Hổ Tế

Chương 1952: 1952





Dương Tiêu thật sự không có ý định chiếm tiện nghi của Bạch Du Tĩnh, anh cũng không muốn đem chiếc nhẫn này.

tặng cho Đường Mộc Tuyết, chỉ đành đưa lại cho Bạch Du Tĩnh.

Anh vốn có dự tính quy ẩn giang hồ, không muốn tiếp tục phân tranh, chiếc nhẫn này đối với Dương Tiêu mà nói, sớm đã không còn tác dụng gì.

Chủ yếu chính là chất liệu của chiếc nhẫn đen này không phải hàng bình thường, giá cả không tầm thường, cũng không hề kém bao nhiêu so với sợi dây chuyền Hải Dương Chỉ Tâm, cũng xem như lấy một vật đổi một vật.


“Quả thật lấy một chiếc nhẫn đổi lấy một sợi dây chuyền!”
Bạch Du Tĩnh cười lạnh một tiếng.
Rất nhanh, Dương Tiêu liền thành công lấy được sợi dây chuyền Hải Dương Chỉ Tâm, sau khi chào tạm biệt Kim Đại Chung liền xuất phát trở về nhà.

Bạch Du Tĩnh lúc này đang ngồi trong văn phòng cũng không muốn liếc mắt nhìn chiếc nhẫn màu đen, trực tiếp đem vút vào thùng rác, giống như chiếc nhẫn này không khác gì một món đồ rác rưởi, không hề có chút giá trị nào.

Dương Tiêu cùng Kim Đại Chung vừa rời khỏi chưa được bao lâu, thành phố Trung Nguyên liền dâng lên một trận sóng lớn.

“Này này này, đã nghe thấy tin gì hay chưa? Sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm của Tập đoàn châu báu Bạch thị đã được người khác mua, hơn nữa Bạch Du Tĩnh Bạch tiểu thư còn miễn phí tặng cho người này!”
“Thật hay giả vậy? Hải Dương Chỉ Tâm? Chính là viên kim cương hồng hoàng đề có giá khởi điểm sáu mươi triệu nhân dân tệ sao? Không phải chứ? Sợi dây chuyền Hải Dương Chỉ Tâm này nếu đấu giá thì ít nhất cũng phải trị giá một đến hai trăm triệu đấy? Bạch tiểu thư dự tính dùng sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm này để nâng cao danh tiếng cho Tập đoàn châu báu Bạch thị, cô ấy như thế nào lại có thể dễ dàng đem tặng cho người khác chứ?”
“Không rõ ràng! Cũng không biết là thần thánh phương nào có thể dễ dàng lấy đi sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm, cũng không biết sợi dây chuyền này cuối cùng đã thuộc về tay ai, nhưng có thể xác định được một chuyện rằng người con gái nào đeo lên sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm nhát định sẽ rất hạnh phúc!”
Sau khi Dương Tiêu đoạt được sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm, khiến cho cả thành phố Trung Nguyên vang lên một trận sóng gió.

Không ít thương gia giàu có sau khi nhận được tin tức, tức đến mức đắm ngực dẫm chân, dù sao sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm cũng quá khan hiếm, người nhìn trúng cũng không ít.


Có người suy đoán rằng, nhất định do người của tứ đại gia tộc hoặc mười đại hào môn đã giành được, nều không Bạch Du Tĩnh cũng sẽ không nể mặt, miễn phí đem tặng cho người ta.

Cũng có người suy đoán rằng, có khả năng chính là người thần bí ban đầu mua hòn đảo nhỏ tại trung tâm ven hồ Nhạn Minh lại một lần nữa ra tay.

Cả Đường Gia sau khi nhận được tin tức, người nào cũng hâm mộ không thôi.

Có thể không cần bỏ ra một đồng tiền nào liền có thể lấy được sợi dây chuyền Hải Dương Chỉ Tâm từ tay Bạch Du Tĩnh, nhất định là một đại nhân vật.

Đường Dĩnh thèm muốn nói: “Nhất định là có vị thiếu gia của gia tộc giàu có nào đó đã thương thầm tôi, âm thầm đoạt lấy sợi dây chuyền Hải Dương Chỉ Tâm chuẩn bị cầu hôn tôi đó!”
“Đường Mộc Tuyết, cô cùng Dương Tiêu kết hôn năm năm nay, hình như anh ta chưa từng tặng cho cô bát kỳ sợi dây chuyền nào đúng không?” Đường Hạo nhìn Đường Mộc Tuyết châm chọc nói.


Đường Mộc Tuyết khuôn mặt lạnh băng bước về văn phòng của mình, trên khuôn mặt tràn ngập sự thất vọng.

Nghĩ đến Dương Tiêu, trong lòng Đường Mộc Tuyết cực kỳ phức tạp, ánh mắt cô lóe lên từng tia gợn sóng.

“Mộc Tuyết, yên tâm, chỉ cần đợi đến chủ nhật này anh nhất định sẽ mang đến cho em một bát ngờ cực kỳ lớn!”
Dương Tiêu dịu dàng quay trở về nhà, bảo quản thật tốt sợi dây chuyền Hải Dương Chi Tâm..