngủ rên lên một tiếng dụ hoặt, sáng sớm dương khí phương cương mà còn nghe âm thanh câu hồn đó thì sao hắn chịu được nữa, Nguyễn Minh liền thúc hông một cái.
- Á...ư...phu...phu quân...tha...tha cho... thiếp...đi...ư....
Nguyễn Tinh Trúc bị cử động của hắn làm tỉnh giất và bên dưới đang truyền đến khoái cảm thì rên rỉ xin tha, vì tối qua dùng hết sức chống địch nên giờ không còn sức nữa và bên dưới của nàng cũng đang bị thương do phá thân, Nguyễn Minh thấy nàng xin tha liền dừng lại vì tối qua nàng mới bị phá thân mà hắn cứ làm như vậy thì nàng hỏng mất, nhưng hắn sao có thể bỏ qua dể thế được liền nói.
- Nếu nàng muốn ta bỏ qua thì nàng phải làm cho nó xẹp xuống đã...
Nguyễn Tinh Trúc biết ý hắn là gì nên cố gắn nhất mông lên để cây côn thịt ra khỏi người nàng, rồi cố sức bò xuống giữa hai chân hắn đưa tay cầm lấy côn thịt sục lên sục xuống và ngậm lấy nó, vì côn thịt quá to và dài nên nàng chỉ ngậm được một nữa mà thôi, Nguyễn Minh thấy nàng làm thành thục như vậy thì ngạc nhiên hỏi.
- Nàng học cái này ở đâu vậy?
- Là...là mẫu thân dạy thiếp...
Nguyễn Tinh Trúc nghe hắn hỏi liền ngượng ngùng nói, mà cuộc nói chuyện của hai người lại đánh thức hai con mèo lười, khi Lý Thương Hải cùng Khang Mẫn mở mắt thấy tỷ muội mới vào đội của mình đang chăm sóc cái thứ hành hạ các nàng hôm qua thì ngạc nhiên, Nguyễn Tinh Trúc bị nhị nữ nhìn chằm chằm thì cang xấu hổ hơn nhưng nghỉ lại về sau chắc các nàng gặp tình huống này thường xuyên nên cũng bình tĩnh lại đôi chút rồi tiếp tục nhiện vụ, nhị nữ thấy vậy liền tới giúp vì nếu không làm hắn ra thì kiểu gì các nàng cũng bị hắn đè xuống, mà tối bị hắn trừng phạt ngất lên ngất xuống nên bây giờ cũng không còn sức nữa, sau 20 phút tam nữ thay nhau thổi kèn cho hắn thì hắn cũng ra và bắn một dòng tinh dịch vào miệng Nguyễn Tinh Trúc khiến nàng xém sặc và muốn làm phu quân vui mà cố nuốt xuống, vận động buổi sáng xong hắn bế cả ba nhà tắm, Hàn Phủ quả nhiên xa hoa có cả bể tắm ngay trong phòng, bốn người cùng nhau tắm uyên ương, sau nữa canh giờ mới lên mặt lại quần áo, vì hôm nay hắn bận tắm cùng tam nữ nên không xuống bếp mà để trù sư làm, cái tên hắc y nhân hôm qua cũng được nô bộc trong phủ dọn dẹp, mà người vui nhất có lẻ là phu thê Hàn Lâm vì tối qua họ được hạ nhân thông báo đại tiểu thư đã thành công leo lên giường Nguyễn Minh, điều đó có nghỉa là Hàn gia có một cao thủ bảo vệ, vì vui quá mà Hàn Lâm đã bế thê tử là Nguyễn Thanh Sương về phòng làm vài nháy, sáng sớm ra Hàn Lâm liền cùng thê tử đi đến biệt viện của Nguyễn Minh, khi vừa tới nơi thấy đám Nguyễn Minh đang ngồi ăn sáng mà điều làm họ há hốc miệng kinh ngạc là Nguyễn Minh đang ngồi trên ghế dài mà hai tay đang ôm eo của Nguyễn Tinh Trúc cùng Lý Thương Hải còn Khang Mẫn đang ngồi ở giữa hai chân hắn, các nàng thay nhau gấp thức ăn cho hắn, cảnh tượng đúng là cay con mắt đối với đám cẩu độc thân, cái này chính là "hưởng tề nhân chi phúc" trong truyền thuyết sao, hai người Hàn Lâm rất nhanh bình thường trở lại rồi đi đến, Nguyễn Minh thấy hai người đến liền mở miệng.
- Hahaha...nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân đến sớm thế, đúng lúc tiểu tế có chuyện muốn nói, tiểu tế và Trúc nhi vừa gặp đã yêu nên tự định chung thân mong nhạc phụ nhạc mẫu không trách.
Hàn Lâm nghe vậy liền cười đáp.
- Hahaha...sao có thể chứ, Minh công tử là rồng trong loài người mà tiểu nữ nhà ta có thể lọt vào mắt xanh của ngài thì đó là phúc phận của Han gia chúng ta, sao dám có lời oán trách chứ...hahaha...
Nguyễn Tinh Trúc bên cạnh nghe mà đỏ mặt xấu hổ nhưng trong lòng lại mừng rở vì phụ mẫu nàng cũng không cấm nàng đến với hắn, Hàn Lâm lúc này mới vào chuyện chính.
- Không biết Minh công tử định ngày nào cưới tiểu nữ nhà ta vậy...
Nguyễn Minh nghe vậy liền lâm vào trầm tư rồi quay qua nhìn Lý Thương Hải cùng Khang Mẫn cười nói.
- Từ khi ta có hai nàng thì cũng chưa cho hai nàng hôn lể đàng hoàn, nhân đây ta tổ chức chung luôn nhé.
- Vâng...
Lý Thương Hải cùng Khang Mẫn hạnh phúc gật đầu nói, tuy các nàng không nói nhưng trong tâm các nàng vẫn muốn hắn cưới hỏi mình đàng hoàn, nay hắn nói muốn tổ chức hôn lể cùng các nàng thì sao không hạnh phúc được, Nguyễn Minh thấy hai nàng đồng ý liền quay qua nhìn Nguyễn Tinh Trúc thấy nàng mĩm cười gật đầu, cuối cùng hắn nhìn Hàn Lâm nói.
- Ta dự định 10 ngày sau tổ chức hôn lể cho các nàng ấy, không biết nhạc phụ đại nhân nghỉ thế bào.
- Hình như 10 ngày thì hơi lâu...
Hàn Lâm thấy chuyện này nên làm càng sớm càng tốt nên lên tiếng nhưng chưa nói hết câu thì Nguyễn Minh đã chen miệng nói.
- Nhạc phụ đại nhân nghe ta nói, thật ra ta làm vậy là có lý do, thứ nhất là có đủ thời gian để phát thiệp mời cho các môn phái lớn và anh hùng thiên hạ tới dự để đánh bóng tên tuổi Hàn gia, thứ hai là để đe dọa những kẻ ngấp nghé Hàn gia, mà trong thiệp sẻ ghi "Vô Song Tiên Nhân" cường giả Tiên Thiên cảnh cưới vợ, ta không tin đám giang hồ tông phái kia không nể mặt và kẻ nhắm vào Hàn gia nếu không bị ngu thì sẻ không dám đụng vào Hàn gia, một mũi tên trúng hai con chim, nhạc phụ nghỉ sao về kế hoạch này.
- Hay..., diệu kế...diệu kế...hahaha..., mà khoan đã..., Minh công tử vừa nói gì cơ Vô Song Tiên Nhân? Tiên Thiên cảnh cường giả là cảnh giới gì?.
Hàn Lâm cười to vì kế hoạch của Nguyễn Minh nhưng chợt ông giật mình kinh ngạc thốt lên, tuy ông không biết Tiên Thiên cảnh là gì nhưng ông biết ý nghỉa của hai từ "tiên nhân" là như thế nào, vậy chẳng phải nói vị Minh công tử này là tiên nhân sao, Nguyễn Minh biết Hàn Lâm nghỉ gì liền nói.
- Nhạc phụ đại nhân không biết cũng là bình thường vì trong giang hồ trăm năm nay chưa từng xuất hiện tiên thiên cảnh cường giả, nếu có xuất hiện thì cũng là ngụy tiên thiên cảnh, vì tiên thiên cảnh thật sự có thể đạp không mà đi, phất tay diệt vạn quân..., mà ngụy tiên thiên là những người chỉ đột phá nữa vời chưa chuyễn hóa nội lực thành nguyên lực nên không thể đạp không mà đi và thực lực chỉ hơn Hậu thiên cảnh một chút.
Cả đám nghe vậy liền há hốc mồm kinh hãi trừ Lý Thương Hải là Tiên Thiên cảnh hàng thật giá thật và Khang Mẫn bán bộ Tiên Thiên cảnh (2 bừa được hắn cày cuốc nên đã đột phá), để chứng thực cho lời nói của mình thì hắn quay qua nhìn Lý Thương Hải mĩm cười, nàng hiểu ý liền đứng dậy bước đi từng bước nhưng không phải đi bình thường mà nàng đang đi trên hư không, đám người Hàn Lâm nhìn Lý Thương Hải đang đứng trên hư không mà khiếp sợ tột độ đứng hình như bị hóa đá, Nguyễn Minh lúc này mới lên tiếng.
- Đây chính là Tiên Thiên cảnh cường giả, và cũng là lý do họ được gọi là tiên nhân.
Cả đám nghe hắn nói liền hoàn hồn nhưng trong lòng vẫn rung động cực độ, Lý Thương Hải bay xuống trở lại cái ôm của Nguyễn Minh, Hàn Lâm giờ đã không còn lời nào để nói nữa rồi vì trong lòng hắn đã mừng như điên và cảm thấy tổ thượng tích đức mới có được một con rể là tiên nhân, trong lúc này Nguyễn Minh đang vào cửa hàng hệ thống, hắn muốn mua một quyển công pháp tặng cho Hàn Lâm để làm của hồi môn, hiện tại hắn chỉ còn 1000 knb nên không mua được cao cấp công pháp, tìm một hồi hắn cũng tìm thấy một cuốn "Nguyên Phong quyết - hoàng giai cao cấp công pháp", công pháp này đủ cho Hàn Lâm tu tới Tiên Thiên cảnh đỉnh phong đấy, nên hắn liền mua công pháp này, Nguyễn Minh trước mặt mọi người phất tay một cái lấy ra "Nguyên Phong Quyết" đưa cho Hàn Lâm nói.
- Đây là Nguyên Phong Quyết, là một công pháp Hoàng giai cao cấp, nó có thể giúp người luyện tối đa đạt đến Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, đây xem như của hồi môn tiểu tế hỏi cưới Trúc nhi đi.
Hàn Lâm vừa cầm quyển sách chưa hiểu mô tê gì thì nghe Nguyễn Minh nói khiến ông giật mình tay run rẩy xém làm rớt cuốn sách, ông kinh hãi nhìn Nguyễn Minh rồi lại nhìn cuốn sách, Hàn Lâm ngay lập tức ôm cuốn sách vào trong người như bảo vật mà không thèm để ý mặt mũi, cũng phải thôi, thời này đã không còn khái niệm tiên nhân nữa nên khi nghe và chứng kiến những việc này thì bảo sao không khiếp sợ cho được, mà cuốn công pháp kia đối với người trong giang hồ tuyệt đối là bảo vật hiếm có nhất thế gian, có thể gây nên một hồi tinh phong huyết vụ chứ chẳng chơi, Nguyễn Tinh Trúc nãy giờ bị rung động cũng đã bình tĩnh lại rồi nhìn Nguyễn Minh với ánh mắt chờ mong vì theo nàng nghỉ nếu đã là nữ nhân của hắn thì hắn cũng sẻ giúp nàng mạnh lên, Hàn Lâm vừa ôm quyển sách vừa nhìn Nguyễn Minh cười to nói.
- Đa tạ Minh công tử tặng bảo vật, giờ ta cùng phu nhân đi làm thiệp mời và đi phát ngay, không làm phiền Minh công tử nữa.
Nói xong Hàn Lâm nắm tay nương tử đi về, Nguyễn Minh nhìn họ mà lắc đầu cười rồi tiếp tục thưởng thức buổi sáng, Hàn Lâm đúng là làm được việc mới đó mà hắn đã loan tin khắp thành về hôn lể của Nguyễn Tinh Trúc nhưng không nói là có Tiên Thiên cường giả hay gì cả. Tại phủ đệ to lớn, tên thanh niên ăn mặc xa hoa nói chuyện với tên hắc y nhân lúc trước chính là tứ hoàng tử của đại tống Triệu Vệ, hắn vừa nghe gia nô bẩm báo liền đứng dậy.
- Ngươi nói cái gì?, Hàn Lâm gả Tinh Trúc cho người khác, ngưới có biết kẻ đó là ai không.
- Bẩm điện hạ..., Hàn Lâm không nói là gả cho ai, hắn chỉ nói Tinh Trúc tiểu thư sẻ thành hôn vào 10 ngày sau.
Triệu Vệ nhíu màu nhìn sang trung niên hắc y hỏi.
- Ảnh nhất ngươi nghỉ sao, có thể là người đó không.
- Tỉ lệ không cao, theo thuộc hạ hiểu thì những cao thủ như thế thường mắt cao hơn đầu, sẻ không lấy người không xứng với mình.
Triệu Vệ nghe vậy liền trầm tư, sau đó đứng dậy nói.
- Đi...chúng ta đi đến Hàn phủ xem thử.
Người trung niên tên ảnh nhất thấy vậy liền có cảm giác nguy hiểm nhưng lại không biết nguy hiểm chổ nào vì đến đó để thám thính chứ đâu phải gây chuyện, nên hắn cũng không cản Triệu Vệ mà đi theo hắn, Triệu Vệ đến trước cửa Hàn phủ liền được gia nô dẫn vào nhưng khi hắn vừa đi được nữa đường liền khựng lại vì hắn nhìn thấy đám người Nguyễn Minh đang đi trên hành lang tiến vào đại sảnh, Triệu Vệ thất thần trong chốc lát liền tĩnh lại và trong mắt hắn xuất hiện vẻ tham lam và dâm tà nhìn vào hai thân ảnh quyến rũ đang đi bên cạnh thanh niên kia, mà đám người Nguyễn Minh cũng cảm nhận được ánh mắt của Triệu Vệ, mà Lý Thương Hải là người khó chịu nhất vì tên kia đang nhìn nàng với ánh mắt dâm tà, nàng hừ một tiếng tung một chưởng về hướng tên kia, đòn đánh bất ngờ khiến cho Triệu Vệ không kịp phản ứng nhưng Ảnh nhất vẫn luôn cảnh giác nên khi thấy Lý Thương Hải tung chưởng thì đã kịp thời mang Triệu Vệ lui lại 10 mét và chường kình kia đánh vào nơi họ vừa đứng tạo ra tiếng nổ lớn cùng đất đá bay tứ tung để lại một cái hố rộng 5 mét sâu 1 mét, tuy Triệu Vệ cùng Ảnh nhất đã thoát được một kiếp nhưng vận dính phải xung lực của chưởng vừa rồi nên phun máu bay ra thêm 5 mét, Ảnh nhất còn đở chỉ bị nội thương nhưng tên Triệu Vệ kia võ công không cao nên bị trọng thương hấp hối, cả hai người khiếp sợ nhìn cái hố to trước mặt, Ảnh nhất lẩm bẫm.
- Đây...đây là thực lực của Tiên Thiên cường giả sao, chỉ một chưởng tùy tiện mà thôi...quá khủng khiếp.
Lý Thương Hải tung xong một chưởng liến ôm lấy cánh tay Nguyễn Minh mà nũng nịu nói.
- Phu quân..., tên kia có ý đồ xấu xa với thiếp.
Nguyễn Minh nghe xong liền bật cười to, hắn không ngờ Lý Thương Hải còn bộ mặt dể thương như vậy, cái này chẳng phải là "vừa ăn cướp vừa la làng" sao, Nguyễn Minh vừa cười vừa hùa theo nàng.
- Hải nhi yên tâm, để phu quân cho hắn một bài học.
Hai người Triệu Vệ nghe được liền hộc máu, mẹ nó ngươi đánh người ta mà còn đi đổ tội cho họ, Nguyễn Minh đi đến chổ hai người Triệu Vệ khiến hai người sợ hãi, Ảnh nhất ngay lập tức quỳ xuống nói.
- Xin các vị tiền bối tha tội..., chủ tử nhà ta còn trẻ người non dạ mạo pham tiền bối, mong tiền bối tha tội.
Nguyễn Minh không quan tâm lời của Ảnh nhất mà nhìn Triệu Vệ hỏi.
- Lúc nãy con mắt nào của ngươi nhìn các nàng với ánh mắt dâm ta, móc nó ra ta tha mạng cho các ngươi, nếu không ta lấy mạng các ngượi.
Triệu Vệ đang nằm trên đất nghe được liền sợ hãi nhưng vì bị thương quá nghiêm trọng nên không mở miệng nói được, Ảnh nhất rùng mình vội hướng Nguyễn Minh dập đầu.
- Tiền bối không thể..., ngài ấy là tứ hoàng tử đương triều, mong tiền bối bỏ qua.
- Ta cho ngươi nói chưa...
Nguyễn Minh liết Ảnh nhất một cái tỏa ra uy áp khiến Ảnh nhất sợ hãi không cử động được, tuy tuvi của hắn mới luyện thể tâng 8 (mới lên) nhưng thực lực lại mạnh hơn cả Lý Thương Hải vì hắn mang thần thể cùng khí mà hắn tu luyện là Âm Dương khí nên uy áp cũng mạnh tương đương, chế trụ Ảnh nhất xong Nguyễn Minh nhìn Triệu Vệ vẫn nằm im ở đó liền quay qua Khang Mẫn nói.
- Xem ra ngươi chọn cái chết, được thôi, Mẫn nhi giao cho nàng nhé, 1 chưởng 1/10 công lực được chứ.
- Vâng... Phu quân...
Khang Mẫn cười khanh khách bay lên không, vì nàng đã là bán bộ Tiên Thiên và đã chuyễn hóa được một nữa nội lực thành Nguyên Lực nên có thể tạm thời ngự không nhưng không lâu, Nguyễn Minh cũng lôi tên Ảnh nhất ra chổ khác vì hắn cần tên này sống, Khang Mẫn bay lên cách mặt đất 5 mét liền tung chưởng 1/10 công lực của nàng, một chưởng ấn giống bàn tay xuất hiện và bay về hướng Triệu Vệ đang sợ hãi tiệt vọng, cuối cùng bàn tay to bằng hai người bình thường cộng lại đánh lên người Triệu Vệ tạo ra một vụ nổ giống hệt vụ nổ lúc nãy kích thước và độ sâu đều tương tự, còn Triệu Vệ chỉ còn lại một bãi máu, Khang Mân hạ xuống đát bỉu môi nói.
- Vẫn không bằng Thương Hải tỷ tỷ...
- Hihi...Mẫn muội chỉ yếu hơn ta một chút thôi mà...
Lý Thương Hải vừa cười vừa nói, mà Ảnh nhất hoàn toàn chết lặng luôn rồi, chủ tử bị giết rồi chứng kiến hai chưởng kinh khủng vừa rồi nữa chứ, Nguyễn Minh chẳng quan tâm mà đá một cái vào bụng Ảnh nhất khiến hắn hộc máu nhưng không bị thương nghiêm trọng, lúc này Nguyễn Minh mới nói.
- Ta không giết ngươi là để ngươi về kinh báo tin cho lão hoàng đế, nói với hắn bỏ qua chuyện này đi, nếu hắn ngu ngốc muốn truy cứu thì ta không ngại cho hoàng tộc Đại Tống đổi chủ đâu, được rồi nhớ chuyễn lời đấy, bây giờ thì cút đi.
Nói xong liền ném Ảnh nhất ra khỏi cửa phủ rồi ôm chúng nữ đi vào đại sảnh, Nguyễn Minh giết Triệu Vệ cũng là có lý do cả, một là hắn muốn diệt hậu họa cho Hàn gia mà cái thứ hai tất nhiên vì tên đó dám đánh chủ ý với nữ nhân của hắn rồi, cho dù là ánh mắt thì hắn cũng không tha, hai phu thê Hàn Lâm đứng xem mà cũng vô cùng kích động vì họ nghỉ tương lai mình cũng có thể cường đại như thế, còn vì sao họ không sợ triều đình trách tội, không thấy Nguyễn Minh đưa lời cảnh báo rồi sao, chỉ cần không phải kẻ ngu ngốc thì sẻ biết làm gì, thế là cả đám đi vào trong đại sảnh nói chuyện bình thường như chẳng có chuyện gì sảy ra. Ảnh nhất sau khi bị Nguyễn Minh ném ra khỏi cửa liền lấy ngựa tức tốc chạy về kinh thành báo tin.