Hổ Tế

Chương 965



Chương 965:

 

“Vui vẻ!” Nhìn Tạ Quần đã uống cạn, Dương Tiêu cầm ly rượu vang đỏ còn lại lên uống cạn.

 

Bạch Quỳnh đứng trong đám đông nhìn thấy Dương Tiêu thực sự uống rượu vang đỏ, anh ta ý vị cười: “Dương Tiêu, chờ đêm mãnh liệt phát huy tác dụng, anh sẽ xong đời!”

 

“Thực sự vui vẻ!” Tạ Quần cười hưng phấn như được tiêm máu gà.

 

Lúc này Dương Tiêu đã uống rượu vang đỏ chứa thuốc đêm mãnh liệt, tác dụng của thuốc sẽ sớm phát huy tác dụng, Dương Tiêu không mắt mặt là chuyện rất khó.

 

Uống xong rượu vang đỏ, Dương Tiêu nhìn Tạ Quần: “Chủ nhà Tạ, có phải bây giờ ông cảm thấy nóng đúng không?”

 

“Nóng? Hình như hơi nóng, điều hòa không mát sao?” Lúc này, rõ ràng Tạ Quần cảm thấy trong người nóng lên.

 

Khóe miệng Dương Tiêu hơi nhéch lên: “Được rồi, chủ nhà Tạ, ai cũng không phải trẻ con, không cần giả vờ đâu, lát nữa sẽ càng nóng hơn.”

 

“Hả? Cậu có ý gì?” Nghe thấy Dương Tiêu nói như vậy, sắc mặt Tạ Quần thay đổi, trong lòng dấy lên một dự cảm đáng sợ.

 

Dương Tiêu cười khẩy, vỗ vào vai Tạ Quần sau đó bước đi.

 

Nhìn chằm chằm Dương Tiêu rời đi, Tạ Quần chỉ cảm thấy trong cơ thể có một dòng chảy nhiệt huyết không ngừng tác động vào thần kinh não.

 

Cảm nhận được sự nhiệt huyết này, Tạ Quần trợn to hai mắt: “Không ổn, bị lừa rồi!”

 

Tuy nhiên, Tạ Quần nhận ra đã quá muộn, ông ta đã uống rượu vang đỏ chứa đêm mãnh liệt, lúc này máu trong người sôi lên, trong chốc lát xuất hiện cảm xúc mắt kiểm soát.

 

“Muốn gài bẫy tôi à, ông thật sự là tìm nhằm người rồi.”

 

Nhìn Tạ Quần đỏ bừng cả người, Dương Tiêu giễu cọt không thôi.

 

Kịch hay, chính thức bắt đầu.

 

“Mẹ kiếp, bị chơi xỏ!” Tạ Quần hốt hoảng không thôi, cả người nóng bừng.

 

Vừa nãy rõ ràng ông ta đã nhìn chằm chằm vào bàn tay tráo đổi hai ly rượu vang đỏ của Dương Tiêu, không có khả năng mình sẽ lấy nhằm, tại sao trong ly của mình lại có thuốc đêm mãnh liệt?

 

Tạ Quần hoàn toàn không nghĩ được nhiều như vậy, ông ta đi về phía Bạch Quỳnh, vội vàng kêu lên: “Cậu Bạch, thuốc giải, nhanh lên, cho tôi thuốc giải!”

 

“Thuốc giải? Thuốc giải gì?” Bạch Quỳnh sững sờ.

 

Tạ Quần lòng như lửa đốt: “Thuốc giải đêm mãnh liệt, nhanh lên, cho tôi thuốc giải đêm mãnh liệt!”

 

“Không phải chứ? Ly rượu có chứa đêm mãnh liệt bị ông uống rồi hả?” Bạch Quỳnh kinh ngạc hỏi.

 

Thuốc đêm mãnh liệt rất hiệu nghiệm, chỉ trong giây lát Tạ Quần đã lên dây, túm lấy cổ áo Bạch Quỳnh như một con sư tử giận dữ: “Mau, đưa thuốc giải cho tôi!”

 

“Mẹ nó tôi làm gì có thuốc giải? Đêm mãnh liệt là loại thuốc kích tình mới nhất ở Giang Nam, muốn lấy được cũng không dễ dàng, làm gì có thuốc giải?” Bạch Quỳnh cũng ngây ngốc.

 

Lúc này Bạch Quỳnh cũng buồn bực không thôi, vốn tưởng rằng Tạ Quần đã đích thân ra tay thì tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện, ai ngờ thằng cha Tạ Quần ngu dốt này lại uống cạn ly rượu vang đỏ có chứa đêm mãnh liệt.

 

Sắc mặt Tạ Quần càng ngày càng đỏ, hô hắp cũng gấp gáp, không quan tâm Bạch Quỳnh nói gì: “Thuốc giải, mau đưa thuốc giải cho tôi!”

 

Tạ Quần hiểu sâu sắc rằng nều tác dụng của thuốc xảy ra, ông ta sẽ phát điên trong bữa tối từ thiện, khi sáng mai thức dậy, danh tiếng của ông ta chắc chắn sẽ giảm mạnh.