Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 293



Chương 293

Thư Tình cầm bình rượu, môi nhếch lên một nụ cười lạnh: “Ai thèm biết mày là ai, còn không mau cút đi?”

Trong sàn nhảy, âm nhạc đinh tai, mọi người đều nhiệt tình nhảy múa, không có ai chú ý tới biến cố bất ngờ trong một góc quán bar.

Tên đàn ông mặc sơ mi đỏ là một tên côn đồ có tiếng, biệt hiệu “A Tam”, hắn ta thường xuyên tới quán bar săn gái đẹp.

Chỉ cần là người phụ nữ hắn ưng ý, chưa từng có người nào thoát được.

Ban đầu A Tam thấy báu vật nhân gian như Thư Tình thì ôm lòng phải có cho bằng được, trong đầu nghĩ đêm nay phải tử tế tận hưởng một phen, không ngờ tới lại bị Thư Tình dùng bình rượu đập vào đầu.

Trên đầu truyền tới cảm giác đau đớn khiến A Tam hoàn toàn bị chọc giận, hắn hô lên với đàn em cạnh đó: “Chúng mày còn không mau tới đây!”

Vài tên đàn ông to lớn thô kệch lập tức vây quanh Thư Tình.

“Bắt nó lại cho tao!” A Tam ôm đầu, hung tợn nhìn chằm chằm Thư Tình: “Con điếm thối, dám đánh ông, đêm nay tao sẽ cho mày biết mặt!”

Thư Tình nhíu mày, vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh.

Cộng thêm A Tam, Thư Tình tổng cộng phải đối đầu với bốn người, đối phó với đám lưu manh này, có lẽ vẫn dư sức.

Một tên đàn em của A Tam nóng lòng lập công thế là vội vàng đánh về phía Thư Tình, định bắt cô lại.

Thư Tình nhắm chuẩn thời cơ, giơ chân lên hung hăng đá lên người hắn ta.

“Ui cha!” Một tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, tên này quỳ rập trên mặt đất, mất một lúc lâu cũng không bò lên được.

“Đồ vô dụng! Đến một con đàn bà cũng không trị nổi!” A Tam thẹn quá hóa giận, vẫy tay nói: “Tất cả cùng xông lên cho tao!”

Theo mệnh lệnh này của A Tam, mấy người đồng loạt nhào về phía Thư Tình.

Dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên phía không xa truyền tới một giọng đàn ông lạnh lùng.

“Dừng tay!”

Giọng nói trầm lạnh từ tính chứa đầy uy nghiêm, mấy tên lưu manh đang vây quanh Thư Tình không tự chủ được mà dừng tay lại.

A Tam ngẩn người, sau đó cả giận nói: “Mẹ nó mày tính xen vào chuyện của người khác hả?”

Một thân hình cao lớn từ góc tối bước ra.

Ngược sáng, Thư Tình thấy rõ người tới chính là Hoắc Vân Thành.

Anh mặc âu phục màu đen, gần như hòa làm một với bóng đêm, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, trong đôi con ngươi sâu thẳm lóe lên vẻ ngoan độc: “Người phụ nữ của Hoắc Vân Thành, chúng mày cũng dám động tới?”

Người phụ nữ của Hoắc Vân Thành?

A Tam biến sắc, sau khi nhìn rõ người tới, vốn đang kiêu căng phách lối lập tức nhũn như con chi chi.