Hổ Tế

Chương 1949: 1949





“Không sai, Hải Dương Chi Tâm, viên kim cương hồng hoàng đề 22.39 cara, hiện tại được để trong nội bộ Tập đoàn châu báu Bạch thị, người thiết kế là Bạch Du Tĩnh chuẩn bị tuần sau sẽ tiến hành đấu giá, giá khởi điểm là sáu mươi triệu nhân dân tệ! Ước tính giá thành giao cuối cùng có thể khoảng một trăm triệu nhân dân tệ!” Kim Đại Chung trịnh trọng nói.

Dương Tiêu gật đầu, kim cương hồng hoàng đề chính là một sự tồn tại cao cấp trong giới kim cương, nếu như hoàn công, chất lượng tuyệt hảo, dù cho giá lên đến một tỷ cũng không tính là quá mắc.

Khi Dương Tiêu còn chấp hành nhiệm vụ ở Châu Âu, đã từng nhìn thấy một sợi dây chuyền cao cấp, tên gọi là dây chuyền Graff, khối lượng 31.06 cara, màu sắc xanh đậm, độ sắc nét hoàn hảo rõ ràng, cuối cùng đã được bán với giá tám mươi triệu đô la Mỹ.

Chỉ là điều khiến Dương Tiêu bất ngờ chính là sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm vậy mà lại ở công ty của Bạch Du Tĩnh.


Anh nhớ rất rõ ràng rằng, Bạch Du Tĩnh này đối với mình có thành kiến, hình như ý trung nhân của Bạch Du Tĩnh cũng là bản thân Dương Tiêu.

Dương Tiêu cũng không thể suy nghĩ quá nhiều, nghiêm túc nói: “Kim lão ca, có con đường nào khác để lấy được sợi dây chuyền này hay không? Em không thể nào chờ đến tuần sau được!”
Chủ nhật tuần này chính là sinh nhật của Đường Mộc Tuyết, biển hoa ở Tây Song Bản Nạp Dương Tiêu đã bó trí được kha khá, chỉ còn thiếu sợi dây chuyền này mà thôi.

Tiếc nuối năm năm trước, Dương Tiêu một lần nữa nhất định phải tìm cách bù đắp cho Đường Mộc Tuyết, khiến cho tất cả những người đã từng chê cười Đường Mộc Tuyết đều phải nhìn bằng ánh mắt khác.

“Thu mua nội bộ có khả năng không dễ dàng gì, Bạch Du Tĩnh tính cách lạnh lùng, mặt mũi người bình thường chưa chắc cô ta đã nễ mặt, có điều cũng không có vấn đề gì, lão ca anh đây có quan hệ không tệ với cô ấy, đi thôi, cùng anh đi một chuyến đến thăm Bạch tiểu thư nào!” Kim Đại Chung nói.

Dương Tiêu không chút chần chừ, liền đi theo Kim Đại Chung đến tập đoàn châu báu Bạch thị.

Sợi dây chuyền Hải Dương Chỉ Tâm này anh nhất định phải giành lấy được, anh phải bù đắp lại những điều tốt đẹp còn sót cho Đường Mộc Tuyết.

Kim Đại Chung cùng Bạch Du Tĩnh quan hệ quả thật không tệ, Kim Đại Chung vừa đên, Bạch Du Tĩnh liên đích thân xuống lầu đón tiếp.

Khi nhìn thấy Dương Tiêu cũng đến cùng, sắc mặt Bạch Du Tĩnh lập tức hiện lên nét không vui.


Hai người cùng Bạch Du Tĩnh đến văn phòng tổng giám đốc, Bạch Du Tĩnh mở cửa rồi lên tiếng: “Ông chủ Kim, không biết lần này đến đây vì chuyện gì?”
“Bạch tiểu thư, chuyện hôm nay khá đơn giản, cô là người sảng khoái, vậy thì tôi cũng nói thẳng, người anh em Dương Tiêu của tôi nhìn trúng Hải Dương Chỉ Tâm, không biết có thể đưa ra một mức giá cho chúng tôi hay không?”
Kim Đại Chung trực tiếp nói.

“Anh nhìn trúng Hải Dương Chỉ Tâm?” Bạch Du Tĩnh nhíu mày nhìn Dương Tiêu.

Kim Đại Chung cười nói: “Đúng vậy! Bạch tiểu thư, cô xem xem có thể mở đường một lần hay không?”
Ánh mắt khi Bạch Du Tĩnh nhìn Dương Tiêu dần dần hiện lên nét chán ghét nồng đậm: “Thật xin lỗi, Hải Dương Chỉ Tâm không bán cho đồ phề vật!”
Cảm nhận được ác ý nồng đậm Bạch Du Tĩnh dành cho Dương Tiêu, cả người Kim Đại Chung nhát thời chết sửng tại chỗ, ông rõ ràng có thể nhận ra giữa hai người này trước đây có khúc mắc chưa được hóa giải.


Bạch Du Tĩnh mặc dù tính cách lạnh lùng, cự tuyệt người ra xa ngàn dặm, nhưng cũng không phải là người không biết lễ phép, nếu đổi thành lúc bình thường, dù cho là một kẻ ăn mày, cô cũng vô cùng khách sáo.

“Phế…phé vật? Bạch tiểu thư cô nói đùa rồi, người anh em Dương Tiêu của tôi không phải là phé vật, nói thật lòng với cô ra, vừa rồi người anh em Dương Tiêu đã giúp tôi kiểm định ra tác phẩm của Đường Bá Hỗ tại đại hội cổ vật, giá trị ít nhất bảy mươi triệu nhân dân tệ.” Kim Đại Chung mỉm cười lên tiếng giải thích.

Kiểm định ra bút tích của Đường Bá Hổ? Lời này, khiến cho trong lòng Bạch Du Tĩnh càng khinh thường Dương Tiêu.

Người đàn ông này còn biết kiểm định? Rõ ràng đang nói đùa mài!.