Hiểu Lầm Định Mệnh

Chương 43: ĐỀ NGHỊ HỢP TÁC



Uyển Chi đến công ty với một tâm trạng bực dọc, chỉ vì cái tên Hoắc Trương đó mà sáng nay cô làm mọi thứ đều không suôn sẻ.

Nhưng dù sao cô vẫn phải làm việc, hằng ngày có rất nhiều công việc chờ cô xử lý, nếu cứ nghĩ đến hắn nhất định ngày hôm nay cô sẽ làm chểnh mảng công việc.

Uyển Chi mở laptop ra xử lý từng đầu việc, cô là người một khi đã làm là nhất định sẽ rất tập trung, Uyển Chi không hề quan tâm đến những chuyện xung quanh.

Cốc… Cốc…

“ Vào đi.”

Miệng nói nhưng mắt vẫn dán vào màn hình vi tính để tránh sai sót, người bước vào chính là trợ lý của Uyển Chi.

“ Giám đốc, có người muốn gặp chị ạ?”

Uyển Chi bất giác nhíu mày, hôm nay cô chẳng có bất cứ cuộc hẹn nào, vậy ai là người muốn gặp cô chứ.

“ Ai vậy?”

“ Dạ là chủ của The Night, anh ta nói muốn bàn công việc với chị.”

Trợ lý thuật lại lời của Hoắc Trương, đúng người muốn gặp cô chính là anh, ngay từ sáng sớm anh đã chuẩn bị tất cả, để được gặp cô sớm nhất có thể.

“ Chẳng phải dự án đó đã hoàn thành rồi sao, tôi không…. à không cho anh ta vào đi.”



Uyển Chi không hề muốn gặp Hoắc Trương, nhưng nghĩ lại đúng là cô và anh vẫn có chuyện phải giải quyết, không gặp không được.

“ Dạ.”

Nữ trợ lý đóng cửa đi ra ngoài, một lúc sau cánh cửa lại mở một lần nữa, người bước vào chính là Hoắc Trương, bộ dạng của anh rất thong thả cứ như đây là nhà của mình vậy.

Anh ngồi xuống ghế sofa, nghiêm túc nhìn dáng vẻ đang làm việc của Uyển Chi, không khỏi cảm thán, so với năm năm trước Uyển Chi của hiện tại chính là vẻ đẹp mặn mà, sắc sảo của người phụ nữ.

“ Xe tôi đâu?”

Uyển Chi cũng chẳng quan tâm đến biểu cảm hay hành động của Hoắc Trương cô trực tiếp đi vào vấn đề, giữa cô và anh hiện tại ngoài vấn đề này ra dường như không còn vấn đề nào khác.

“ Hôm nay anh đến đây là muốn bàn về dự án với em, đây là thái độ của giám đốc Tạ tiếp đón đối tác của mình sao?”

Hoắc Trương không nhịn được mà châm chọc một câu, đến một ly trà cũng không mời anh được, đúng là nhỏ mọn.

“ Vậy sao? Nhưng ngại quá tôi hiện tại lại không có nhu cầu hợp tác với anh.”Đúng là hợp tác với Hoắc Trương, công ty cô có rất nhiều lợi ích nhưng cô không muốn dính dáng gì với anh nữa, mối quan hệ giữa họ hiện tại rất rối rắm, càng ở gần anh cô sợ một ngày nào đó tất cả mọi việc sẽ phơi bày, cô có thể sẽ mất Tiểu Đồng.

“ Bị giám đốc Tạ từ chối tôi đúng là rất buồn đấy, không biết tôi có thể hỏi lý do được không.”

“ không gì cả, chỉ là tôi cảm thấy với nguồn lực của công ty tôi hiện tại, không đủ để tiếp tục hợp tác với ngài Hoắc đây, xin thứ lỗi.”

Uyển Chi tiếp tục nói, cứ anh một câu tôi một câu, vậy mà Hoắc Trương vẫn không hề từ bỏ cứ liên tục nói làm Uyển Chi đau hết cả đầu.



“ được rồi, ngài Hoắc đây hãy trả lại xe cho tôi, bây giờ tôi có việc phải đi trước.”

Uyển Chi không muốn tiếp tục cuộc hội thoại này, cô đứng dậy rời khỏi phòng, không quên lời nhắc nhở về chiếc xe của mình.

Hoắc Trương nhìn cô rời đi, anh thở dài, lấy từ trong túi ra một chiếc chìa khóa xe, đặt gọn trên bàn làm việc của cô, sau đó rời đi, xem ra hành trình chinh phục lại Uyển Chi cũng rất khó khăn.

Hôm nay anh sẽ đi ăn cơm cùng Vĩ Nhiên, anh em họ thỉnh thoảng sẽ hẹn gặp nhau để đi ăn uống, bàn một số chuyện.

“ Anh cũng già rồi, lo mà về nước lấy vợ đi.”

Câu nói của Vĩ Nhiên làm anh sặc cả cơm ra ngoài, con nhóc này, anh chỉ hơn nó có hai tuổi thôi, vì đuổi anh về nước mà nó không ngại chê anh già, đúng là không thể chấp nhận được.

“ Em cũng không trẻ chán hơn anh đâu, lo ăn đi đừng có nói nhảm.”

Vĩ Nhiên bĩu môi, chẳng qua là tối qua mẹ có gọi cho cô phàn nàn về việc Hoắc Trương không chịu bước vào mối quan hệ nghiêm túc với ai cả, làm bà rất lo lắng.

Đúng là anh còn trẻ nhưng đàn ông ở độ tuổi này ít nhất cũng đã từng bước vào một đến hai mối quan hệ rồi, còn anh? Nghe nói mấy năm trước cũng chỉ có vài mối tình một đêm, mấy năm nay đến một người phụ nữ cũng không tiếp xúc.

“ A chú đẹp trai.”

Tiếng gọi của một đứa con nít làm cho Vĩ Nhiên giật mình, cô nghe âm thanh đó rất gần đây, chẳng lẽ là đang gọi Hoắc Trương.

Hoắc Trương và Vĩ Nhiên không hẹn mà cùng nhìn đến nơi phát ra âm thanh, Hoắc Trương nhận ra được chủ nhân của âm thanh đấy, chính là của Tiểu Đồng.