Chương 700:
HIV? Đây… đây không phải là bệnh AIDS sao?
Hàn Vũ Tinh nổi giận tại chỗ: “Vớ vẫn, vớ vẫn, anh mới bị nhiễm HIV, vợ anh bị nhiễm HIV, tất cả phụ nữ trong gia đình anh mới bị nhiễm HIVI”
Hàn Vũ Tinh nhận ba loại bệnh đầu tiên, nhưng có đánh chết cô ta cũng không nhận loại bệnh cuối cùng.
Rung rung!
Đúng lúc này, điện thoại của Hàn Vũ Tinh đổ chuông, là của chủ nhiệm Vương Vương Trạch của bệnh viện quý tộc số một ở Trung Nguyên.
Nhìn thấy người gọi là Vương Trạch, Hàn Vu Tĩnh nhìn Dương Tiêu, trên gương mặt cô ta hiện lên một sự phẫn uất mạnh mẽ.
“Anh dám nói tôi bị nhiễm HIV? Nói chắc chắn như vậy, không lẽ anh không sợ bị vả mặt sao? Tôi nói cho cô biết, bây giờ chủ nhiệm Vương Vương Trạch của bệnh viện quý tộc số một ở Trung Nguyên gọi điện thoại riêng cho tôi. Anh nghe cho kỹ đi, anh mới bị nhiễm HIV, tất cả những người phụ nữ trong gia đình anh mới bị nhiễm HIVI”
“Vương Trạch?” Dương Tiêu hơi ngạc nhiên hỏi.
Nói đến Vương Trạch, Dương Tiêu không nhịn được cười, Vương Trạch này là đệ tử của bác sĩ thiên tài Liễu Giang Hà, nhưng anh ta cứ chống lại mình, không chịu khuất phục mình.
Thấy Dương Tiêu biết Vương Trạch, Hàn Vũ Tinh càng đắc ý nói: “Sợ à? Tôi nói cho anh biết, sáng sớm nay tôi đã nhờ chủ nhiệm Vương Vương Trạch xét nghiệm máu cho tôi. Anh đã nhục mạ tôi bị nhiễm HIV. Thật ghê tởm!
Bây giờ tôi sẽ sử dụng sự thật để chống lại anh.”
Hàn Vũ Tinh thường sống ở Đề Đô, ở Đề Đô có rất nhiều tay săn ảnh, Hàn Vũ Tinh không dám đi khám ở bệnh viện Đề Đô.
Thành phó Trung Nguyên là thành phố mới cấp một, ở đây Hàn Vũ Tinh bớt lo lắng hơn rất nhiều, hơn nữa Hàn Vũ Tinh mới biết Vương Trạch thường xuyên nhận việc cá nhân. Sáng nay Hàn Vũ Tỉnh đưa cho Vương Trạch hai mươi vạn bảo anh ta xét nghiệm máu cho mình.
“Vậy thì tôi thật sự rât mong đợi!” Dương Tiêu cười nói.
Hàn Vũ Tỉnh lạnh lùng nói: “Hừ! Nghe rõ.”
Nói xong, Hàn Vũ Tỉnh trả lời điện thoại, cô ta cố tình bật loa ngoài.
“Cô Hàn!” Điện thoại được kết nối thì giọng của Vương Trạch vang lên.
Ánh mắt Hàn Vũ Tinh hung ác nói: “Chủ nhiệm Vương, có kết quả xét nghiệm máu chưa? Có phải là tôi rất bình thường không?”
Lúc này trên mặt Hàn Vũ Tỉnh lộ ra vẻ tự mãn, mặc dù cô ta mắc bệnh tình dục nhưng vấn đề không quá nghiêm trọng, còn HIV thì chuyện này đơn giản là vớ vẫn.
Trước đó cô ta cũng thường kiểm tra sức khoẻ, chưa ai nói với cô ta rằng cô ta bị nhiễm HIV.
Theo cái nhìn của Hàn Vũ Tinh, Dương Tiêu chỉ đang chơi trò bí ẩn.
“Uhl Cô Hàn, rất tiếc phải nói với cô rằng cô bị nhiễm HIV, mà còn là một dạng biến thể của HIV. Nếu tôi đoán không nhằm thì hẳn là trước đó cô đã quan hệ thân mật với người nhiễm HIV, điều này sẽ dẫn đến bị nhiễm HIV biến thể, giống loại HIV biến thể này thì tỷ lệ tử vong trên thế giới là 99%.”
“Cô Hàn, cô mau cằm tiền đến bệnh viện tốt nhất thế giới điều trị có lẽ sẽ còn kịp!” Vương Trạch nói với Hàn Vũ Tinh tất cả kết quả báo cáo trong một hơi thở.
Hàn Vũ Tinh nghe xong cảm thây mình như bị một tiêng sét từ trời xanh giáng xuống, lập tức choáng váng.
Mình bị nhiễm HIV? Hơn nữa còn là HIV biến thể?
Làm sao có thể? Chuyện này sao có thể?